Nhìn thấy tên thủ vệ từng bước từng bước đi tới, sắc mặt Tô Nhu biến đổi, trong lòng vô cùng kinh hãi.
"Cô Tô Nhu, đừng sợ... Tôi... Tôi sẽ bảo vệ cô...”
Cung Hỉ Vân nhặt súng trên mặt đất lên, chật vật bò dậy, điên cuồng bóp cò về phía những người đang tiến tới.
Bành bành bành bành...
Những viên đạn màu xanh da trời kéo theo những đường sáng như thiên thạch, liên tục bay về phía tên thủ vệ cấm địa đang đến gần.
Nhưng tên thủ vệ cấm địa không tránh không né, phớt lờ những viên đạn, cất bước đi tới.
Bốp bốp bốp...
Đạn bắn vào người bọn chúng, nhưng bị một màn khí đen như làn sóng chặn lại, hoàn toàn không gây thương tích gì cho bọn chúng.
Thấy cảnh tượng này, Cung Hỉ Vân tuyệt vọng.
Võ công của cô ta không cao, khẩu súng này dường như là hy vọng duy nhất.
Nếu ngay cả những viên đạn được chế tạo đặc biệt này cũng không thể xuyên thủng mấy tên thủ vệ cấm địa trước mặt thì cô ta thật sự không biết nên đối phó như thế nào.
Làm sao đây?
Cơ thể của Cung Hỉ Vân không ngừng run rẩy, tay cầm súng cũng run bần bật, có vẻ như không thể giữ được khẩu súng .
Lúc này.
Vèo!
Tên thủ vệ cấm địa bỗng xuất hiện trước mặt nhanh như một tia chớp.
Cung Hỉ Vân sợ hãi đến thất thần, theo bản năng cầm khẩu súng đập vào đối phương.
Nhưng một giây sau.
Bịch!
Một cánh tay của cô ta bay lên không trung, sau đó nặng nề rơi trên mặt đất.
Một cánh tay của cô ta bị kéo đứt.
"A!"
Đau đớn tột độ khiến Cung Hỉ Vân khó mà đứng dậy.
Một tay của tên thủ vệ cấm địa bóp cổ Cung Hỉ Vân, nhấc cô ta lên một cách dễ dàng.
Cung Hỉ Vân vô cùng đau đớn, điên cuồng giãy giụa nhưng không làm được gì.
Tô Nhu trợn to mắt, bị dọa sợ chết khiếp.
Cô cắn chặt hàm răng, cô biết giờ phút này đã là đường cùng nên lấy dũng khí đứng lên, cầm một miếng thủy tinh bên cạnh, nơm nớp lo sợ đi về phía trước.
"Buông cô ấy ra!"
Tô Nhu run rẩy hét lên.
Mặc dù cô rất muốn biểu hiện khuôn mặt nghiêm nghị tàn khốc một chút, nhưng lúc này lại hét lên với giọng run rẩy, căn bản không có chút uy hiếp nào.
Tên thủ vệ cấm địa nghiêng đầu, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Tô Nhu, khuôn mặt nở nụ cười quỷ dị dưới lớp sương đen dày đặc.
"Đúng là bọn người phàm dốt nát và ngu muội!"
Ông ta lạnh lùng cười khẩy, xách Cung Hỉ Vân đi tới.
Tô Nhu liên tục lui về phía sau, con ngươi không ngừng run rẩy.
"Đừng lãng phí thời gian, mau đưa cô ta rời khỏi nơi này!"
Tên thủ vệ cấm địa phía sau thờ ơ nói.
"Không cần vội! Tôi chém đứt tay chân của cô ta rồi nói tiếp! Hy vọng lát nữa con ả phàm nhân này còn có thể có dũng khí như vậy!"
Dứt lời, chân ông ta không ngừng bước tới, từng bước ép sát.
Chém đứt chân tay?
Tô Nhu như sắp bị dọa sợ đến phát điên.
Cô vội vàng ném mảnh thủy tinh trong tay.
Nhưng mảnh thủy tinh còn chưa đến gần người đó đã bị ma khí biến thành bột phấn.
Tô Nhu hốt hoảng lại nhặt mảnh thủy tinh vỡ lên, không ngừng ném vào người đó.
Nhưng những đợt công kích này với những tên thủ vệ cấm địa mà nói, chỉ như đang đùa giỡn.
Cuối cùng, tên thủ vệ cấm địa đứng ở trước mặt Tô Nhu.
Cả người Tô Nhu dựa vào tường, nhưng không có sự trợ giúp nào cả.
Cô hoảng sợ nhìn khuôn mặt dữ tợn trong lớp sương đen trước mặt, trong lòng đầy tuyệt vọng, dứt khoát nhắm lại mắt, yên lặng chờ đợi cái chết.
Đùng!
Một tiếng động lớn vang lên.
"A!"
Tô Nhu sợ hãi nằm xuống, đầu vùi vào hai tay cánh tay, điên cuồng run rẩy, như con mèo nhỏ bị dọa khiếp sợ.
Nhưng một lát sau, cô như ý thức được gì đó, cẩn thận ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn hai cánh tay mình.
"Tay của mình vẫn còn?"
"Mình... mình chưa chết ư?"
Cô hơi mơ màng, chậm rãi ngẩng đầu lên.
Một người đứng trước mặt, một tay chặt đứt cánh tay của tên thủ vệ cấm địa, cứu Cung Hỉ Vân đang bị bóp cổ.
Bóng lưng này... thật quen thuộc!
"Thần y Lâm? Là anh sao?"
Tô Nhu lập phản ứng lại, hai tròng mắt ngấn lệ, run rẩy kêu lên.
"Tiểu Nhu, xin lỗi, để em chịu ấm ức rồi!"
Một tay Lâm Chính ôm Cung Hỉ Vân, nói với giọng khàn khàn.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |