Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Đầu óc mọi người đều trống rỗng.  

             Ai mà ngờ được mạnh như Đãng Thiên Nhai – thiên tài hạng bốn cũng không chịu được một quyền của Lâm Chính.  

             Người ngoại vực này… nghịch thiên quá rồi nhỉ?  

             Xung quanh trầm lặng hồi lâu mới vang lên tiếng xôn xao nghị luận.  

             “Bên trong… làm sao thế?”  

             Thần Cung Thương được dìu đến một bên nghỉ ngơi liếc mắt nhìn con đường mòn, nhíu mày hỏi.  

             Vì Đãng Thiên Nhai đã ra lệnh nên không ai dám rời khỏi đây, nếu không sợ sau chuyện này Đãng Thiên Nhai sẽ trả thù, thế nên lúc này con đường mòn vẫn rất đông người.  

             “Tôi không biết, hình như tiếng đánh nhau vang lên từ vùng đất Tu Di”, người thế gia Thần Cung bên cạnh nói.  

             “Bảo người đi xem thử”.  

             Thần Cung Thương trầm giọng nói.  

             “Cậu chủ, còn phải đi xem gì nữa chứ? Chúng ta vẫn nên nhân lúc Đãng Thiên Nhai chưa ra nhanh chóng đi khỏi đây”, người bên cạnh vội nói.  

             “Đi ư? Cho dù trốn được nhất thời nhưng không thể thoát được, hôm nay chạy trốn, ngày mai Đãng Thiên Nhai cũng đánh đến thế gia Thần Cung. Người này có thù tất báo, bây giờ mà chạy chỉ sẽ khiến người này càng thêm điên cuồng báo thù, thay vì như thế thì chi bằng đợi ở đây”, Thần Cung Thương khàn giọng nói.   

             “Cậu chủ, chắc sẽ không hy vọng người ngoại vực kia đánh bại Đãng Thiên Nhai chứ? Cậu chủ, người nghĩ hơi kỳ lạ đấy, Đãng Thiên Nhai lợi hại thế nào, người bình thường sao có thể đối phó được?”  

             “Tôi biết, nhưng bây giờ không còn đường lui nữa, chỉ có thể hy vọng sẽ có kỳ tích…”  

             Thần Cung Thương thở dài, lắc đầu nói.  

             “Kỳ tích?”  

             Sắc mặt người xung quanh sa sầm, ánh mắt lộ ra vẻ mất mát.  

             Nếu dễ có kỳ tích như thế, vậy thì đâu còn gọi là kỳ tích nữa.  

             “Cậu chủ, cậu chủ!”  

             Lúc này tiếng gọi gấp gáp vang lên.  

             “Sao thế?”, Thần Cung Thương lo lắng nhìn.  

             Người thế gia Thần Cung vội vàng chạy đến, lo lắng nói: “Hình như tôi nghe được mấy người kia nói, anh Lâm đó chiếm ưu thế rồi. Đãng Thiên Nhai có phần không đấu lại được”.  

             “Gì cơ?”  

             Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.  

             “Cậu chắc chắn không nghe lầm đấy chứ?”, Thần Cung Thương trợn to mắt hỏi.  

             “Ồn quá nên nghe cũng không rõ lắm, nhưng rất nhiều người đều nói thế…”  

             “Nhanh lên, lập tức gọi người đi nghe ngóng”, Thần Cung Thương vội nói.  

             Lập tức có vài người thế gia Thần Cung chạy vào con đường nhỏ.  

             Lúc này người trong con đường nhỏ đều chạy về hướng vùng đất Tu Di.  

             Ai lại muốn bỏ lỡ trận đại chiến kinh thiên động địa như vậy?  

             Cho dù có lo lắng đến tính mạng thì chết cũng không hối tiếc.  

             “Khụ khụ…”  

             Trong vùng đất Tu Di, Đãng Thiên Nhai từ từ bò dậy, nhổ máu trong miệng ra, ngực hơi khó chịu.  

             Cũng may cơ thể Vĩnh Sâm tiếp tục phát huy hiệu quả, phần ngực bị xẹp của hắn đang nhanh chóng phồng lên lại.   

             Chỉ là khả năng tự lành của cơ thể Vĩnh Sâm có hạn, mặc dù khí kình không bị tiêu hao nhiều nhưng vẫn sẽ tiêu hao không ít khi bị thương nặng.  

             Đãng Thiên Nhai lau máu ở khóe miệng, đôi mắt lóe lên tia đáng sợ.  

             Hắn bắt đầu nghi ngờ khả năng phán đoán của mình.  

             Với uy lực của đòn tấn công này, có lẽ bản nguyên của người ngoại vực đó tăng lên thật rồi.  

             Không chỉ thế, hắn nhận ra sức mạnh của người ngoại vực này vẫn còn tăng lên.  

             Sức mạnh tăng lên hoàn toàn không thua kém sức mạnh ban đầu.  

             Lúc này sức chiến đấu của Lâm Chính đã vượt xa mức bình thường.  

             Lúc này anh đủ để đấu với thiên tài hạng ba… à không thiên tài hạng hai.  

             Thậm chí là thiên tài đứng đầu, anh cũng có sức chiến đấu như thế.  

             Không chỉ đánh tiếp được nữa.  

             Nếu không e là sẽ nộp mạng tại đây.  

             Đãng Thiên Nhai là người rất thận trọng.  

             Hắn biết khả năng thắng của mình rất thấp, dù có thắng Lâm Chính cũng sẽ bị thương nặng.  

             Hiện giờ hắn đã đắc tội với quá nhiều thế tộc, một khi hắn mất đi sức chiến đấu, những thế tộc đó chắc chắn sẽ toàn lực xông vào xé xác hắn thành trăm mảnh.  

             Thế nên đánh tiếp cũng chẳng có ý nghĩa gì.  

             Đi!  

             Đãng Thiên Nhai lập tức có ý nghĩ này.  

             Nhưng cứ thế rời đi thì một người kiêu ngạo như hắn sao có thể làm được?  

             Đây là sự sỉ nhục cực kỳ lớn!  

             Một khi bỏ chạy, hắn sẽ mất sạch danh tiếng, chắc chắn không còn mặt mũi nào nhìn gặp ai cả.   

             Làm sao đây?  

             Ngay khi Đãng Thiên Nhai còn đang chìm trong mớ suy nghĩ hỗn loạn.  

             Vù.  

             Một trận cuồng phong ập đến.  

             Sau đó không biết Lâm Chính đã đứng trước mặt hắn từ bao giờ.  

             Đãng Thiên Nhai biến sắc, lập tức lấy châm Huyết Long ra đâm vào Lâm Chính.  

             Kim châm nhanh như chớp, một cây đâm vào tim Lâm Chính, một cây đâm vào mặt Lâm Chính.  

             Nhưng lúc kim châm sắp trúng vào người Lâm Chính, Lâm Chính bỗng giơ tay lên.  

             Vụt.  

             Âm thanh vang lên.  

             Sau đó một cây kim châm màu đỏ máu bay lên không trung, xoay tròn rồi rơi xuống đất.  

             Đãng Thiên Nhai nhìn theo.  

             “Sao lại chỉ có một?”  

             “Lẽ nào một cây còn lại đã đâm trúng người ngoại vực kia rồi sao?”  

             Đãng Thiên Nhai mừng thầm, vội nhìn về phía Lâm Chính.  

             Thế nhưng chỉ liếc mắt nhìn, tim hắn như muốn nhảy ra ngoài.  

             Chỉ thấy một tay Lâm Chính cầm lấy cây kim châm máu màu còn lại.  

             Anh thế mà có thể bắt được một cây châm, sau đó lại lấy cây châm này hất tung cây châm còn lại.  

             Đây… tốc độ nhanh đến mức nào?  

             Đãng Thiên Nhai run lẩy bẩy.  

             Lâm Chính cầm cây kim đỏ như máu lên nhìn, nhíu mày nói: “Cây châm này độc thật, chắc là anh dùng máu để luyện chế hai cây châm này quanh năm nhỉ? Làm như thế chỉ sẽ khiến anh mất đi bản tĩnh, sau này đừng thế nữa”.   

             Dứt lời, anh ném cây châm lại cho Đãng Thiên Nhai.  

             Đãng Thiên Nhai sửng sốt, cơn giận bốc lên.  

             Lúc này nỗi sợ hãi và sự băn khoăn cũng hoàn toàn biến mất.  

             “Khốn kiếp, một người ngoại vực như anh mà cũng dám sỉ nhục tôi ư?”  

             Dứt lời, hắn lại tích tụ châm, nhanh chóng uống mấy viên đan dược lao về phía Lâm Chính.  

             Hắn quyết định bất chấp tất cả.  

             Cho dù không phải là đối thủ của Lâm Chính, ít nhất cũng vì danh dự, hắn cũng phải liều mạng.  

             Mình tuyệt đối không thể thua một người ngoại vực.  

             Mình không thể thua mấy con chuột bẩn thỉu hạ đẳng này.  

             Tuyệt đối không được!  

             Đãng Thiên Nhai gầm lên một tiếng, hai mắt đỏ ngầu, hai tay nắm kim châm, giải phóng toàn bộ sức mạnh đánh về phía Lâm Chính.  

             Lúc này vùng đất Tu Di cũng bị sức mạnh của hắn làm rung chuyển, mây trời phân tán, mặt trời và mặt trăng trở nên tối tăm, khí kình cực mạnh và động tác của hắn cùng lúc đánh về phía Lâm Chính.  

             Ánh mắt Lâm Chính căng chặt, hừ một tiếng: “Không biết tốt xấu”.  

             Dứt lời, anh giơ tay lên cao.  

             Ba mươi hai cây Hồng Mông Long Châm đều đâm vào lòng bàn tay hắn.  

             Một luồng khí tuyệt thế lập tức lao lên trời.  

             Sau đó Lâm Chính lại đánh một chưởng vào Đãng Thiên Nhai.  

             Bốp!  

             Âm thanh cực lớn đến mức chói tai vang lên.  

             Như thể muốn khiến cả vực Diệt Vong chấn động.  

             Vùng đất Tu Di bị chia thành hai nửa từ vị trí trung tâm.  

             Mọi người trợn to mắt, hoảng sợ nhìn theo.  

             Cả vực Diệt Vong đã bị khói bụi đầy trời che lấp.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement