Nghe Giản Sinh nói vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Ái Nhiễm trở nên trắng bệch.
Đỉnh Lô là có ý gì, sao cô ta lại không biết chứ?
Nếu bị dùng để làm Đỉnh Lô, e là sống không bằng chết.
Nhưng bây giờ, ai có thể cứu cô ta?
Trong mắt Ái Nhiễm hiện lên sự bị thương, đau khổ cùng cực.
Tông chủ Thanh Huyền Tông lo lắng, thầm nói với Nam Phong đứng bên cạnh: "Mau, mau đến Nam Ly Thành và sơn trang Vân Tiếu xin viện binh”.
"Sư phụ, người của Nam Ly Thành và sơn trang Vân Tiếu bằng lòng ra tay tương trợ sao?", Nam Phong vẻ mặt như đưa đám nói.
"Vào giờ phút này, không lo được nhiều như vậy, chỉ mong những người này có thể nể mặt cậu Lâm, ra tay giúp đỡ! Đi nhanh đi!"
"Vâng!"
Nam Phong gật đầu, lặng lẽ ra khỏi nhà họ Dục.
"Mọi người, hôm nay là thời điểm sinh tử tồn vong của nhà họ Dục, lúc này, mọi người cũng nên đứng ra, thực lực của nhà họ Dục chúng ta non yếu, nhưng cũng không có nghĩa là nhà họ Dục chúng ta là hạng người ham sống sợ chết, tôi hy vọng một số người có thể tự nguyện đứng ra, giống như tôi, bảo toàn nhà họ Dục!"
"Mặc dù nói như vậy rất khiến người khác chán ghét, nhưng Ái Nhiễm không thể không nói, tội nhân này sẽ do tôi đảm nhiệm”.
Ái Nhiễm thống khổ nói, tròng mắt tràn đầy nước mắt.
Cô ta đang khuyên người nhà mình đi chịu chết!
Thấy Ái Nhiễm đau khổ, mọi người trố mắt nhìn nhau, vẻ mặt nghiêm trọng.
Cuối cùng, có người đứng dậy.
Là chú mười ba của Ái Nhiễm.
"Chết vì người nhà mình là lẽ thường tình!"
Ông ta thấp giọng hét, ánh nhìn quyết đoán.
Thấy chú mười ba đứng dậy, một vài trưởng bối trong nhà cũng tiến lên phía trước.
"Bác Lục! Sao ông có thể đứng ra chứ? Để tôi!"
"Không, chàng trai, cậu không thể đi, bác Lục tuổi đã lớn, không sống được mấy ngày, nhà họ Dục còn phải dựa vào thanh niên các cậu, các cậu là tương lai của nhà họ Dục, các cậu phải ở lại, nếu chết cũng phải là những người già như tôi chết!"
"Nói đúng, chúng ta đi đi, để bọn nhỏ ở lại, bọn nó còn có thể chấn hưng nhà họ Dục”.
Sau khi nói xong, liên tục có những người già và người trung niên đi lên phía trước.
Bọn họ coi thường cái chết.
Vì gia tộc, bọn họ cam lòng đầu lìa khỏi cổ.
Chẳng mấy chốc, ba trăm người gần như tự họp lại.
Dục Chấn Thiên quỳ xuống đất, hai mắt đỏ bừng.
Những người này đại đa số đều là tưởng bối của ông ta.
Nếu không phải gia chủ như ông ta không có năng lực thì sao lại hy sinh những người này?
"Thúc bá, để tôi với bọn họ đi đi”.
Dục Chấn Thiên chịu đựng nỗi bi thương dập đầu nói.
"Chấn Thiên, cậu là gia chủ, sao có thể cùng chúng tôi đi chịu chết? Nếu cậu chết, nhà họ Dục sẽ đại loạn, cậu phải ở lại làm chủ đại cuộc!", bác Lục trầm giọng nói.
"Không sai, Chấn Thiên, ông không thể đi, nhà họ Dục có chúng tôi hay không đều không quan trọng, ngược lại ông phải bảo vệ nhà họ Dục chu toàn".
"Chấn Thiên, đừng tự trách, đừng đau khổ, trách nhiệm của chuyện này cũng không phải hoàn toàn là của ông”.
Mọi người an ủi.
Dục Chấn Thiên cũng không kiềm chế được, mắt ngấn lệ, nặng nề dập đầu ba cái.
Bác Lục ôm quyền với Cửu Tử Chân Nhân nói: "Cửu Tử Chân Nhân, chúng tôi đã chuẩn bị xong, có thể đi theo bà bất cứ lúc nào, xin bà nương tay, bỏ qua cho nhà họ Dục”.
"Ồ?", Cửu Tử Chân Nhân quét mắt về người phía dưới, lắc đầu nói: "Các người đang đùa với tôi sao?"
Dứt lời, người nhà họ Dục đều biến sắc.
"Cửu Tử Chân Nhân sao lại nói vậy?", sắc mặt bác Lục khó coi, vội vàng hỏi.
Cửu Tử Chân Nhân không lên tiếng, ngược lại Giản Sinh ở bên cạnh cười khẩy nói: "Người nhà họ Dục các người coi sư phụ của chúng tôi là người thế nào, dùng một đám người già yếu bệnh hoạn sắp xuống lỗ tới để nói chuyện với sư phụ tôi hả? Buồn cười chết đi được! Nghe đây, chúng tôi cần ba trăm trai gái trẻ tuổi khỏe mạnh, không phải ba trăm lão già! Tuổi trung bình không vượt quá năm mươi, nhiều hơn một tuổi cũng không được!"
Dứt lời, người nhà họ Dục vô cùng kinh hãi.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |