“Cái gì?”.
Thái Bình An vô cùng ngạc nhiên.
Anh ta còn không biết hai thủ vệ đó đến từ lúc nào.
“Quả nhiên có chuột chui vào đây”.
“Đúng là to gan, ngay cả khổ ngục cũng dám cướp, xem ra mày cũng muốn chịu đủ giày vò ở đây giống bà ta!”.
Vẻ mặt hai người lạnh băng, cầm chiến đao đi về phía Thái Bình An.
Thái Bình An kinh ngạc, liên tục lùi về sau.
Võ kỹ của anh ta không cao, đối phó với một thủ vệ cũng không có phần thắng, đừng nói tới ở đây có hai tên.
Bây giờ anh ta bị chặn đường ở đây có thể nói là không còn lối thoát.
Phải làm sao đây?
Thái Bình An nghiến răng, đầu óc xoay chuyển nhanh chóng, suy nghĩ kế sách.
Lúc này, người phụ nữ trong lòng anh ta cũng là Trấn Nguyệt Tiên Nhân ú ớ hét lên, sau đó toàn thân phóng ra khí kình đáng sợ.
“Không hay! Người phụ nữ này muốn phá hủy xiềng xích tu vi!”.
“Mau ngăn bà ta lại!”.
Hai thủ vệ không dám chần chừ, xông tới trước.
Xiềng xích tu vi?
Thái Bình An sửng sốt, lúc này mới phát hiện xương tỳ bà của mẹ mình bị hai thứ giống như đinh đâm vào.
Anh ta lập tức nhổ nó ra.
Ầm!
Trong nháy mắt, khắp người Trấn Nguyệt Tiên Nhân tỏa ra khí kình mạnh mẽ, giống như nước lũ tuôn trào.
Hai thủ vệ đó vội vàng chống đỡ nhưng không chống đỡ nổi, bị luồng khí kình đó đánh bật ra.
Thái Bình An không dám do dự, ôm mẹ mình chạy ra ngoài.
Mặc dù Trấn Nguyệt Tiên Nhân đã gãy hai tay hai chân, thương tích đầy mình, nhưng tu vi của bà ta vẫn chưa bị phế. Dù sao nếu phế tu vi, bà ta sẽ không chịu nổi giày vò, Thánh Sơn định sẽ phong tỏa tu vi bà ta rồi từ từ hành hạ giày vò.
Không ngờ lần này lại trở thành mầm họa.
Nhưng rốt cuộc vết thương của Trấn Nguyệt Tiên Nhân quá nặng, lần vận khí này dường như đã làm tổn thương đến lục phủ ngũ tạng của bà ta, dẫn đến bà ta không ngừng nôn ra máu, khí tức càng lúc càng yếu đi.
“Mẹ! Mẹ hãy kiên trì! Con sẽ đưa mẹ ra ngoài, con sẽ chữa khỏi cho mẹ!”.
Thái Bình An vô cùng sốt ruột, chạy đi như điên.
Tiếng chuông cảnh báo của khổ ngục đã vang lên, nhiều thủ vệ đã tập trung ở nơi này.
Thái Bình An kinh hãi biến sắc, lập tức lao ra khỏi địa lao, chạy ra ngoài Thánh Sơn.
“Bắt thằng nhóc đó lại!”.
“Đừng hòng chạy!”.
Đám thủ vệ nhanh chóng phát hiện ra Thái Bình An, lập tức đuổi theo anh ta.
Thái Bình An chạy một mạch, thở hổn hển, mồ hôi không ngừng tuôn rơi.
Sức chân của anh ta hoàn toàn không thể so sánh với đám thủ vệ, lại còn ôm theo một người trên tay, bị đuổi kịp là chuyện sớm muộn.
“Con… trai… con… chạy… nhanh… đi…”.
Lúc này, Trấn Nguyệt Tiên Nhân dùng khí kình thốt ra từng chữ đinh tai nhức óc.
“Mẹ, con không thể bỏ mẹ lại…”, Thái Bình An ngân ngấn nước mắt, đau đớn nói.
“Cứ… như… vậy… thì… chúng… ta… ai… cũng… không… thoát… được…”.
“Không thoát được thì không thoát được, dù hôm nay con chết, con cũng sẽ chết cùng mẹ!”, Thái Bình An kiên định nói.
Trấn Nguyệt Tiên Nhân không nói gì, con mắt còn sót lại mở to nhìn con trai mình.
Trong thoáng chốc, bà ta đột nhiên mở miệng phát ra tiếng gào thét đau đớn, sau đó toàn thân tỏa ra khí kình đáng sợ.
Ầm!
Thái Bình An không kịp đề phòng bị đánh bay ra ngoài.
Anh ta không bị thương gì, lập tức bò dậy.
Trấn Nguyệt Tiên Nhân nằm sõng soài trên đất, dùng tứ chi đã cụt di chuyển cơ thể, phóng ra tất cả khí kình trong cơ thể, lao về phía đám người đó.
“Đi…”.
Bà ta thốt ra tiếng nói khô khốc đầy đau khổ, sau đó dùng khí kình làm vách ngăn, biến nó thành một bức tường khí, ngăn chặn đám người đang đuổi đến.
“Mẹ!”.
Thái Bình An gào lên.
Trấn Nguyệt Tiên Nhân vẫn không dừng lại.
Bà ta vừa nôn ra máu vừa phóng ra khí kình, đã đến cực hạn.
Hai mắt Thái Bình An như muốn nứt ra, muốn xông tới ngăn mẹ mình lại.
Ngay lúc này, Trấn Nguyệt Tiên Nhân lại nôn ra máu, đánh một luồng khí kình nhẹ nhàng về phía này.
Ầm!
Thái Bình An bị đánh vào ngực, nhưng không đau, bay ngược ra xa hơn trăm mét, lăn mấy vòng mới dừng lại.
Thái Bình An hoảng loạn bò dậy, nhìn bức tường khí bên đó đã bị người của Thánh Sơn xé ra. Trấn Nguyệt Tiên Nhân cũng bị nhiều thủ vệ bao vây, khó mà nhìn thấy bóng dáng.
“Không!”.
Thái Bình An hét lên thảm thiết, chỉ muốn chạy tới liều mạng với đám thủ vệ.
Nhưng anh ta biết nếu mình xông lên thì cũng chỉ chịu chết, vậy thì sẽ phụ cơ hội mà mẹ mình bất chấp mọi thứ ngăn thủ vệ lại.
“Người của Thánh Sơn, tôi khuyên các người tốt nhất đừng làm hại mẹ tôi, nếu không, tôi nhất định sẽ khiến các người nợ máu phải trả bằng máu!”.
Thái Bình An gào lên một cách dữ tợn đau đớn, quay người chạy xuống núi.
Anh ta biết mình sống thì mới có cơ hội đi cứu mẹ mình.
Bây giờ phải sống sót.
Nhất định phải sống sót!
Thái Bình An điên cuồng chạy trốn, không hề dừng chân.
Anh ta biết dưới núi có rất nhiều người của võ đạo đến Thánh Sơn giành công đạo.
Chỉ cần mình có thể gặp được người của võ đạo là có cơ hội sống.
Rầm!
Lúc này, một luồng khí kình bay ra từ đằng sau, đánh mạnh vào lưng Thái Bình An.
“A…”.
Thái Bình An không kịp đề phòng bị đánh nôn ra máu, ngã xuống đất, sau lưng đau đớn giống như bị xé rách, lục phủ ngũ tạng như bị đảo lộn.
Nhưng anh ta không dám nằm lâu trên đất, nghiến răng bò dậy, tiếp tục lết xuống núi.
Lúc này, tốc độ di chuyển của anh ta cực kỳ chậm.
Không chạy thoát được nữa!
Thái Bình An mở to mắt, tiếp tục tiến tới phía trước một cách gian nan, không bỏ cuộc.
Tiếng bước chân hỗn loạn dày đặc càng lúc càng rõ ràng.
Các thủ vệ đều đã đuổi tới.
Phải làm sao đây?
Chẳng lẽ cuối cùng mình cũng không thoát khỏi được sao?
Chẳng lẽ mình cũng sẽ bị ném vào khổ ngục, bị chặt tay chặt chân sao?
Thái Bình An không cam tâm.
Nhưng giờ đây anh ta không còn lựa chọn nào khác.
Anh ta chỉ có thể kiên trì đi về phía trước, dù không nhìn thấy bất cứ hi vọng gì.
Lộp cộp...
Lúc này, ở con đường phía trước đột nhiên xuất hiện vài bóng người.
Thái Bình An mừng rỡ, khó khăn chạy về phía trước, không ngừng hét lên: “Cứu mạng…. Cứu… Mạng…”.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |