Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Xung quanh xôn xao.  

             Người dân không hiểu có chuyện gì xảy ra.  

             Nhưng với tình hình hiện giờ của Lâm Chính thì ai cũng biết là anh đã thua.  

             “Thần y Lâm!”.  

             Đám người Mã Hải vội vàng xông tới, đỡ lấy Lâm Chính đang sắp ngã xuống đất.  

             Chỉ thấy Lâm Chính không ngừng phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, trán túa ra những giọt mồ hôi to như hạt đậu.  

             “Chủ tịch Lâm, cậu không sao chứ?”, Mã Hải gấp gáp kêu lên.  

             Lâm Chính không nói gì, cố chống đỡ thân thể, lấy Hồng Mông Long Châm ra đâm vào người.  

             Anh đâm tổng cộng mấy chục châm mới dần ổn định được vết thương.  

             “Chao ôi! Thần y Lâm, hình như anh đã thua ván đầu rồi! Thế nào? Anh vẫn ổn chứ?”.  

             Cô gái ở bên kia cười nói.  

             Lâm Chính ngẩng lên, lạnh lùng nhìn cô ta chằm chằm: “Là tôi sơ suất rồi, không ngờ châm thuật của ông lão này lại đáng kinh ngạc như vậy! Tôi tự thẹn không bằng!”.  

             “Hả?”.  

             Đám Mã Hải đều đứng như trời trồng.  

             Châm thuật của thần y Lâm… thua người ta sao?  

             Sao có thể chứ?  

             Lâm Chính vẫn luôn là sự tồn tại vô địch trong lòng bọn họ.  

             Dù đối mặt với đối thủ như thế nào, dù võ lực không bằng đối phương, nhưng về y thuật thì Lâm Chính chưa bao giờ thua.  

             Nhưng lần này Lâm Chính lại thua.  

             Nếu không tận mắt chứng kiến thì bọn họ đều không dám tin.  

             “Thần y Lâm, đừng nản lòng, vẫn còn cơ hội đấy, nhưng điều khiến tôi kinh ngạc là tử huyệt của anh trúng bốn châm mà không chết. Thể chất của anh đúng là khiến người ta kinh ngạc”, cô gái cười nói.  

             Lâm Chính không nói gì, nhìn bốn cây châm bạc trên người, cẩn thận rút chúng ra.  

             “Ma y!”.  

             Đúng lúc này, Mạn Sát Hồng bỗng kinh ngạc kêu lên.  

             Mọi người nhìn cô ta với ánh mắt kỳ quái.  

             “Cô Mạn, cô nói gì vậy?”, Tào Tùng Dương hỏi.  

             “Người kia là ma y! Tôi nhớ ra rồi, ông ta là đệ nhất ma y của Thiên Ma Đạo! Là đệ nhất y võ của Thiên Ma Đạo!”, Mạn Sát Hồng kêu lên thất thanh, run rẩy chỉ vào ông lão.  

             “Chà, Hồng Ma Nữ cũng có chút kiến thức đấy!”, cô gái cười nói.  

             “Lão phu trước giờ ít giao du với bên ngoài, trong 12 Ma Quân 24 Ma Nữ chỉ có vài người biết tôi, không ngờ một kẻ phản bội như cô cũng biết, thú vị đấy”, ông lão mỉm cười nói.  

             Sắc mặt Mạn Sát Hồng vô cùng khó coi, đôi môi trở nên nhợt nhạt.  

             Cùng Đao ở bên này cũng run bắn lên, sợ hãi tột độ.  

             “Các cậu làm sao vậy? Sợ cái gì chứ? Người này lợi hại lắm sao?”, Tào Tùng Dương trầm giọng hỏi.  

             “Lợi hại? Đâu chỉ là lợi hại, người này còn có thực lực khởi tử hồi sinh ấy chứ! Ông ta là bác sĩ riêng của đạo chủ đấy!”, toàn thân Cùng Đao run bần bật, giọng nói cũng run rẩy, dường như đã bị dọa cho vỡ mật.  

             “Bác sĩ riêng của đạo chủ?”.  

             Lâm Chính nhíu chặt mày.  

             “Ông ta toàn tu luyện những thứ tà mị quái dị, y thuật cực kỳ cao minh, bởi vì ông ta là người được đạo chủ dốc tất cả tài nguyên của Thiên Ma Đạo để bồi dưỡng! Trước khi được bồi dưỡng, y thuật của ông ta đã đạt đến trình độ đỉnh cao, hiếm có trên đời, hơn nữa còn có lời đồn nói, trước khi phục vụ đạo chủ, ông ta đã đi theo một bá chủ siêu cấp có một không hai trên thế gian, nghiên cứu y thuật mấy chục năm dưới trướng bá chủ siêu cấp kia… Thần y Lâm, y thuật của người này chắc chắn không kém gì cậu! Cậu trúng kế rồi! Cậu trúng kế rồi!”, Mạn Sát Hồng run rẩy kêu lên, khuôn mặt không còn chút máu nào.  

             Mọi người xung quanh nghe thấy thế đều thót tim, cảm thấy da đầu tê dại.  

             Không ngờ kẻ lôi thôi nhếch nhác này lại có bối cảnh bất phàm như vậy.  

             “Chủ tịch Lâm, làm sao… làm sao bây giờ?”, Mã Hải run giọng hỏi.  

             Lâm Chính im lặng không nói gì, bình thản nhìn ông lão kia, hít sâu một hơi rồi nói: “Chuyện đến nước này cũng chẳng còn gì để nói nữa cả, đấu tiếp với ông ta thôi”.  

             “Nhưng… cứ tiếp tục thế này, tôi không lo vòng hai cậu thua, mà lo rằng cậu sẽ mất mạng”, Mã Hải muốn khóc mà không có nước mắt.  

             “Yên tâm đi, không sao đâu”.  

             Lâm Chính đáp.  

             Tâm trạng mọi người rất phức tạp, cũng hiểu tính của Lâm Chính.  

             Khuyên… chắc chắn là không khuyên được.  

             Bây giờ chỉ có thể cầu mong Lâm Chính sống sót trong trận quyết đấu này thôi.  

             “Thần y Lâm, nếu anh muốn nhận thua cũng được, chúng tôi chấp nhận. Bây giờ anh quỳ xuống dập đầu thì có lẽ còn giữ được mạng”, cô gái cười nói.  

             “Đừng nhiều lời nữa, bắt đầu vòng thứ hai đi”.  

             Lâm Chính ho mấy cái, khóe miệng lại rỉ ra tơ máu, nhưng nhanh chóng bị anh lau đi.  

             “Đúng là đồ ngốc vô tri lại tự đại”.  

             Cô gái cười khẩy, nói với ông lão: “Sư phụ đừng khách sáo, tiễn anh ta lên đường đi”.  

             “Được”.  

             Ông lão cười lớn: “Oắt con, vòng thứ hai chúng ta thi độc nhé?”.  

             “Thi thế nào?”.  

             Lâm Chính khàn giọng hỏi.  

             “Hai chúng ta dùng độc riêng, ai khiến mệnh mạch của đối phương nhiễm độc thì sẽ thắng”, ông lão đáp.  

             Mệnh mạch nhiễm độc?  

             Đó gần như là đường chết rồi!  

             Thi đấu với ông lão này đúng là chí mạng!  

             “Nếu không dám thì nhận thua cũng được”, ông lão cười nói.  

             Lâm Chính không trả lời, chỉ xoay người lại, trầm giọng nói: “Mọi người hãy tản ra đi, đừng lại gần, ngoài ra sơ tán đám đông, chú ý hướng gió, đừng để người dân nhiễm độc”.  

             “Chủ tịch Lâm…”  

             “Mau làm đi”.  

             “Vâng”.  

             Đám người Mã Hải chỉ có thể gật đầu làm theo.  

             Trung tâm quảng trường rộng lớn nhanh chóng chỉ còn lại Lâm Chính và ma y kia.  

             Cho dù là cô gái kia cũng lùi lại thật xa.  

             Hiển nhiên cô ta cũng biết sự lợi hại của ông lão.  

             “Chuẩn bị xong chưa oắt con?”, ông lão cười nói.  

             “Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào!”, Lâm Chính ho mấy tiếng, ôm ngực nói.  

             Triệu chứng do bốn châm kia mang lại không nhẹ chút nào.   

             Vòng thứ hai Lâm Chính sẽ rất thiệt thòi.  

             “Vậy thì đi chết đi!”.  

             Ông lão cũng không khách sáo, cười lớn một tiếng, vung bàn tay lên.  

             Ầm!  

             Một luồng sương tím bắn ra từ lòng bàn tay ông ta.  

             Lâm Chính lùi lại liên tục, nhưng tốc độ của sương tím cực kỳ nhanh, trong chớp mắt đã tiếp cận anh.  

             Bùm!  

             Sương tím nổ tung, hóa thành một chiếc miệng máu rất lớn, nhào về phía Lâm Chính…

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement