Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Nếu theo lời Ngu Sơn Thủy, tuổi của vị Long Vương của Long Vương Điện – Tiêu Thiên Sách này khoảng từ bốn mươi đến năm mươi.  

             Xem ra đang ở giai đoạn trung niên, nhưng với người Cao Võ thì tuổi này không còn quá trẻ.  

             Phải biết rằng, mấy người Vương Nhất Thánh, Ngu Sơn Thủy đều đã sống hơn một trăm tuổi, giai đoạn này của họ cũng mới chỉ ở bậc trung niên, với thể chất của họ thì sống hơn hai trăm năm cũng được.  

             “Mấy năm trước người này lập ra Long Vương Điện, xưng bá ngoại vực, chắc chắn là không tầm thường”.  

             Lâm Chính lẩm bẩm, sau đó nhìn Từ Thiên: “Bây giờ điện chủ Tử Long Điện đang ở đâu?”  

             “Chủ tịch Lâm, điện chủ Tử Long Điện được sắp xếp ở phòng tiếp đón”, Từ Thiên hơi cúi người xuống nói.  

             “Được, tôi qua đó gặp bà ta một chút”.  

             Nói rồi Lâm Chính đứng lên đi ra ngoài.  

             Choang!  

             Tiếng tách trà vỡ tan tành vang lên.  

             Thư ký chuyên rót trà hoảng sợ vội lui vào trong góc tường, không dám nói gì.  

             “Đây là thứ trà gì thế? Có là lợn cũng không uống nổi, vậy mà cũng dám lấy ra tiếp đãi tôi à? Đổi cho tôi! Tôi muốn loại trà Vũ Tiền Long Tỉnh thượng hạng đấy, nghe thấy không?”  

             Điện chủ Tử Long Điện quát.  

             Giọng nói cực kỳ nghiêm nghị, sắc mặt thư ký trắng bệch run lẩy bẩy.  

             Nhưng vừa nghe lại là muốn uống trà Vũ Tiền Long Tỉnh, thư ký bất lực nói: “Xin lỗi bà, chỗ chúng tôi không có loại trà này”.  

             Dương Hoa vốn dĩ không giàu có gì, nếu không nhờ vào Dịch Tiên Thiên và Bạch Họa Thủy tạo nên sóng lớn từ Thương Minh thì Dương Hoa không đủ để tiếp máu, cho dù là duy trì chi phí y tế bình thường của người bệnh cũng là vấn đề chứ đừng nói là xây nhà.   

             Thế nên Lâm Chính yêu cầu toàn thể Dương Hoa có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, không được lãng phí.  

             Nếu không phải muốn cải thiện thể chất cho người ở Dương Hoa, tu vi mạnh hơn, thậm chí Lâm Chính sẽ không không yêu cầu nhà ăn bỏ thêm thuốc.  

             Tuy nhiên, tình trạng này sẽ không kéo dài lâu, vài đơn thuốc mà trước đó Lâm Chính giao cho Mã Hải đã đăng ký độc quyền, đồng thời nhà máy dược phẩm cũng đã bắt đầu tăng ca sản xuất, không lâu sau sẽ đưa ra thị trường, lúc này đủ mang đến cho Dương Hoa doanh thu lớn.  

             “Dương Hoa lớn như vậy mà chẳng có trà Vũ Tiền Long Tỉnh à? Lẽ nào các người là ổ ăn xin sao?”  

             Điện chủ Tử Long Điện lạnh lùng nói.  

             Sắc mặt mấy người Tần Bách Tùng ở bên cạnh cũng khó coi nhưng lại không dám nói gì.  

             Châu Thời Vận xấu hổ cười nói: “Mẹ à, mẹ đừng làm khó họ, phần lớn tiền của Dương Hoa đều được dùng để cứu chữa cho bệnh nhân, trị liệu ở đây không cần bệnh nhân phải trả tiền, chi phí chữa bệnh hàng ngày là con số cực lớn, cho nên Dương Hoa cũng không giàu, thật ra có uống Vũ Tiền Long Tỉnh gì đó hay không cũng không quan trọng, đúng không?”  

             “Sao nào? Con ở đây mới mấy ngày mà đã bắt đầu nghiêng về phía thần y Lâm rồi à?”  

             Điện chủ Tử Long Điện nhíu mày.  

             “Điện chủ, không thể nói như thế, tốt xấu gì thần y Lâm cũng đã cứu bọn con, bọn con sao có thể không biết ơn anh ấy được chứ?”  

             Châu Mặc nói.  

             “Đúng đấy điện chủ, hơn nữa bọn tôi nhận ra thần y Lâm này đúng thật là người rất tốt, mỗi ngày học viện Huyền Y Phái đều cứu người chữa thương, cứu chữa cho rất nhiều người, đa phần đều là người dân nghèo khổ. Thế nên điện chủ à, tôi hy vọng người có thể thông cảm cho thần y Lâm”.   

             Tử Ngải cũng bước đến trước nói.  

             Sắc mặt điện chủ Tử Long Điện trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm mấy người xung quanh.  

             Bà ta không biết rốt cuộc thần y Lâm đã dùng thuật pháp gì mà lại làm cho đám mầm non Tử Long Điện vất vả dạy dỗ lại nói giúp cho cậu ta…  

             Bà ta không nói gì, chỉ nghẹn một bụng tức đợi Lâm Chính đến.  

             “Thầy!”  

             Ngay lúc này Tần Bách Tùng nhìn ra ngoài cửa, sắc mặt mừng rỡ, vội gọi.  

             Mọi người đều nhìn sang.  

             “Thần y Lâm”.  

             “Thần y Lâm”.  

             “Thần y Lâm”.  

             Sau một loạt tiếng gọi cung kính vang lên, Lâm Chính bước vào phòng tiếp khách.  

             Điện chủ Tử Long Điện sầm mặt nhìn theo.  

             Chỉ cái nhìn đầu tiên đã khiến bà ta sửng sốt.  

             Tướng mạo Lâm Chính không tầm thường, vì tu vi được nâng cao và dùng thuốc rèn luyện cơ thể trong thời gian dài nên nhìn anh hệt như thiên thần, hai gò má như được cắt gọt tỉ mỉ, hai mắt sáng như sao, nhất là khí chất của anh, cực kỳ đặc biệt như thể chỉ có một phần duy nhất trên thế giới, chỉ đứng ở đó thôi mà như tất cả sinh vật đều vây quanh anh.  

             “Tướng mạo được đấy!”  

             Điện chủ Tử Long Điện thầm cảm thán.  

             “Bà đây là điện chủ Tử Long Điện à? Chào bà, tôi là thần y Lầm”.  

             Lâm Chính bước đến nói.  

             “To gan! Thấy điện chủ tại sao lại không quỳ xuống chào?”  

             Một người bên cạnh quát.  

             “Đây là quy tắc gì vậy?”  

             Lâm Chính nhìn người đó hỏi.  

             “Quy tắc của Tử Long Điện”.  

             “Vậy theo quy tắc của Dương Hoa tôi thì khi gặp tôi phải quỳ ba lần, lạy chín lạy, các người có lạy không?”  

             Lâm Chính bình thản nói.  

             “Anh…”  

             Người đó nghẹn lời.  

             Điện chủ Tử Long Điện giơ tay ra hiệu cho hắn im miệng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Chính, sau đó thản nhiên nói: “Thần y Lâm, kiểu cách của cậu cũng lớn đấy, thế mà lại không ra cửa đón tôi? Cậu xem thường tôi đấy à?”  

             “Điện chủ nói thế là sao? Tôi chưa từng có ý xem thường bà”.  

             “Bớt phí lời, tôi thấy rõ ràng là cậu xem thường tôi”.  

             Điện chủ Tử Long Điện nổi giận.  

             Lâm Chính nhíu mày, cảm thấy hơi kỳ lạ.  

             Theo lý thì từ bề ngoài cho đến tính cách, người có thể làm chủ Tử Long Điện của Long Vương Điện không thể hẹp hòi như vậy, tại sao đối phương lại tức giận chỉ vì mình không ra cửa đón tiếp?  

             “Mẹ à…”  

             “Điện chủ…”  

             Mấy người Châu Thời Vận lên tiếng khuyên bảo, nhưng bị điện chủ Tử Long Điện mắng.  

             “Câm miệng hết đi, không có chuyện của mấy người”.  

             Mọi người đều im lặng.  

             “Điện chủ có gì cứ nói thẳng”.  

             Lâm Chính suy tư một lúc rồi thấp giọng nói.  

             Điện chủ Tử Long Điện lạnh lùng trợn mắt nhìn anh: “Thần y Lâm, nể tình cậu cứu con trai tôi, tôi sẽ không so đo chuyện mạo phạm của cậu, hi vọng cậu có thể suy xét kỹ càng chuyện tiếp theo, đừng làm bậy chọc tôi tức giận, hiểu chưa?”  

             Thì ra là đến để nói chuyện.  

             Lâm Chính thầm cười nhạo.  

             Xem ra điện chủ Tử Long Điện này vẫn khá khôn ngoan, trước tiên ra uy để mình ở vị thế cao hơn, sau đó đàm phán với Lâm Chính.  

             “Điện chủ muốn nói chuyện gì?”, Lâm Chính bình thản hỏi.  

             “Tôi mong cậu có thể dẫn dắt Dương Hoa sáp nhập Long Vương Điện tôi”.  

             Điện chủ Tử Long Điện nói thẳng.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement