Chương 231: Cô chỉ có một cơ hội (2)
Chữ cuối cùng vừa dứt, tất cả đám đàn ông mặc vest đều cắn răng xông lên.
Nhưng Lâm Chính nhảy vọt mấy bước đã lao tới, cho mỗi tên một cú đấm!
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Từng tên đàn ông mặc vest bay ra.
Cung Hỉ Vân ngừng thở, vội vàng kêu lên: “Bác Đồng! Bác chết đâu rồi? Mau ra đây!”.
“Đến đây!”.
Một ông lão mặc đồ lao công, tay cầm chổi, chạy từ hành lang phía sau tới, tuy nhìn ông ta tóc bạc phơ, mặt đầy nếp nhăn, nhưng bước chân như bay.
“Có một kẻ biết chút võ vẽ, đánh cậu ta cho tôi, đánh thật mạnh vào, đánh xong mang lên giường tôi, mau!”, Cung Hỉ Vân vừa kinh ngạc vừa sợ hãi kêu lên.
“Cô chủ, cứ giao cho tôi!”.
Ông lão tên bác Đồng kia kêu lên một tiếng, ném cây chổi qua, vỗ một chưởng tới, quỹ đạo như bát quái.
“Bát Quái Chưởng?”, Từ Thiên kinh ngạc.
Nhưng ngay giây tiếp theo, Lâm Chính vung một quyền đánh tới.
Chẳng có động tác hoa hòe lòe loẹt gì, cứ thế tung một quyền ra.
Bốp!
Nắm đấm đánh vào bàn tay, sức mạnh bùng nổ.
Bác Đồng không kịp phòng bị, lập tức bị đánh bay đi, nặng nề va vào cây cột phía sau, sau khi ngã xuống thì ôm cánh tay thở hổn hển, không thể tiếp tục chiến đấu nữa.
“Cái gì?”.
Cung Hỉ Vân vô cùng kinh ngạc.
Bác Đồng là người thế nào cô ta biết rõ nhất.
Đó là quán quân võ thuật toàn quốc mấy chục năm trước, cô ta đã bỏ rất nhiều tiền để mời về, sao có thể bị Chủ tịch Lâm đánh bại chỉ bằng một đòn chứ?
Sắc mặt Cung Hỉ Vân trắng bệch, cảm thấy không ổn, liên tục lùi lại đằng sau.
Chỉ thấy Lâm Chính bước tới, lấy con dao trong tay cô ta đi.
“Hay là… tôi nằm lên giường nhé?”, Cung Hỉ Vân cười tươi rói, ánh mắt đầy sợ hãi.
“Khổ Long đã chết rồi”, Lâm Chính nhìn con dao trong tay, bình thản nói.
Cung Hỉ Vân ngừng thở, sau đó lại nặn ra nụ cười: “Cậu đừng đùa chứ, bây giờ chắc chắn Khổ Long đang hưởng thụ ở quán karaoke Kim Thế Duyên! Không lâu trước đó tôi còn gọi điện thoại với anh ta mà!”.
“Nếu cô có tai mắt ở chỗ Khổ Long thì chắc là sẽ nhanh chóng nhận được tin này thôi. Hoặc là bây giờ cô gọi điện thoại xem có liên lạc được với anh ta không”, Lâm Chính bỗng vung tay lên.
Vèo!
Con dao sượt qua gò má Cung Hỉ Vân, cắm thẳng vào bức tượng đá cẩm thạch đầu tiên phía sau, cán dao lộ ra ngoài, còn lưỡi dao thì cắm ngập vào trong đá.
Cung Hỉ Vân trợn to hai mắt, đờ đẫn cả người.
Cô ta khó nhọc lấy điện thoại ra, run rẩy nhìn số điện thoại trên đó, cuối cùng vẫn không có dũng khí gọi đi.
“Những lời cậu nói… là thật sao?”, cô ta ngẩng đầu lên, run rẩy hỏi.
“Trong ba giây hãy đưa ra lựa chọn”, Lâm Chính bình thản nói: “Tôi chỉ cho một cơ hội!”.
“Tôi đầu hàng! Tôi đầu hàng! Tôi không chơi nữa, tôi theo cậu hết!”.
Cung Hỉ Vân không chịu nổi không khí đè nén này nữa, lập tức kêu lên.
“Tốt lắm!”.
Lâm Chính vỗ khuôn mặt bự phấn của cô ta, cười nhạt nói: “Tôi biết cô thông minh hơn Khổ Long, nghe đây, bây giờ tôi muốn cô thông báo với Xương Bá, bảo ông ta trước 12 giờ trưa mai đến tìm tôi. Bảo với ông ta rằng, nếu ông ta chịu quỳ trước mặt tôi để quy hàng, thì tôi có thể tha cho ông ta. Bảo với ông ta rằng ông ta cũng chỉ có một cơ hội thôi, hy vọng ông ta biết trân trọng, tôi sẽ chờ!”.
Dứt lời, Lâm Chính xoay người, nhanh chóng bước ra ngoài.
Từ Thiên mặt mũi bầm dập đi theo sau.
Một lúc sau, Cung Hỉ Vân mới thoát khỏi trạng thái đờ đẫn.
Cô ta rùng mình một cái, vội vàng lấy điện thoại ra, gọi đi.
Do sợ hãi nên ấn sai số mấy lần.
“Chà, cô Cung, sao đột nhiên gọi điện thoại cho tôi thế?”, Xương Bá mỉm cười nói.
“Có phải ông chọc vào một người không?”, Cung Hỉ Vân run rẩy hỏi.
“Ngày nào tôi cũng chọc vào rất nhiều người, ý cô là ai?”, Xương Bá cười hỏi.
“Chủ tịch Lâm của tập đoàn Dương Hoa!”.
“Chủ tịch Lâm? Hừ, sao nào? Cô tiếp xúc với cậu ta rồi sao?”.
“Cậu ta bảo tôi báo với ông là trước 12 giờ trưa mai tìm đến cậu ta, quỳ xuống nhận sai đầu hàng…”
“Tôi thấy cậu ta điên rồi, cô cũng điên rồi!”.
“Cậu ta nói đây là cơ hội duy nhất của ông…”, giọng nói Cung Hỉ Vân có chút cuồng loạn.
Hơi thở của Xương Bá nghẹn lại, vô cùng kinh ngạc.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |