"Các vị, chúng tôi là người của chính phủ Long Quốc, Đông Phương Lệnh đang ở đây, mong hãy cất vũ khí!"
Cổ Cương đi tới mui thuyền, cầm Đông Phương Lệnh mục nát, lớn tiếng hô lên.
Ông ta giơ cao Đông Phương Lệnh, mặc dù lệnh bài không lớn, nhưng cũng thấy rõ.
Nhưng người bên bờ không ai đáp lại.
Chờ tàu chiến sắp cập bờ.
Vèo vèo vèo vèo. . .
Những người trên bờ bất ngờ nhảy lên boong tàu, ngay lập tức kề kiếm vào cổ tất cả các thuyền viên, khống chế bọn họ.
Cho dù là Lâm Chính cũng bị kề một lưỡi dao sắc bén trên cổ.
Anh nhướng mày, nhưng không làm gì cả.
Cổ Cương hơi ngẩn ra, liếc nhìn Lâm Chính, rồi lại nhìn người ở bên bờ.
"Dẫn bọn họ xuống”.
Một người đàn ông trung niên ăn mặc theo phong cách cổ xưa với chiếc áo bào nâu đi tới, trầm giọng hét.
Người đàn ông để bộ râu dê, không giận mà uy, rất có khí chất, khi ông ta bước đến, những người xung quanh nhao nhao hét lên 'Giám Trưởng đại nhân’.
Mọi người trên tàu chiến bước lên đảo, nhưng lại bị bao vây kín đến mức con kiến cũng không thể thoát thân.
Người đàn ông trung niên được gọi là Giám Trưởng đi tới bên cạnh Cổ Cương với khuôn mặt không cảm xúc, đoạt lấy Đông Phương Lệnh trong tay ông ta, nhìn một cách tỉ mỉ.
"Thưa ông, chúng tôi là người Long Quốc, ông làm vậy có ý gì?"
Cổ Cương không vui nói.
Mặc dù những người này sống ẩn dật trên thần đảo, nhưng họ vẫn là người dân của Long Quốc, phải tuân theo luật pháp của Long Quốc.
Cổ Cương là người của chính phủ, sao có thể nhẫn nhịn được?
Chỉ là ông ta vẫn kiềm chế tính khí của mình, không nổi giận.
"Đông Phương Thần Đảo của chúng tôi đã rất lâu không tiếp xúc với người ngoài, sao biết các ngươì có phải người của chính phủ Long Quốc hay không?" mặt Giám Trưởng không chút biểu cảm nói.
"Đông Phương Lệnh ở chỗ này, sao có thể là giả? Lẽ nào các người còn không nhận ra Đông Phương Lệnh sao?"
Cổ Cương nóng nảy nói.
Giám Trưởng lại cười khẩy: "Chúng tôi cũng nhiều năm không thấy Đông Phương Lệnh rồi, sao biết vật này là thật hay giả?"
"Ông...”
Cổ Cương sững sờ không biết nên nói gì.
Lâm Chính lại lắc đầu cười nhạt: "Còn tưởng rằng Đông Phương Thần Đảo là nơi địa linh nhân kiệt gì cơ, không ngờ lại tệ như vậy”.
"Cậu nói gì?"
Giám Trưởng nhướng mày, nhìn chằm chằm Lâm Chính: "Thanh niên trẻ, cậu đang sỉ nhục thần đảo bọn tôi sao?"
"Tôi nói sai à? Không cần biết Đông Phương Lệnh là thật hay giả, cách tiếp đãi khách của quý đảo thật không ra làm sao! Trong tay chúng tôi không có gì, nhưng các người lại dùng đao kiếm kề cổ, quý đảo thật hào phóng!"
Lâm Chính khẽ cười, trong lời nói đều là vẻ châm chọc.
Sắc mặt Giám Trưởng không được tự nhiên, lưỡng lự một lúc, ậm ừ nói: “Đúng là miệng lưỡi lém lỉnh!”
Nói xong, ông ta phất tay.
Mọi người lập tức để đao kiếm xuống.
"Người đâu! Dẫn bọn họ tới phòng khách, không cho phép bọn họ rời khỏi phòng khách nửa bước, tôi đi gặp đảo chủ!"
"Tuân lệnh! Giám Trưởng đại nhân!"
Mọi người hô lên.
Giám Trưởng lập tức xoay người rời đi.
Chẳng mấy chốc, đoàn người Cổ Cương và Lâm Chính bị dẫn tới một phòng khách trước núi hồ lô.
Hai người ngồi trong sảnh.
Đám thuyền viên nghe lệnh đợi ở phía sau sảnh.
"Tướng Lâm, tôi có dự cảm không tốt lắm!"
Vẻ mặt Cổ Cương lo âu, liếc nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói.
Lâm Chính gật đầu: "Xem ra không giống như dự đoán, e là khó cầu viện binh, không dễ nói chuyện rồi".
"Cầu viện binh ư? Theo tôi thấy, có thể rời khỏi đây hay không mới là vấn đề!"
Cổ Cương khổ sở cười nói: "Thái độ của đối phương rõ ràng là có ý đối địch với chúng ta!"
"Dù sao gần trăm năm nay họ không tiếp xúc với người ngoài, phản ứng này cũng bình thường!"
Lâm Chính cười đáp.
Lúc này, tiếng bước chân dồn dập vang lên từ bên ngoài phòng khách.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |