Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Chương 368: Đây là cơ hội duy nhất của các người

Nghe Lâm Chính nói, hai người cũng biết Lâm Chính đã đoán ra mọi chuyện. 

Nhưng Hoa Thanh Tùng sẽ không dễ dàng thừa nhận. 

“Thần y Lâm, cậu có hiểu lầm gì với chúng tôi chăng? Tôi thừa nhận trước kia con trai tôi có lỗi với cô Tô Nhu, thái độ của cậu đối với cô Tô Nhu chúng tôi có nghe nói, nhưng chúng tôi cũng biết cô Tô không thích hợp với con trai chúng tôi nên đã trừng phạt nó nghiêm khắc. Chúng tôi đã chuẩn bị dàn xếp chuyện này ổn thỏa rồi, chuyện y quán của cô Lạc Thiên bị cháy chúng tôi thật sự không biết”, Hoa Thanh Tùng mỉm cười nói. 

“Chúng ta đều là người thông minh, các người cần gì phải giả ngu giả ngơ? Chuyện này chỉ cần điều tra một chút là biết được chân tướng, các người phải coi tôi như thằng ngốc hay sao?”, Lâm Chính nhíu mày nói. 

“Không không, chúng tôi làm gì có lá gan đó? Thần y Lâm là đại anh hùng, nếu không có cậu, Đông y Hoa Quốc chúng ta đã bị Y Vương Hàn Thành giẫm dưới chân rồi. Người như cậu chúng tôi tôn trọng còn không kịp, sao dám xúc phạm cậu chứ?”, Hoa Thanh Tùng cười nói, nhưng trong mắt lại có vẻ khinh thường lóe lên. 

“Cho nên các người định không thừa nhận chuyện này?”, Lâm Chính hạ giọng nói. 

Hoa Thanh Tùng cười mà không nói. 

“Thế nào? Thần y Lâm, cậu đang làm gì vậy? Chạy đến đây khởi binh vấn tội sao? Chưa nói tới chuyện này chúng tôi không biết, dù là chúng tôi làm thật thì cậu định làm gì? Cũng dùng một mồi lửa đốt nhà họ Hoa chúng tôi sao?”, cuối cùng bà Hoa cũng không nhịn nổi nữa, quát lên. 

Bà ta không chịu được tính kiêu căng của Lâm Chính. 

Nhưng Lâm Chính lại bình tĩnh nói: “Nếu thật sự là các người làm, tôi đốt nhà họ Hoa các người thì đã sao?”. 

Hoa Thanh Tùng nghe vậy, ánh mắt trở nên nghiêm nghị. 

“Cậu nói gì?”, bà Hoa không nhịn nổi, đập tay lên bàn trà, đứng bật dậy chỉ vào mũi Lâm Chính, quát: “Họ Lâm kia, gọi cậu một tiếng thần y Lâm là cho cậu thể diện, cậu lại xem mình là nhân vật gì rồi? Cậu có tin hôm nay bà đây khiến cậu không thể ra khỏi nhà họ Hoa chúng tôi không?!”. 

Dứt lời, nơi cửa bỗng có bóng người lướt qua. 

Cung Hỉ Vân thấy vậy, vẻ mặt nghiêm nghị, lập tức sờ tay đến túi xách đeo trên vai của mình. 

Trong đó có một cây súng nhỏ cực kỳ tinh xảo. 

Nếu nhà họ Hoa có hành động ngông cuồng nào, cô ta sẽ không ngại ngần lấy ra. 

Lâm Chính giống như biết được ý đồ của cô ta, giơ tay ngăn cô ta lại, sau đó nhìn về phía vợ chồng Hoa Thanh Tùng. 

“Các người có thể không biết sức mạnh của tôi, nhưng điều đó không quan trọng nữa. Tôi biết Hoa Mãn Thần đã bị thương, cũng biết các người đã mời rất nhiều bác sĩ chữa trị cho anh ta nhưng không có kết quả. Tôi chỉ muốn nói, trong nước có người có thể chữa cho Hoa Mãn Thần, nhưng chỉ cần tôi lan truyền tin nhà họ Hoa đắc tội với tôi ra ngoài, tôi tin trong nước không có một vị bác sĩ nào đồng ý chữa trị cho Hoa Mãn Thần, dù là Khấu Quan đã tới đây hai ngày trước”. 

Hai người nghe nói vậy, hô hấp rơi mất một nhịp. 

Với uy tín của thần y Lâm, đúng là có khả năng. 

“Cậu đe dọa tôi?”, Hoa Thanh Tùng nheo mắt lại, hỏi. 

“Nói tôi nghe, phóng hỏa đốt y quán của Lạc Thiên là ý của ai? Có ai tham gia? Tôi không muốn động vào cả nhà họ Hoa của các người, tôi chỉ nhằm vào người đã tham gia vào việc này”, Lâm Chính nói. 

“Vậy thì ngại quá, cả nhà họ Hoa đều đã tham gia!”. 

Hoa Thanh Tùng thản nhiên nói. 

Dù sao cũng đã trở mặt, ông ta cũng không cần thiết phải giả vờ với Lâm Chính nữa. 

“Thế à?”, Lâm Chính dập lửa điếu xì gà trong tay. 

“Nhưng chúng tôi cũng không định tìm bác sĩ trong nước chữa trị cho Mãn Thần nữa. Thần y Lâm, tôi thừa nhận cậu rất có sức ảnh hưởng, nhưng chuyện này cũng chỉ giới hạn trong nước, cậu thật sự nghĩ nhà họ Hoa phải cầu xin cậu mới được sao? Ha, cậu sai rồi, người tinh thông y thuật trên thế giới này không chỉ có cậu!”, bà Hoa cười nhạt đáp. 

“Bà có ý gì?”, Lâm Chính hỏi bà Hoa. 

“Tôi biết hôm nay cậu qua đây là có ý gì rồi. Cậu ỷ mình có y thuật chữa trị cho con trai tôi nên đến đây diễu võ dương oai với chúng tôi, đáng tiếc nhà họ Hoa chúng tôi sẽ không cầu xin cậu! Cút đi! Nhà họ Hoa chúng tôi không phải xem sắc mặt của cậu! Cút!”, bà Hoa quát lên, trong mắt tràn ngập ý cười khinh thường. 

“Khốn nạn, bà nói cái gì?”, Cung Hỉ Vân nổi giận, sau đó rút súng dọa bà Hoa. 

Lâm Chính giơ tay ngăn cô ta lại lần nữa. 

“Không sao, Hỉ Vân, cứ để bọn họ đắc ý đi”, Lâm Chính thản nhiên nói. 

“Chủ tịch Lâm, chuyện này…”. 

“Tình trạng của Hoa Mãn Thần đã rất tồi tệ rồi, nếu hôm nay còn không chữa trị, nhà họ Hoa các người sẽ tuyệt hậu. Tôi nghĩ người nhà họ Hoa sẽ không cho phép điều này xảy ra đâu”. 

Lâm Chính nói: “Hỉ Vân, cô đặt trước phòng khách sạn cho tôi chưa?”. 

“Đã đặt sẵn rồi, phòng tổng thống ở khách sạn Minh Châu”, Cung Hỉ Vân nói. 

“Được”, Lâm Chính gật đầu, nói với vợ chồng Hoa Thanh Tùng: “Tôi ở phòng tổng thống của khách sạn Minh Châu đợi các người, trước sáng mai hãy cho tôi câu trả lời. Gần đây tôi phải xử lý quá nhiều người, hơi mệt rồi, tôi muốn giải quyết chuyện này trong hòa bình. Đây là cơ hội duy nhất của các người, tôi hi vọng các người có thể trân trọng nó”. 

“Trân trọng? Ha, cậu thật sự nghĩ mình là nhân vật gì à? Cậu cứ ở thêm vài ngày đi, xem cậu có đợi được chúng tôi đến cửa cầu xin không”, bà Hoa cười nhạt nói. 

“Các người sẽ đến”, Lâm Chính đứng dậy nói. 

“Cậu yên tâm, tôi thà đi nhảy lầu cũng sẽ không cầu xin họ Lâm cậu đâu”, bà Hoa lớn tiếng nói. 

Lâm Chính không nói gì, chỉ im lặng lấy điện thoại từ trong túi ra, sau đó gọi đến một số nọ trước mặt hai người. 

Tút tút… 

Một lúc sau. 

Điện thoại kết nối. 

“Thầy Lâm, sao thầy lại nghĩ tới mà gọi điện cho tôi vậy? Trời ạ, Anna thực sự rất vui!”, đầu kia điện thoại vang lên một giọng nữ không lưu loát nhưng rất kích động. 

“Có phải hôm nay mọi người tiếp nhận một bệnh nhân không?”, Lâm Chính hỏi. 

“Hôm nay chúng tôi đã nhận rất nhiều bệnh nhân, anh nói tới ai?”. 

“Ở Thượng Hỗ, Hoa Quốc”. 

“Ồ… Người tên là Hoa Mãn Thần sao?”, Anna khó hiểu hỏi: “Sao vậy?”. 

“Hoãn cuộc hẹn với anh ta giúp tôi”, Lâm Chính nói. 

“Ồ? Anh ta đắc tội với thầy sao?”. 

“Phải”. 

“Hừ, dám ức hiếp thầy, quá đáng ghét. Thầy yên tâm, tôi sẽ giúp thầy trút cơn giận này”, Anna căm phẫn nói. 

“Được”. 

Lâm Chính nói, sau đó cúp máy, quay người rời khỏi nhà họ Hoa. 

Hoa Thanh Tùng và bà Hoa không hiểu ra sao. 

“Cậu ta gọi cho ai vậy?”, bà Hoa khó hiểu hỏi. 

“Không biết, mặc kệ, không còn sớm nữa, mau ra sân bay thôi”, Hoa Thanh Tùng nhìn đồng hồ, nói. 

Bà Hoa mới phản ứng lại, lập tức cho người đẩy Hoa Mãn Thần từ trong phòng ra. 

Bây giờ trong đầu bà ta chỉ nghĩ tới làm sao chữa trị cho con trai mình, sau đó để con trai mình hoàn chỉnh nguyên vẹn đứng trước thần y Lâm, vả mặt cậu ta. 

Một chiếc xe cấp cứu dừng trước trang viên nhà họ Hoa, vài người y tá hợp sức khiêng Hoa Mãn Thần vào trong xe, nhanh chóng đi đến sân bay. 

“Ha, tên họ Lâm kia đúng là tự đại, y thuật của cậu ta quả thật không tệ, chỉ tiếc so với Tổ chức Y tế nước Mễ thì thua kém quá nhiều. Cậu ta thật sự nghĩ rằng chúng ta nhất định phải cầu xin cậu ta hay sao? Đợi khi cậu ta nhìn thấy Hoa Mãn Thần nguyên vẹn khỏe mạnh, cậu ta sẽ biết sức mạnh của nhà họ Hoa chúng ta. Đến lúc đó, vẻ mặt của cậu ta chắc sẽ đặc sắc lắm”, trên xe bà Hoa cười nhạt liên tục. 

“Đắc tội với người này cũng không phải chuyện tốt đối với nhà họ Hoa chúng ta. Nếu đã trở thành kẻ địch thì phải nghĩ cách giải quyết cậu ta”, Hoa Thanh Tùng nhắm mắt lại, lạnh nhạt nói. 

“Ông định làm thế nào?”, bà Hoa căng thẳng, vội hỏi. 

Hoa Thanh Tùng không nói gì. 

Đúng lúc này, điện thoại của ông ta đột nhiên rung lên. 

Hoa Thanh Tùng xem số điện thoại, lập tức bắt máy. 

Một lát sau, sắc mặt ông ta biến đổi, vội dùng tiếng Anh nói: 

“Cậu nói cái gì? Ca phẫu thuật… bị hủy bỏ?”. 

“Phải, ông Hoa, đây là ý của Phó hội trưởng Anna”, đầu kia điện thoại, nhân viên y tế nước Mễ nói. 

Nghe vậy, Hoa Thanh Tùng như bị sét đánh, cả người đứng sững tại chỗ. 

“Xảy ra chuyện gì?”, bà Hoa vội hỏi. 

“Phó hội trưởng Anna… từ chối chữa trị cho Mãn Thần…”, Hoa Thanh Tùng chậm rãi nói. 

“Cái gì?”. 

Bà Hoa sửng sốt.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement