"Chém gió! Chém gió!".
"Tên này ngông cuồng quá!".
"Nửa tiếng? Trưởng thôn! Tôi thấy rõ ràng là cậu ta trêu đùa chúng ta!".
"Bao nhiêu danh y đều bó tay với A Quyên, vậy mà cậu ta nói nửa tiếng sẽ chữa khỏi cho A Quyên! Nói không biết ngượng mồm!".
Mọi người hoàn hồn lại, ai nấy tức giận mắng chửi.
Dù sao chuyện này cũng quá hoang đường, không ai có thể tin được.
Cho dù là ông Thiệu trưởng thôn cũng vậy.
Nhưng... Lâm Chính không có lý do gì để đùa cợt bọn họ cả.
Ông ta suy nghĩ một lát, nhỏ giọng nói: "Tất cả yên lặng! Chỉ có nửa tiếng thôi, chúng ta chờ đi. Nếu trong nửa tiếng cậu ta không làm được thì chúng ta xử lý cũng không muộn. Đây là thôn Thiệu Gia, cậu ta không gây được sóng to gió lớn gì đâu".
Lời nói của trưởng thôn cũng coi như dẹp yên những lời bàn tán của mọi người.
Ai nấy lạnh lùng nhìn Lâm Chính, yên lặng chờ đợi.
Cõi lòng Thiệu Quyên đầy chán chường ủ rũ.
Cô ta vốn còn ôm một tia hi vọng, nhưng nghe Lâm Chính khoác lác sẽ chữa khỏi trong vòng nửa tiếng, liền cảm thấy tuyệt vọng.
Cô ta biết thừa dáng vẻ của mình bây giờ như thế nào.
Khiến cô ta hồi phục trong nửa tiếng?
Trừ khi là thần tiên, nếu không ai cũng phải bó tay thôi...
Thiệu Quyên ngồi trên ghế, lặng lẽ khóc.
Cổ Liên có chút không đành lòng, lại càng cảm thấy thấp thỏm.
Cô ta đi tới bên cạnh Lâm Chính, nhỏ giọng nói: "Chủ tịch Lâm, anh có chắc chắn không? Nếu anh chỉ nói miệng, thì tôi... bây giờ tôi sẽ tìm cách đưa anh đi".
"Sao? Ngay cả cô cũng không tin tôi?".
Lâm Chính vừa phối thuốc vừa cười nói.
"Không phải, tôi chỉ...", Cổ Liên không biết nên trả lời thế nào.
Thực ra cô ta rất muốn nói: đúng vậy, tôi cũng không tin anh.
Nhưng sao cô ta có thể thốt ra câu này được?
"Thôi được rồi, thần y Lâm, anh cứ cố hết sức là được".
Cổ Liên bất lực lắc đầu, lui sang bên cạnh.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lâm Chính.
Chỉ thấy anh vừa phối thuốc vừa sắc thuốc, cách sắc thuốc của anh rất đặc biệt, dùng khí kình gia tăng nhiệt độ ngọn lửa để sắc nhanh.
Khoảng hơn 10 phút sau, hình như thuốc trong ấm đã sắc xong, tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.
Lâm Chính không quan tâm đến việc bị bỏng hay không, cứ thế lấy ấm thuốc rồi đổ nước thuốc ra, tưới vào số dược liệu mà anh đã phối trước đó, rồi dùng sức nghiền trộn hỗn hợp dược liệu và nước thuốc trở nên sền sệt.
"Cô lại đây".
Lâm Chính trộn xong thì gọi một tiếng.
Toàn thân Thiệu Quyên run rẩy, dè dặt đi tới.
Lâm Chính lấy một con dao nhỏ ra, trét một chút hỗn hợp thuốc lên rồi thoa lên mặt Thiệu Quyên.
Thiệu Quyên có chút sợ hãi.
Nhưng khi hỗn hợp thuốc được đắp lên mặt, cô ta phát hiện mình không còn cảm thấy đau nữa, mà có chút mát lạnh.
Cảm giác này... thật dễ chịu!
Mọi người chăm chú nhìn, không ai dám lên tiếng.
Khuôn mặt Thiệu Quyên nhanh chóng được đắp kín.
Lâm Chính lấy vải sạch ra, băng bó khuôn mặt Thiệu Quyên, cho đến khi khuôn mặt cô ta biến thành cái bánh chưng.
"Đã xong!".
Lâm Chính cười nói.
"Vậy là xong rồi sao?", cậu thanh niên trước đó nhíu mày hỏi.
"Chưa, vẫn phải chờ thêm".
Lâm Chính nhìn thời gian, cười nói: "Bây giờ mới được 21 phút, chờ thêm 9 phút nữa đi. Sau 9 phút, tháo băng ra là các anh sẽ nhìn thấy một Thiệu Quyên hoàn toàn khác".
"Xì! Đúng là chém gió!".
"Thuốc gì mà có thể khôi phục khuôn mặt nhanh như vậy chứ?".
Không một ai tin.
Lâm Chính không giải thích, chỉ nhìn chằm chằm đồng hồ trên tường.
Thiệu Quyên có vẻ rất căng thẳng.
Bàn tay Cổ Liên đã túa mồ hôi.
Người của thôn Thiệu Gia lạnh lùng nhìn, chờ vạch trần lời nói dối của Lâm Chính.
Thời gian dần trôi qua.
Cuối cùng.
"30 phút đã hết!".
Có người kêu lên.
Vô số cặp mắt lập tức đổ dồn về phía Thiệu Quyên.
Lâm Chính đứng lên, tháo băng một cách thành thạo.
Chỉ thấy hỗn hợp thuốc trên mặt Thiệu Quyên đã chuyển sang màu đen sì, còn tỏa ra mùi hôi thối.
Lâm Chính lấy một chiếc chậu rửa mặt đã được chuẩn bị từ trước, dội thẳng nước vào đầu Thiệu Quyên.
Hỗn hợp thuốc lập tức bị xối đi.
Một khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo xuất hiện trước mặt mọi người...
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |