Diệp Viêm bước lại gần, vẻ mặt điềm nhiên nhìn Lâm Chính đang ngồi trên mặt đất. Sau đó hắn giơ tay lên, lao về phía anh.
Chưởng của hắn toả ra ánh sáng màu trắng nhưng không phải ánh sáng thông thường mà là ánh sáng có khả năng cắt đứt da thịt và khí công của người chạm vào nó.
Hắn không muốn truy hỏi Lâm Chính nữa.
Giờ hắn muốn hoàn toàn tiêu diệt anh.
Lúc này, trên người Lâm Chính có bí mật gì hắn không quan tâm nữa.
Nhưng khi Diệp Viêm vừa vươn tay tới.
Cậc!
Lâm Chính đột ngột đưa tay kẹp chặt tay Diệp Viêm.
Ánh sáng trắng bị anh nghiền nát.
"Hả?"
Diệp Viêm vẻ mặt hơi biến đổi, sau đó nhận ra mình dường như đã trúng chiêu.
Phi châm của hắn cũng không áp chế được Lâm Chính!
Người này cố tình không dùng hết sức mạnh khi chiến đấu.
Lâm Chính đột nhiên dùng lực, định ném Diệp Viêm sang một bên.
Nhưng Diệp Viêm không cho anh cơ hội, lập tức trở tay phản đòn.
Cà rắc!
"Ưm..."
Một cánh tay của Lâm Chính dường như đã bị bẻ gãy.
Bịch!
Diệp Viêm lại dùng sức ném anh sang một bên.
Lâm Chính như con diều đứt dây, nặng nề đập vào tường lăng mộ.
Lực va chạm khiến cả lăng mộ rung lên.
Đợi khi Lâm Chính rơi xuống đất, lăn trên mặt đất vài vòng, toàn bộ da trên cơ thể anh nứt toác, tấm lưng thậm chí biến dạng.
Không ai biết anh đã phải chịu bao nhiêu vết thương.
Nhưng với tình hình hiện tại, anh đã không còn sức phản kháng.
"Kết thúc rồi!", Thiên Xu thở phào nhẹ nhõm.
Có một khoảnh khắc nào đó hắn ta đã nghĩ có thể Lâm Chính sẽ thắng được Diệp Viêm.
Nhưng xem ra đó chỉ là suy nghĩ hồ đồ mà thôi.
Sức mạnh của Diệp Viêm quả thực khó có người địch nổi.
Mọi người như nín thở nhìn Diệp Viêm.
Hắn lại bước tới chỗ Lâm Chính, đôi mắt lạnh lẽo giờ ngập tràn sát khí.
Lần này hắn tuyệt đối không nhẹ tay.
Nhưng mới đi được vài bước, Diệp Viêm đột nhiên cau chặt mày lại như thể nhận ra điều gì đó. Hắn giơ bàn tay vừa bị Lâm Chính kẹp lên nhìn.
Trên tay hắn chi chít kim bạc!
Đều là Hồng Mông Long Châm!
Mỗi cây kim đã nối với thần mạch của hắn, khoá chặt khí mạch ở tay. Những cây kim không ngừng rung lên, như thể muốn đâm sâu vào khí mạch của hắn.
Diệp Viêm không dám chậm trễ, vội vã dùng bàn tay còn lại định đánh vào tay mình.
Đây rõ ràng là muốn chặt đứt cổ tay!
"Muộn rồi!"
Lâm Chính khó nhọc bò dậy, thều thào nói.
Diệp Viêm đồng tử ngưng chuyển động, cánh tay ban nãy định chặt đứt cổ tay kia giờ đổi vị trí, định chặt đứt cả cánh tay.
Nhưng hắn còn chưa kịp chặt.
Bùm!
Thì một nửa cơ thể hắn nổ tung.
Những người kia bay ra xa rồi ngã bịch xuống đất.
"Cái gì??"
Ai nấy sững sờ.
Lâm Chính còn có thủ đoạn đáng sợ như vậy sao?
"Chuyện... chuyện gì thế này??"
"Ban nãy đã xảy ra chuyện gì?"
Ai nấy mắt chữ o miệng chữ a, không hiểu nổi chuyện vừa xảy ra.
Chỉ có Diên Dận mở trừng trừng mắt nhìn hồi lâu rồi mới lên tiếng: "Lẽ nào hắn truyền sức mạnh phi thăng vào kim rồi đưa vào nội thể của thánh quân đại nhân, sau đó mới khiến cơ thể đại nhân phát nổ?"
"Kim châm của hắn sao có thể phá nát cơ thể của thánh quân cơ chứ?", Thiên Xu run rẩy hỏi.
"Nếu như dùng sức mạnh phi thăng ở khoảng cách gần như vậy thì có thể. Các người không nghe thánh quân từng nói sao? Trên người hắn có sức mạnh phi thăng thuần khiết nhất, sức mạnh đó có lẽ chỉ các vị thần khai thiên lập địa mới có được!", Diên Dận nhỏ giọng nói.
Đám người kia hít một hơi lạnh, không ai ho he tiếng nào.
Nhìn Thánh Quân Diệp Viêm lúc này vô cùng thảm.
Một nửa cơ thể nát bét.
Mặc dù cú nổ ban nãy vô cùng đáng sợ nhưng thân thể hắn vẫn chưa nát hết.
Hắn nằm trên mặt đất co giật, một tay và một chân đã đứt, xem ra không còn đủ sức để đứng lên.
Nhìn cảnh tượng này, Diên Dận trong mắt đột nhiên hiện lên sát khí.
"Thiên Xu, thời cơ để anh thành danh đã đến rồi", Diên Dận nhỏ giọng quay đầu sang thì thầm.
"Thành danh?"
Thiên Xu ngẩn người, sau đó như nhớ ra điều gì, trợn mắt nhìn cô ta: "Ý cô là..."
"Nếu tự tay giết Thánh Quân Diệp Viêm, uy danh của anh sẽ lan ra khắp vực Diệt Vong! Anh sẽ có được vinh quang, đồng thời, tất cả bảo vật trên người thánh quân đều thành của anh hết! Anh... không muốn sao?", Diên Dận khẽ cười nói.
Thiên Xu nhịp thở dần trở nên gấp gáp.
Nhưng hắn vẫn chưa bị sự cám dỗ này làm cho mê muội. Hắn hừ lạnh một tiếng, đáp: "Vậy tại sao cô không tự ra tay đi?"
"Tôi không có hứng thú với danh lợi!"
"Ha, tưởng tôi là tên thiểu năng sao? Loại phụ nữ như cô mà không hứng thú với danh lợi? Chẳng qua cô sợ Thánh Quân Diệp Viêm còn con bài dự phòng nào ở đằng sau nên mới không dám, định bảo tôi làm con tốt thí! Tôi nói có đúng không?"
"Nếu anh không muốn ra tay thì ắt sẽ có người khác ra tay!"
Diên Dận lắc đầu, bắt đầu đi xúi giục những người khác.
Những người khác không thông minh như Thiên Xu nên nghe lời cô ta mê hoặc xong thì đều nhìn chằm chằm Diệp Viêm, sau đó bước lên phía trước.
"Hả?"
Diệp Viêm yếu ớt chút hơi tàn, lạnh lùng nhìn đám người vừa bước tới.
"Các người... đến để chết sao?", hắn lạnh lùng hỏi.
"Không sai, chúng tôi tới để chết. Có điều, người chết ở đây là thánh quân đại nhân!"
Một kẻ cười hung ác, sau đó nhanh chóng rút ra một con dao găm, nhắm vào lồng ngực Thánh Quân Diệp Viêm.
Nhưng giây tiếp theo, cánh tay còn lại của Diệp Viêm giữ chặt cánh tay của kẻ kia, khiến con dao không thể đâm xuống.
"Để tôi xem ông có mấy cánh tay!"
Người bên cạnh cũng móc ra con dao găm sắc nhọn định đâm Diệp Viêm.
Diệp Viêm giờ chỉ độc có một tay, làm sao ứng phó được đây?
Dao này sẽ đâm trúng đích là điều đám người kia vô cùng tự tin.
Thế nhưng đúng lúc này.
Ở chỗ cánh tay ban nãy bị đứt của Diệp Viêm nay mọc ra một cánh tay mới lực lưỡng, lập tức giữ chặt cổ tay kẻ kia, ngăn hắn đâm dao xuống.
"Cái gì?"
Kẻ kia sững sờ.
"Mày muốn mấy cánh tay nào?"
Diệp Viêm lạnh lùng nói, đôi mắt hằn lên tia máu.
Soạt!
Lồng ngực Diệp Viêm nứt toác ra, hai cánh tay từ bên trong đó chui ra, bóp chặt cổ hai kẻ kia.
"Hả?"
Thiên Xu sợ đến nỗi lùi về sau mấy bước.
Diên Dận mặt cũng trắng bệch, toàn thân run rẩy.
Từ trong lồng ngực còn có thể mọc ra hai cánh tay?
Kẻ này... đúng là quái vật!
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |