Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Sắc mặt Ái Nhiễm đanh lại.  

             Người của Thanh Huyền Tông hoặc là lo lắng, hoặc là tức giận, nhìn chằm chằm vào mấy bóng người vừa lên tiếng.  

             Người của núi Côn Bằng ngồi xuống mấy chiếc bàn bên cạnh.  

             Bọn họ đến khá đông, khoảng hơn trăm người, bao luôn bảy tám bàn trong quán trà, ồn ào túm tụm lại, tất cả đều liếc mắt nhìn về phía này, nở nụ cười châm chọc nhìn người của Thanh Huyền Tông.  

             "Các người đang nói vớ vẩn cái gì vậy?".  

             Nam Phong tính khí nóng nảy, ngựa non háu đá, sao có thể chịu đựng được sự chế giễu mỉa mai của đối phương? Anh ta lập tức đập bàn đứng lên, tức giận mắng.  

             "Chúng tôi ăn nói vớ vẩn? Những gì chúng tôi nói không phải là sự thật sao? Ai mà chẳng biết Huyết Vô Lão Tổ, một trong thập đại ác nhân sắp ra tay với Thanh Huyền Tông các anh! Các anh không giữ gìn sơn môn mà lại xuất hiện ở đây, không phải vứt bỏ sơn môn tháo chạy thì là gì?", một người đàn ông tóc ngắn, cằm lún phún râu, cười nói với giọng điệu bỡn cợt.  

             "Mày... Khốn kiếp!".  

             Nam Phong nổi giận, đang định ra tay.  

             "Nam Phong!", tông chủ Thanh Huyền Tông quát.  

             "Tông chủ..."  

             "Đừng có sinh sự, bọn họ thích nói thì cho họ nói, cứ coi như không nghe thấy đi", tông chủ Thanh Huyền Tông trầm giọng nói.  

             Hơn nửa người của Thanh Huyền Tông bị thương, nhân số cũng không bằng núi Côn Bằng, nếu xảy ra mâu thuẫn với người của núi Côn Bằng thì rất khó xử lý, thế nên chỉ có thể nhẫn nhịn.  

             Nam Phong bất đắc dĩ, chỉ đành ngồi xuống.  

             Tông chủ Thanh Huyền Tông đã nhịn rồi, nhưng sao người của núi Côn Bằng có thể để ông ta toại nguyện chứ?  

             Thanh Huyền Tông và núi Côn Bằng tranh chấp nhau mấy chục năm, bây giờ Thanh Huyền Tông sa sút, bọn họ đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội thêm dầu vào lửa.  

             "Hừ, sao lũ ngu đần của Thanh Huyền Tông im thế nhỉ?".   

             "Làm chó nhà có tang rồi, bây giờ lại thành con rùa rụt đầu nữa à?".  

             "Ha ha ha, đúng là một lũ hèn!".  

             "Tôi thấy Thanh Huyền Tông cũng sắp giải tán rồi!".  

             Những tiếng cười giễu và châm chọc không ngừng vang lên.  

             Người của Thanh Huyền Tông đều nổi giận đùng đùng.  

             Nhưng ngặt nỗi tông chủ có lệnh, nên không ai dám nói gì, chỉ hậm hực uống trà.  

             "Cứ nhẫn nhịn như vậy cũng không phải là cách hay, nếu núi Côn Bằng và Thanh Huyền Tông đã có ân oán từ trước, thì chắc chắn đối phương sẽ gây hấn", Lâm Chính nhìn đám người của núi Côn Bằng, bình thản nói.  

             "Gây hấn cũng chỉ đành tránh né, thực lực của Thanh Huyền Tông hiện giờ kém xa trước đây, đâu có tư cách đối đầu với núi Côn Bằng?", Ái Nhiễm lắc đầu đáp.  

             Đúng lúc này, một người của núi Côn Bằng bỗng đứng phắt dậy, đi ra ngoài.  

             Hắn cố ý đi qua bàn của các đệ tử Thanh Huyền Tông, sau đó "ui da" một tiếng, nằm vật ra đất.  

             Người của núi Côn Bằng nhao nhao đứng lên.  

             "Sư đệ, cậu không sao chứ?", người đàn ông tóc ngắn để râu trước đó nhanh chân chạy tới, đỡ người kia lên rồi hỏi.  

             "Sư huynh, lũ chó chết này dám ngáng chân em... Em cảm giác xương chân như sắp gãy đến nơi, đau quá sư huynh ơi, anh phải lấy lại công bằng cho em!", người kia tỏ vẻ đau đớn kêu lên.  

             Người của Thanh Huyền Tông đều biến sắc.  

             Ái Nhiễm cũng sửng sốt.  

             Không ngờ đối phương lại gây hấn nhanh như vậy.  

             Hơn nữa lý do... lại vô cùng hèn hạ.  

             Đúng là vênh váo ngông cuồng!  

             "Chúng tôi không ngáng chân anh ta, là anh ta tự ngã, không liên quan gì đến chúng tôi cả!", người của Thanh Huyền Tông ở bàn kia lập tức trầm giọng quát.  

             "Mày tưởng bọn tao sẽ tin mày sao?".  

             Người đàn ông tóc ngắn nheo mắt, cười khẩy nói: "Ai làm thì đứng ra đây, nếu không đừng trách bọn tao không khách khí!".  

             "Xem ra bọn mày đến để gây sự, đừng tưởng Thanh Huyền Tông bọn tao sa cơ thất thế thì sợ núi Côn Bằng! Nếu đánh nhau thì chưa biết ai thắng ai thua đâu!", một người của Thanh Huyền Tông sẵng giọng đáp, anh ta vừa dứt lời, cả bàn đã đứng lên, nhìn chằm chằm người của núi Côn Bằng với ánh mắt đầy thù địch.  

             Những người khác cũng lần lượt đứng lên.  

             Đám Nam Phong còn đi tới, muốn phô trương thanh thế.  

             Nhưng nếu so người thì sao núi Côn Bằng có thể thua được?  

             Người của Thanh Huyền Tông vừa có hành động, người của núi Côn Bằng liền xúm tới.  

             Người của Thanh Huyền Tông lập tức cảm thấy áp lực tăng vọt.  

             Khách khứa xung quanh đều hào hứng hóng hớt, xì xào bàn tán, chỉ mong hai bên xông vào đánh nhau.  

             Tông chủ Thanh Huyền Tông thở dài, biết chuyện này không thể tránh được, liền đứng dậy, đi tới trước đám người.  

             "Người dẫn đội của các cậu là ai?", tông chủ Thanh Huyền Tông khàn giọng hỏi.  

             "Sao thế? Triệu Giang Ngạn, ngay cả tôi mà ông cũng quên sao?".  

             Một bóng người tướng mạo xấu xí, để đầu trọc, bước ra khoi đám người của núi Côn Bằng, nheo mắt lại, mỉm cười nhìn tông chủ Thanh Huyền Tông.  

             "Hầu Tam?".  

             Tông chủ Thanh Huyền Tông như muốn nín thở.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement