Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Sau khi anh nói dứt lời, tất cả mọi người đều thi nhau quay đầu lại.  

             "Trưởng thôn tới rồi!"  

             "Mau tránh ra, trưởng thôn tới rồi!"  

             "Tham kiến trưởng thôn!"  

             "Bái kiến trưởng thôn!"  

             Mọi người vội vã tránh đường để lộ ra một lối đi.  

             Sau đó đoàn người do trưởng thôn dẫn đầu thong thả đi theo lối đi này.  

             Người vừa nói là Tần Trác.  

             Ông ấy bước lên phía trước mấy bước, vội vã cản Lâm Chính lại, nói: "Người anh em, bình tĩnh đã, chuyện này chắc chắn có hiểu lầm rồi".  

             "Hiểu lầm?", Lâm Chính liếc nhìn ông ta, sau đó lại nhìn sang trưởng thôn, hờ hững đáp: "Tôi cũng hy vọng là hiểu lầm đấy, nhưng người trong thôn các người đến người trong tộc của mình cũng xuống tay, việc này thì sao mà là hiểu lầm được? Tôi đây thì không để tâm nhiều đâu nhưng chuyện này truyền ra ngoài thì sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của thôn Ẩn Ma đấy".  

             Nghe anh nói vậy, mấy người chức cao trong thôn mặt đều biến sắc.  

             "Rốt cuộc là có chuyện gì?"  

             Trưởng thôn nhìn xung quanh rồi cất tiếng hỏi.  

             Đó là một ông cụ có lẽ ngoài bảy mươi tuổi trông rất uy nghiêm, tóc trắng râu trắng, mặt đầy nếp nhăn nhưng lại rất minh mẫn. Đặc biệt là đôi mắt vô cùng thâm sâu uyên bác, cao thâm khó lường.  

             "Hồi bẩm trưởng thôn, chúng tôi nghi ngờ hắn ta là gián điệp do Thiên Ma Đạo phái tới nên mới vây quanh chất vấn. Ai ngờ sau đó Tần Linh đột nhiên ngã ra đất ngất xỉu, cũng chưa ai hiểu là chuyện gì. Có lẽ là cô ấy bị bệnh gì đó", Trần Thủ vội vã tường thuật lại.  

             "Anh, im miệng đi!"  

             Trần Đoạ Phi nhỏ tiếng gầm gừ.  

             Trần Thủ sững lại, có chút không hiểu em gái mình có ý gì.  

             Trưởng thôn liếc mắt nhìn Trần Thủ hỏi: "Cậu nói ai là gián điệp?"  

             "Hắn ta...", Trần Thủ bất giác đưa tay chỉ Lâm Chính.  

             "Có bằng chứng không?"  

             "Việc...việc này...", Trần Thủ lắp bắp không thể trả lời.  

             Tộc trưởng lắc đầu, giọng nói nghe rất nghiêm khắc: "Tộc Ẩn Ma chúng ta tách ra khỏi Thiên Ma Đạo là bởi chúng ta khác họ, chúng ta không buộc tội hay phán xét người khác một cách vô căn cứ. Nếu các người có bằng chứng thì trưởng thôn sẽ tự mình kết liễu cậu ta và mấy người Tần Linh cũng sẽ bị tôi đuổi khỏi đây. Nhưng nếu các cậu không có bằng chứng thì chính là vu khống người khác. Vu khống đồng tộc, hãm hại đồng bào ở thôn này là tội chết. Hiểu rõ chưa?"  

             "Hả?"  

             Trần Thủ sợ đến mức mềm nhũn chân, hồn bay phách lạc.  

             "Thưa trưởng thôn, chúng cháu chỉ đang đùa với họ thôi, chúng cháu không hề có ý hãm hại người đồng tộc! Hoàn toàn không phải vậy!", Trần Đoạ Phi vội vã bước tới nặn ra một nụ cười, nói.  

             "Vậy sao?", trưởng thôn lãnh đạm nhìn cô ta.  

             Trần Đoạ Phi mặt trắng bệch ra, người đông cứng lại không dám ho he.  

             Lâm Chính thấy vậy liền lập tức nhỏ tiếng nói với Tần Linh ở bên cạnh: "Mau, nói với trưởng thôn chúng ta chỉ đang đùa thôi".  

             "Tại sao chứ? Lâm đại ca, đây chẳng phải cơ hội tốt để dạy dỗ anh em Trần Thủ sao? Chúng ta kích thêm một chút xem kết cục của bọn họ thế nào", Tần Linh cảm thấy không cam tâm.  

             "Nếu làm vậy thì sẽ phản tác dụng, nghe tôi đi! Mau lên", Lâm Chính thúc giục.  

             Tần Linh cảm thấy vô cùng nghi hoặc nhưng vẫn nghe lời Lâm Chính. Cô do dự một lát rồi vẫn bước lên phía trước.  

             “Trưởng thôn, chúng cháu ban nãy chỉ đùa thôi, ông đừng để ý, không có chuyện gì đâu ạ”, Tần Linh cố nặn ra một nụ cười.  

             “Vậy sao?”, trưởng thôn khẽ gật đầu, nhìn Tần Linh bằng ánh mắt đầy ý vị: “Người trẻ tuổi đùa giỡn quả thực không phải chuyện gì nghiêm trọng. Có điều đùa cũng phải đúng lúc đúng chỗ. Trần Thủ, Trần Đoạ Phi, cô cậu không biết hôm nay là ngày gì sao? Đùa kiểu này có hợp lý không?”  

             “Trưởng thôn…”, Trần Thủ há hốc miệng định nói gì đó nhưng đã bị Trần Đoạ Phi cấu cho một cái.  

             “Ai da!”, Trần Thủ la làng vì đau, vội vã quay đầu lại hỏi: “Em làm cái quái gì vậy?”  

             “Im miệng!”  

             Trần Đoạ Phi hậm hực lườm anh ta, sau đó lập tức khom lưng nói với trưởng thôn: “Xin lỗi ông trưởng thôn, chúng cháu sau này không dám nữa ạ”.  

             “Biết mà sửa là được rồi”.  

             Trưởng thôn gật đầu, sau đó quay sang nhìn Tần Trác: “Tiểu Trác, cô con gái này của cậu thật hiểu chuyện. Được lắm, được lắm!”  

             Nói rồi, trước ánh mắt nghi hoặc của tất cả thôn dân, trưởng thôn đi thẳng về phía trước.  

             “Chuyện gì vậy nhỉ?”  

             Tần Linh vẫn không thể hiểu nổi, quay sang nhìn Lâm Chính: “Tại sao trưởng thôn không truy cứu mà còn khen tôi chứ?”  

             “Cô đó, cô nghĩ trưởng thôn là đồ ngốc sao? Người ta sống từng ấy năm, lại còn làm đến chức trưởng thôn, làm gì có chuyện không có mắt nhìn cơ chứ? Đã xảy ra chuyện gì, người ta liếc nhìn cũng biết, chẳng qua chỉ là hậu bối xích mích chứ chẳng có gì. Nhưng nếu cô cứ đòi truy cứu mọi chuyện đến cùng, sẽ làm chậm trễ việc tổ chức trận đấu, điều đó chỉ khiến trưởng thôn thêm phản cảm. Nếu cô vì đại cục mà cho qua, trưởng thôn sẽ có cái nhìn khác. Đã hiểu chưa?”, Lâm Chính cười đáp.  

             “Ra là như vậy!”  

             Tần Linh lúc này mới hiểu ra, cười nói: “Chẳng trách anh Lâm bảo tôi làm vậy, hoá ra là đã nhìn thấu tâm tư của trưởng thôn!”  

             Lâm Chính cười gật đầu, nhưng sau đó liếc mắt nhìn Trần Đoạ Phi rồi thì thầm: “Có điều mọi người phải cẩn thận với Trần Đoạ Phi này, cô ta đáng sợ hơn anh trai mình nhiều!”  

             “Ừm”, Tần Linh gật đầu, ánh mắt cũng trở nên thận trọng.  

             “Chuyện chưa dừng lại ở đây đâu! Tần Linh, cô đợi đấy!”  

             Trần Đoạ Phi lườm Tần Linh, quay lưng đi khỏi đó.  

             Tần Linh không đáp.  

             Chuyện cũng coi như tạm qua.  

             Nhưng mọi người đều cảm thấy có một áp lực vô hình.  

             Áp lực này đến từ xung quanh.  

             Mặc dù trưởng thôn đã ra mặt nên chuyện cũng coi như lắng xuống nhưng điều đó không giải quyết được mối hiềm khích giữa người của tộc Ẩn Ma với Lâm Chính và Tần Linh.  

             “Mặc kệ đi, tập trung vào trận quyết đấu!”  

             Tần Linh hít sâu một hơi, nhắm mắt ngồi thiền.  

             Xung quanh cũng nhanh chóng bình thường trở lại.  

             Trưởng thôn đang ngồi trên lôi đài cũng đứng lên, vận khí công rồi long trọng tuyên bố.  

             “Tôi tuyên bố, trận quyết đấu chọn đệ tử chính thức bắt đầu!”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement