Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Thua rồi?  

             Hai người hít sâu một hơi, không hiểu lời này có ý gì, vội vàng đứng dậy, trở nên cảnh giác.  

             Đúng lúc này, người đứng bên trái đột nhiên cảm nhận được gì đó, mắt trợn tròn, ngơ ngác nhìn Lâm Chính, sau đó cười chua chát lắc đầu.  

             “Lợi hại! Lợi hại! Cậu quả nhiên phi phàm, chúng tôi thua rồi!”.  

             “Tử Nghĩa, ông đang nói gì vậy? Chúng ta còn chưa giao đấu với cậu ta mà! Ông đã vội nhận thua?”, người đó hét lên.  

             “Bỏ đi Tử Hằng, ông xem căn phòng này”, người tên Tử Nghĩa không biểu lộ cảm xúc gì, nói.  

             Tử Hằng sững người, lập tức nhìn quanh, nhưng lại không nhìn ra điều gì khác thường.  

             Đột nhiên ông ta đi đến cửa sổ nhìn ra xa, phát hiện cảnh sắc bên ngoài cửa sổ vô cùng mông lùng, không nhìn thấy gì.  

             Không những vậy, bất kỳ âm thanh gì ở ngoài phòng… lúc này cũng không nghe được!  

             Dường như trong và ngoài phòng đã bị ngăn cách hoàn toàn.  

             “Đây là… vực?”.  

             Tử Hằng ngơ ngác hỏi.  

             “Không sai! Đây chính là sức mạnh của vực. Trong vô hình, chúng ta đã bước vào lĩnh vực của cậu ta! Ông có thể đảm bảo mình chiến thắng được người có sức mạnh của vực như thế này không?”, Tử Nghĩa nói.  

             Vẻ mặt Tử Hằng không mấy tự nhiên, nhưng trong lòng ông ta vẫn không phục, cắn răng nói: “Sức mạnh của vực có lớn có nhỏ, chưa chắc người sở hữu vực đã là tồn tại vô địch. Ông nghĩ tôi chưa chiến đấu với cao thủ nào có sức mạnh của vực sao? Tôi còn sợ gì?”.  

             “Ông…”, Tử Nghĩa tức giận, không biết nên nói thế nào mới được.  

             Tử Hằng lạnh lùng nhìn Lâm Chính, đã âm thầm vận chuyển sức mạnh.  

             Rõ ràng ông ta vẫn quyết định chiến đấu.  

             Nhưng Lâm Chính vẫn ngồi bên bàn, yên tĩnh uống trà, hoàn toàn không nhìn Tử Hằng.  

             Dường như anh không để ông ta vào mắt.  

             Tử Hằng phẫn nộ cùng cực!  

             Ông ta tung hoành Bắc Nam bao nhiêu năm nay, số người từng giết không đến một vạn cũng đến mấy nghìn. Cao thủ quý tộc có thân phận gì, thực lực ra sao ông ta cũng từng chém chết, nhưng chưa bao giờ gặp ai nhàn nhã ung dung như Lâm Chính.  

             Không, sự nhàn nhã ung dung của anh đối với Tử Hằng mà nói là ngông cuồng, là không coi ai ra gì!  

             Hai mắt ông ta đỏ lên, không nhẫn nại được nữa, cất bước xông tới, chuẩn bị ra tay.  

             “Tử Hằng!”.  

             Tử Nghĩa vội vàng hô lên, nhưng vô ích.  

             Sát ý hung hãn đã lan ra từ trên người Tử Hằng.  

             Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc.  

             Tách!  

             Lâm Chính đang ngồi uống trà đột nhiên búng ngón tay.  

             Tử Hằng rùng mình, đợi hoàn hồn lại thì kinh ngạc phát hiện tất cả khí ý tích lũy bên ngoài cơ thể mình đã không thấy đâu nữa.  

             Dường như… nó đã bị thứ gì đó đánh tan.  

             Chuyện này là sao?  

             Tử Hằng vô cùng nghi hoặc.  

             Nhất định là tên nhóc trước mặt giở trò!  

             Trong mắt ông ta tràn ngập lửa giận, vẫn không từ bỏ, định tiếp tục dùng sức.  

             Đúng lúc đó, Lâm Chính đột nhiên giơ tay ra, đặt một bộ phận cơ thể đầm đìa máu lên trên bàn.  

             Hai người đều sửng sốt.  

             “Đó là… thận?”, Tử Nghĩa kinh ngạc.  

             “Thận ở đâu ra?”, Tử Hằng ngạc nhiên hỏi.  

             Lâm Chính không nói, chỉ bình thản nhìn Tử Hằng.  

             Tử Hằng sững người, đột nhiên ông ta ý thức được điều gì, vội vàng vén áo của mình lên.  

             Bấy giờ mới phát hiện nơi thận trái của mình xuất hiện một khe hở nho nhỏ, máu chảy ra từ nơi đó!  

             Nhìn thấy vậy, Tử Hằng toát mồ hôi lạnh.  

             Tử Nghĩa cũng kinh hãi, bị dọa mất ba hồn sáu phách.  

             Đây là cao nhân bậc nào, mà lại có thể móc nội tạng của người khác trong khi người đó không hề hay biết?  

             Thủ đoạn này đáng sợ đến mức nào?  

             Hơn nữa…  

             Bây giờ là thận bị móc.  

             Lát nữa bị móc cả tim thì… chẳng phải sẽ mất mạng tại chỗ hay sao?  

             Lâm Chính lại quơ tay.  

             Vù!  

             Trái thận đó giống như làm ảo thuật, không thấy đâu nữa.  

             Tử Hằng cảm giác bên thận trái của mình hơi tê tê, vội vàng sờ vào, phát hiện thận đã được đặt vào trở lại.  

             Thật là thần kỳ!  

             Đầu óc ông ta trở nên trống rỗng.  

             “Ông qua đây ngồi một lúc. Tôi biết chút y thuật, chức năng thận của ông hơi có vấn đề, tôi sẽ chữa trị cho ông”.  

             Lâm Chính đặt tách trà xuống, lấy túi châm ở bên cạnh tới, nói.  

             “Ồ… A, được, cảm ơn bác sĩ…”.  

             Tử Hằng ngây ngốc đi qua đó ngồi xuống.  

             Lâm Chính cầm tay ông ta bắt mạch, mỉm cười nói: “Ông luyện công quá mức, khí không lưu thông tốt, không những thận không tốt mà gan phổi cũng có vấn đề. Có phải gần đây ông hay ho, thở dốc, mất ngủ, gặp nhiều ác mộng lại còn toát nhiều mồ hôi không?”.  

             “Phải… Phải…”.  

             “Nào, để tôi châm cứu cho ông hai châm là được rồi…”.  

             “Thật… thật sự cảm ơn… thật sự cảm ơn…”.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement