Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

“Tô Nhu, em nghiêm túc đấy chứ?”, Lâm Chính giật mình.   

             “Ngủ thôi mà, không làm chuyện linh tinh đâu nhé”, Tô Nhu cuộn mình vào trong chăn, nói lý nhí.   

             Mặt cô đỏ lựng, vô cùng xấu hổ. Những câu nói kiểu này có một sức hấp dẫn đặc biệt với đàn ông. Lâm Chính cũng vậy, nghe thấy thôi là anh đã hừng hực máu lửa rồi. Anh chuẩn bị bước xuống.   

             Nằm với nhau rồi mà anh có động tay động chân thì Tô Nhu cũng làm gì được. Thế nhưng khi anh vừa định đi tới thì thấy Tô Nhu đang cuộn mình trong chăn khẽ run rẩy.  Lâm Chính giật mình, khẽ chau mày, sau đó lại quay về giường của mình.  

             “Anh sao thế?”, Tô Nhu thò đầu ra trông vô cùng dễ thương.   

             “Không có gì, anh mệt rồi. Ngủ thôi”, Lâm Chính mỉm cười.   

             Tô Nhu mím môi, khẽ nói: “Xin lỗi”.   

             “Xin lỗi gì cơ?"  

             “Em biết là anh không muốn em bị tổn thương...”  

             “Em nói gì vậy, anh chỉ muốn lao lên ăn em luôn ấy chứ. Cái gì mà không muốn làm em tổn thương?”, Lâm Chính mỉm cười.   

             “Em biết, chúng ta kết hôn lâu như vậy rồi mà vẫn như người dưng. Như vậy là không công bằng với anh nhưng mà...em chuẩn bị không tốt, em thực ra...có chút hoảng sợ về vấn đền đó. Anh cho em ít thời gian, để em từ từ thích ứng, có được không?”, Tô Nhu thận trọng hỏi.   

             Lâm Chính mỉm cười: “Ừm”.   

             Tô Nhu thở phào. Thực ra Lâm Chính biết đó không phải là sự sợ hãi mà là tình cảm của Tô nhu dành cho anh chưa đủ.  

             Mặc dù hai người kết hôn nhưng khi đó chẳng qua là ghép đôi. Hai người vốn chưa có tình cảm. Cho tới gần đây, Tô Nhu mới từ từ trở nên thân thiện hơn với Lâm Chính và từ từ chấp nhận anh.   

             Đây là chuyện tốt, Lâm Chính cũng không vội.   

             “Ngủ thôi”, Lâm Chính vừa nói vừa nhắm mắt lại.   

             Thế nhưng một lúc sau bên tai anh vang lên một tiếng động lạ. Sau đó, một cơ thể mềm mại luồn vào trong chăn của Lâm Chính.   

             Lâm Chính giật mình, vội mở mắt. Anh thấy Tô Nhu đang ôm mình và nhắm mắt lại. Cô khẽ nói: “Ngủ thôi".   

             Lâm Chính khẽ run người, sự rạo rực trong anh bỗng lắng xuống dần, chỉ còn lại sự ấm áp và mềm mại: “Ừm, ngủ đi”.   

             Sáng ngày hôm sau, Lâm Chính tức dậy thì thấy Tô Nhu đã nằm cả lên người mình. Hương thơm của cô phả lên mũi anh. Có lẽ cô coi anh là cái gối ôm. Lâm Chính khóc dở mếu dở.   

             Có vẻ là cảm nhận được sự khác thường, Tô Nhu từ từ mở mắt. Cô sững sờ nhìn Lâm Chính rồi hét lớn, vội vàng bò xuống, chui vào nhà vệ sinh.   

             “Vợ chồng cả rồi có gì mà phải ngại chứ?”, Lâm Chính bật cười.   

             “Anh thèm làm vợ chồng với anh chứ?”, giọng của Tô Nhu từ trong nhà vệ sinh vọng ra.   

             Hai người đánh răng rửa mặt, sửa soạn xong, Tô Nhu đã lại trở về dáng vẻ của một nữ cường nhân. Họ ăn uống đơn giản sau đó đi tới sân bay, chuẩn bị quay về Giang Thành.   

             “Lâm Chính, người của Thương Minh đã nhìn thấy được tài năng của anh thì hay là anh tới công ty của em đi. Em để anh làm phó giám đốc, chúng ta cùng vận hành Duyệt Nhan, được không?”, trên đường đi, Tô Nhu quay qua nói với Lâm Chính.   

             “Hả....điều này...thôi. Thực ra anh cũng không có hứng thú. Hơn nữa bình thường anh cũng khá bận. Khám bệnh rồi này nọ”, Lâm Chính cười trừ.   

             Anh làm gì có thiên phú về kinh thế, là anh chém gió thôi.   

             “Vậy sao?”, Tô Nhu tỏ vẻ thất vọng. Cô cũng không miễn cưỡng.   

             “Vậy mấy ngày này anh đi đâu?”  

             “Sao thế?”  

             “Không có gì, chỉ là nếu anh không bận thì về nhà ăn cơm. Em sẽ nấu ăn, tối không bận thì về nhà ngủ”, Tô Nhu xấu hổ nói.   

             Lâm Chính giật mình, nhìn cô một hồi mới phản ứng lại. Anh gật đầu lia lịa: “Được được, không thành vấn đề”.   

             Tô Nhu lập tức quay đầu qua một bên, không nhìn anh nữa. Bình thường toàn là Lâm Chính mặt dày vác mặt về nhà. Tô Nhu chủ động thế này thật hiếm khi.   

             Về tới Giang Thành, Lâm Chính đưa tôi nhu tới Duyệt Nhan, còn anh thì trở về khu nhà giam dưới lòng đất của mình.   

             Lúc này, Bạch Họa Thủy vẫn đang ở trong phòng nghỉ ngơi đọc sách. Rõ ràng là bà ta trẻ hơn nhiều so với trước đó.   

             “Xem ra thuốc của tôi không tệ nhỉ”, Lâm Chính cười nói.   

             “Đúng là như vậy”, Bạch Họa Thủy đặt sách xuống, nói bằng giọng khàn khàn.   

             Bà ta thực ra không muốn phản bội lại Thương Minh và đại hội nhưng cùng với việc thuốc của Lâm Chính càng lúc càng có hiệu thì cuối cùng bà ta cũng đã bị dao động. Sự trung thành và vẻ đẹp...thật khó lựa chọn.   

             “Bà không cần phải dằn vặt. Lần này tôi tới là để nói với bà một chuyện”, Lâm Chính có vẻ nhìn thấu tâm cam của Bạch Họa Thủy nên đã lên tiếng.   

             “Chuyện gì vậy?”, Bạch Họa Thủy nói.   

             “Thương Minh đã nằm trong tay tôi rồi”, Lâm Chính điềm đạm nói.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement