Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Lòng người đúng là khó đoán mà. Tô Nhu tái mặt, nào ngờ được một người luôn thân thiện như chị Đào lại là con người như thế. Tất cả những người có mặt đều nghĩ như vậy.   

             Thực ra đến bước này rồi thì không thể cứu vãn được gì nữa. Hơn nữa điều khiến bọn họ tức giận đó chính là Lâm Chính – chồng của Tô Nhu. Giờ bọn họ có đưa tiền ra đổi lấy mạng thì cũng chưa chắc có thể sống sót.   

             Đúng lúc đám đông đang nghĩ cách thì người chồng đáng ghét của Tô Nhu lại lên tiếng.   

             “Nói dễ nghe quá. Chúng tôi đã biết thân phận của chị rồi. Giờ có giao tiền thì chị cũng chưa chắc để chúng tôi đi. Chị mà không giết người diệt khẩu thì sẽ càng phiền phức hơn đấy”, Lâm Chính nói.   

             “Lâm Chính, anh đừng nói nữa”, Tô Nhu cuống cả lên, vội vàng quay qua nói. Thế nhưng Lâm Chính mặc kệ.   

             “Nhóc, tôi không thù không oán với các người. Tại sao các người lại muốn hại tôi vậy. Chủ tịch Trương Lạc Hoa của tập đoàn Lạc Hoa không nhịn được nữa bèn gào lên với Lâm Chính.   

             “Tôi không nói thì các người có sống nổi không? 100 tỷ tệ đấy. Mặc dù các vị đều là những người thành công, quy mô công ty cũng lớn nhưng trong một thời gian ngắn có gom nổi từng đó tiền không?”, Lâm Chính hỏi.   

             “Tôi có thể mượn”, Trương Lạc Hoa bặm môi.   

             “Các người mượn được nhưng người khác thì chưa chắc”.   

             “Đó là chuyện của người ta. Tôi hiểu rồi, anh đang giúp vợ mình đúng không. Vì quy mô công ty của các người nhỏ, không thể gom được 100 tỷ tệ, các người biết là không thoát được nên lôi chúng tôi xuống cùng chứ gì?”, Trương Lạc Hoa tức giận. Những người khác khe thấy vậy cũng bốc hỏa.   

             “Các người đúng là những kẻ vô lương tâm”.   

             “Thất đức".   

             “Vô liêm sỉ, bỉ ổi, thứ không có thể diện”, bọn họ nhao nhao lên chửi rủa.   

             Lâm Chính cười lạnh: "Đúng là một đám không biết điều. Ai nói là chúng tôi không gom được 100 tỷ tệ. Chỉ có các người mượn được còn cô ấy thì không chắc?”  

             “Trương Lạc Hoa tôi bước vào giới này mười mấy năm rồi, trong giới CEO không quen biết được 10 người thì cũng biết được tới 8 người. Gom từng đó có khó gì?”, Trương Lạc Hoa hừ giọng.   

             “Vợ tôi quen với chủ tịch Lâm của Dương Hoa đấy. Nếu như vợ tôi mà mượn tiền của chủ tịch Lâm thì có đủ không nhỉ”, Lâm Chính hỏi ngược lại.   

             Đám đông bàng hoàng. Chị Đào cũng tái mặt. Nếu Tô Nhu đột nhiên mượn chủ tịch Lâm một món tiền lớn như vậy thì chủ tịch Lâm sẽ nghi ngờ. Một khi anh mà cho điều tra, phát hiện ra có người bắt cóc Tô Nhu thì sợ rằng Dương Hoa sẽ dốc toàn lực ra đối phó với đám người chị Đào mất.   

             “Chị Đào, không thể giữ Tô Nhu lại được, sẽ để lại hậu họa”, một tên có võ bước tới nói. Chị Đào gật đầu đồng tình.   

             Lúc này, một người đàn ông che mặt khác lên tiếng: “Các vị không cần lo lắng. Chúng tôi rất coi trọng sự thành tâm. Chỉ cần thu được tiền thì chắc chắn chúng tôi sẽ thả các vị. Các vị cũng không lo chúng tôi sẽ giết người diệt khẩu vì thực ra không cần phải làm thế. Sau khi lấy được tiền chúng tôi sẽ rời khỏi Long Quốc, những thứ mọi người lo lắng sẽ không còn tồn tại nữa”.   

             “Nói đúng”, chị Đào cũng gật đầu: “Thế này đi, 100 tỉ tệ không cần nữa, 50 tỷ tệ là được. Chỉ cần gom đủ 50 tỉ tệ thì chúng tôi sẽ thả các người. Nhận được tiền chúng tôi cũng sẽ rời khỏi Long Quốc, nếu các người tin tưởng thì còn sống còn nếu không tin thì chỉ có chết. Tôi khuyên các người đừng có đánh cược mạng sống của mình. Tôi đảm bảo các người sẽ hối hận đấy”.   

             Đám đông nghe thấy vậy bèn nhìn nhau và tỏ ra do dự. Nhưng đúng lúc này, Lâm Chính lại đứng lên. Tất cả sợ hết hồn   

             “Ông tổ ơi, xin ông đừng lên tiếng nữa có được không? Tôi xin ông đấy”, Trương Lạc Hoa cuống cả lên.   

             Lâm chính chỉ nhìn người này bằng vẻ kỳ lạ: “Tôi không lên tiếng thì tôi nộp tiền kiểu gì?"  

             “Nộp tiền”, Trương Lạc Hoa giật mình.   

             “Đúng thế".   

             Lâm Chính lấy ra một tấm thẻ, đưa tới: “Trong này có 100 tỷ tệ, tôi mua mạng của tôi và vợ tôi. Các người đi quẹt thẻ đi”.   

             “Thật sao?", chị Đào bàng hoàng.   

             “Lâm Chính, anh lấy ở đâu ra nhiều tiền vậy?”, Tô Nhu giật mình, vội vàng nhìn Lâm Chính.   

             “Em yên tâm, anh sẽ đưa em rời khỏi đây an toàn”, Lâm Chính điềm đạm nói.   

             Tô Nhu hơi bực mình. Tới lúc này rồi mà Lâm Chính còn ăn nói linh tinh được. Kẻ che mặt nhìn anh, thấy anh ăn mặc bình thường bèn hừ giọng: “Nhóc, tôi khuyên cậu đừng giở trò. Nếu như trong tấm thẻ này không có 100 tỷ tệ thì tôi đành phải xử lý cậu và vợ cậu đấy”.   

             “Thì cứ kiểm tra trước đi”, Lâm Chính đáp lại.   

             Đối phương hừ giọng, lấy máy quẹt thẻ ra kéo một đường rồi ấn nút. Một lúc sau hắn bàng hoàng.   

             “Sao rồi? Có tiền không?”, chị Đào vội hỏi.   

             “Chỉ có vài trăm triệu, không đủ”, người đàn ông sững sờ, run rẩy nói.   

             “Không đủ sao, mẹ kiếp hắn định chơi chúng ta à”, chị Đào tức giận, định phát tiết nhưng tên kia đã kéo lại chỉ vào màn hình máy. Chị Đào lập tức hóa đá.   

             “Là...tài khoản của chủ tịch Lâm...lẽ nào người này...”, chị Đào lầm bầm.   

             “Chỉ mong là không phải, nếu không chúng ta xong đời rồi”, người đàn ông che mặt bặm môi.   

             Nhũng người còn lại cũng tò mò, bọn họ không biết chị Đào và người đàn ông kia trao đổi gì, chỉ thấy họ tái mét mặt.   

             “Lẽ nào tiền không đủ?’, Trương Lạc Hoa lầm  bầm.   

             Tim Tô Nhu cũng đập thình thịch. Vào lúc nguy hiểm thế này cô chỉ biết cầu nguyện. Cậu nguyện Lâm Chính có thể tạo ra được kỳ tích, rằng tiền trong tấm thẻ không thiếu.   

             “Thế nào, đủ không?”, Lâm Chính hỏi.   

             Người đàn ông nuốt nước bọt: “Chắc đủ rồi”.   

             Dứt lời, tất cả đều sững sờ.   

             “Chắc là đủ sao? Thế là có ý gì?”  

             “Đủ là đủ mà không đủ là không đủ. Sao lại “chắc?”  

             Những người khác ngạc nhiên. Người đàn ông che mặt phất tay: “Vị này, anh và vợ anh có thể đi được rồi”.   

             “Được”.   

             Lâm Chính gật đầu, kéo Tô Nhu đang hoang mang rời đi: “Tô Nhu, em về Giang Thành trước đi. Anh ở lại giải quyết công việc”.   

             Tô Nhu giật mình, vội bừng tỉnh: “Lâm Chính, anh lấy đầu ra 100 tỷ tệ thế?”  

             “Đó là thẻ của Thương Minh”, Lâm Chính mỉm cười.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement