Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Cửa hiến tế không lớn, nhưng bên trong đặt rất nhiều bẫy.  

             Lâm Chính vừa đưa Tô Dư vào bên trong thì nhìn thấy những cạm bẫy bên trong cửa hiến tế bắt đầu khởi động, hai sợi xích sắt nhắm hướng hai vai Lâm Chính mà văng tới.  

             Lâm Chính lập tức chặt đứt nó.  

             Một trận gió âm quỷ dị đột nhiên thổi tới.  

             Lâm Chính nhịp thở cũng trở nên gấp gáp, đang định che chắn lại thì người phụ nữ áo đỏ và những kẻ kia đã đuổi tới.  

             "Nổi lên!"  

             Lâm Chính hét lớn.  

             Dị hoả lập tức dâng lên, tạo thành một bức tường lửa lấp kín lối đi.  

             Hai kẻ mặc đồ đen đi đầu không đề phòng nên không may rơi vào bức tường lửa, lập tức bốc hơi.  

             "Ồ?", người phụ nữ áo đỏ dừng lại, đưa mắt nhìn bức tường lửa đáng sợ này, cau mày nói: "Là dị hoả... hơn nữa... không chỉ là một loại!"  

             Nhiệt độ kinh hoàng của tường lửa nung đỏ cả mặt đất.  

             Những kẻ kia đều không dám đến gần, nếu không chưa bị nướng cháy thì cũng bị nhiệt độ đáng sợ này làm cho tan chảy.  

             "Thủ lĩnh, chúng ta không có cách nào phá vỡ bức tường lửa này!"  

             Những người đàn ông mặc đồ đen chắp tay nói.  

             "Dị hoạ lợi hại thế này, không thể phá là chuyện đương nhiên".  

             Người phụ nữ áo đỏ ánh mắt hờ hững, thản nhiên nói: "Nhưng cũng không sao, không có khí lực mạnh mẽ thì không thể duy trì cường độ dị hỏa như vậy. Chúng ta chỉ cần chờ đợi, tôi không tin hắn có thể duy trì dị hoả này liên tục. Hơn nữa ở cửa hiến tế này còn có rất nhiều cơ quan dùng để xử lý đồ hiến tế. Lâm thần y kia phải phá hủy những cơ quan này, việc này cũng sẽ tiêu tốn khí lực. Cứ chờ đi, không bao lâu nữa, dị hoả này sẽ biến mất, hắn cũng sẽ cạn kiệt khí lực. Lúc đó hắn chẳng khác nào miếng thịt trên thớt của chúng ta, chúng ta muốn xử lý như thế nào tùy ý".  

             "Thủ lĩnh thật sáng suốt!"  

             Mấy kẻ kia lập tức chắp tay.  

             Người phụ nữ áo đỏ nheo mắt, xua tay nói: "Hôm nay hiến tế diễn ra bình thường, mọi người chờ ở đây là được rồi".  

             "Tuân lệnh!"  

             Tường lửa không cách âm, Lâm Chính đương nhiên nghe được lời nói của người phụ nữ áo đỏ.  

             Và mọi thứ đúng như những gì cô ta đã nói, cần rất nhiều khí lực để duy trì dị hoả và Lâm Chính thực sự không thể duy trì nó lâu.  

             Cà rắc!  

             Bịch!  

             Một tiếng động vang lên.  

             Lâm Chính khó khăn lắm mới làm hỏng được các cơ quan trong cửa hiến tế.  

             Anh thở đứt quãng, trên mặt đã đầm đìa mồ hôi.  

             Giờ anh đã rơi vào đường cùng.  

             Phải nghĩ cách rời khỏi đây.  

             Nhưng người phụ nữ áo đỏ đang canh gác bên ngoài, rời đi kiểu gì đây?  

             Lâm Chính nghiến răng, vừa duy trì dị hoả vừa lấy châm bạc ra châm vài cái vào người Tô Dư, sau đó cho cô uống một viên đan dược.  

             Đan dược nuốt xuống, châm bạc cầm máu.  

             Chỉ một lát sau, Tô Dư từ từ mở mắt ra.  

             "Em rể...", Tô Dư yếu ớt gọi.  

             "Tiểu Dư, chị không sao chứ?"  

             Lâm Chính vội vã hỏi.  

             "Em rể, tôi... tôi thấy đau lắm. Tay đau, trên người chỗ nào cũng thấy đau...", Tô Dư yếu ớt đáp, gương mặt nhỏ nhắn cau lại vì đau đớn.  

             Lâm Chính nhìn cánh tay đã gãy của cô, nghiến răng đáp: "Tiểu Dư, chị yên tâm, em rể sẽ chữa khỏi cho chị. Tôi đảm bảo chị sẽ không sao cả!"  

             "Em rể, khi nào chúng ta được về nhà...", Tô Dư thần chí không được tỉnh táo, lẩm bẩm.  

             "Sắp rồi, sắp rồi, tôi sẽ đưa chị về nhà sớm thôi".  

             Lâm Chính khàn giọng nói: "Tiểu Dư, chị ngủ một giấc đã. Đợi chị tỉnh lại rồi, chúng ta sẽ về nhà".  

             "Được...được rồi em rể..."  

             Tô Dư lẩm bẩm, sau đó mí mắt sụp xuống, lại tiếp tục thiếp đi.  

             Sát khí bên trong Lâm Chính càng lúc càng mãnh liệt.  

             "Thánh Sơn! Là các người ép tôi đấy nhé!"  

             Lâm Chính khẽ gầm gừ, quyết định không kiêng dè gì nữa. Anh vung tay lên không trung.  

             Phiu phiu phiu....  

             Một lượng lớn kim bạc bay ra.  

             Đến giờ phút này Lâm Chính đã không còn lựa chọn nào khác.  

             Nếu đã không có lựa chọn thì chỉ còn cách liều chết chiến đấu, cùng lắm là chết cùng đám người này.  

             Trong tay anh có rất nhiều loại cấm thuật, đều là cấm thuật sử dụng châm bạc. Cấm thuật này có thể giúp sức mạnh của anh tăng lên hàng trăm lần trong thời gian ngắn, có thể dùng để đối phó với người phụ nữ áo đỏ. Có điều cái giá phải trả khi dùng cấm thuật quá đắt, không phải đốt cháy sinh mệnh thì cũng là tổn thọ, hoặc mất đi ý thức. Sử dụng quá đà thì sau đó còn có thể trở thành người thực vật...  

             Chiêu thức này đem tới năng lượng quá lớn, cơ thể phải chịu đựng luồng năng lượng quá lớn nên đương nhiên sẽ sinh ra phản ứng phụ.  

             Nhưng đến nước này Lâm Chính đã không còn lựa chọn nào khác.  

             Lâm Chính hai mắt đỏ ngàu, chuẩn bị lấy kim bạc ra kêu gọi cấm thuật.  

             Nhưng đúng lúc này.  

             Choang!  

             Một ánh sáng đủ màu sắc đột nhiên toả ra từ dưới chân anh.  

             Lâm Chính sững người, cúi đầu nhìn xuống.  

             Anh phát hiện đó chính là chiếc hộp kim cương.  

             Thế nhưng chiếc hộp giờ đã biến thành màu đỏ máu do máu tươi từ trên người anh chảy xuống.  

             Chiếc hộp nhuốm máu tự động mở ra, ánh sáng bên trong chiếu ra ngoài.  

             "Đây là?"  

             Lâm Chính sững người.  

             Còn chưa kịp phản ứng lại thì anh thấy trong cái hộp có vài tấm bùa bay ra.  

             Tấm bùa hiện ra trước mắt anh như được chiếu bằng máy chiếu.  

             "Bát quái âm dương sơ vạn tượng, ngũ hành tự tổn đãng tứ phương, thiên địa luân hồi chưởng vu thủ, vô ngã vô giới diệc vô thần..."  

             Lâm Chính lẩm nhẩm đọc, đồng tử đột nhiên giãn ra.  

             "Những thứ này.... dường như là một loại tâm pháp hoặc khẩu quyết gì đó. Bên dưới vẫn còn....lẽ nào đây là truyền thừa của Phạn Thiên Đại Thánh?"  

             Nhưng... tại sao vô duyên vô cớ, truyền thừa của Phạn Thiên Đại Thánh lại tự động mở ra như vậy?  

             Lâm Chính cảm thấy rất khó hiểu, cúi đầu quan sát.  

             Anh phát hiện nơi chiếc hộp rơi xuống là trung tâm đại trận!  

             Hoá ra linh giới của đại trận đã bị máu tươi của anh phá vỡ, cho nên cái hộp này mới mở ra như vậy.  

             Mà thứ cái hộp này phong ấn chính là tất cả truyền thừa của Phạn Thiên Đại Thánh!  

             Tim Lâm Chính như nhảy loạn lên, không ngờ mình lại có được cơ duyên này.  

             Chỉ đáng tiếc là truyền thừa ở trước mặt nhưng anh cũng không thể nắm vững trong chốc lát. Nếu chỉ dựa vào nó thì e là vẫn không thể thoát khỏi đây.  

             Lâm Chính thở dài, trong lòng vô cùng bất lực.  

             Đúng lúc này, anh đột nhiên nhìn thấy một dòng chữ khiến người anh run lên bần bật.  

             "Cái... cái gì? Còn có thể như vậy được sao?", Lâm Chính trợn mắt há miệng, nhìn dòng chữ kia mà như hoá đá.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement