Lâm Chính gật đầu, dĩ nhiên anh hiểu ý của Tô Nhu.
Giá trị nhan sắc của Tô Nhu cao từ nhỏ, trước giờ vẫn luôn được gọi là hoa khôi của trường.
Lúc học đại học, có không ít người theo đuổi.
Lần này trường làm lễ kỷ niệm, cô được mời tham gia, e là cũng có không ít bạn học năm xưa cũng được mời đến.
Tô Nhu lo mấy người theo đuổi mình năm xưa sẽ quấn lấy cô nên dứt khoát gọi Lâm Chính đi cùng, như thế cũng có thể bớt được rất nhiều phiền phức.
“Vậy anh không thể không ăn mặc đẹp trai một chút, để em khỏi phải mất mặt nhỉ?”
Lâm Chính cười nói.
“Cũng không cần phải vậy, đơn giản là được, cũng không cần khoa trương như vậy, dù sao chỉ cần cho họ biết em đã kết hôn là được”, Tô Nhu cười nói.
“Cũng đúng, em là hoa đã có chủ”.
Lâm Chính bật cười.
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, hai người lái xe đến trường.
Trường đại học mà Tô Nhu theo học không phải ở Giang Thành mà ở Sa Thị, tỉnh Kinh bên cạnh, từ Giang Thành đến Sa Thị mất hơn ba giờ lái xe, không xa mà cũng không gần.
Hôm nay trường đại học Sa Thị đã mở cửa cho bên ngoài vào, xe có thể lái thẳng vào trước tòa văn phòng đại học, nhưng vì là lễ kỷ niệm thành lập nên nơi đây đã chật kín xe.
Khó khăn lắm mới tìm được một nơi chỗ xe, Tô Nhu vụng về lùi xe vào trong chỗ đậu.
“Lâm Chính, anh đi với em đến gặp giáo viên của em trước”.
Tô Nhu cười nói, cầm một bó hoa lớn, một món quà nhỏ xinh xắn ở trên xe, sau đó sải bước đi về phía tòa nhà văn phòng.
Cô đi rất nhanh.
Dù sao nơi này cũng đầy ắp hồi ức đẹp đẽ thời thanh xuân của cô.
Cho dù tốt nghiệp chưa bao lâu nhưng mỗi khi nhớ lại trước đây vẫn luôn khiến người ta cảm thấy lưu luyến.
“Ôi? Tiểu Nhu? Em đến rồi à?”
Trong văn phòng, một người phụ nữ trung niên mặc bộ đồ màu vàng cam, đeo mắt kính nhìn thấy Tô Nhu thì lập tức đứng dậy, cười ha ha bước đến đón.
“Cô Triệu, đã lâu không gặp, cô vẫn khỏe chứ?”
Hai mắt Tô Nhu đỏ bừng, ôm lấy cô giáo mình.
“Khỏe, khỏe chứ, cô vẫn khỏe. Chậc chậc, Tiểu Nhu à, em ngày càng xinh ra đấy”.
Triệu Phương nhìn ngắm Tô Nhu một vòng, hai mắt sáng bừng khen ngợi.
“Cô Triệu, đây là em học sinh mà thường ngày cô vẫn nhắc đến đấy à?”
“Đúng là xuất sắc”.
Các giáo viên khác trong văn phòng cũng cười nói.
“Chẳng phải thế à? Học sinh tôi dạy có đứa nào kém cỏi không?”
Triệu Phương đắc ý cười nói, tầm mắt nhanh chóng nhìn đến Lâm Chính phía sau, ngờ vực nói: “Tiểu Nhu, đây là bạn trai em à?”
“Cô Triệu, đây là chồng em, Lâm Chính, bọn em đã kết hôn được mấy năm rồi”, Tô Nhu cười nói.
“Gì cơ? Em đã kết hôn rồi ư? Còn kết hôn mấy năm nữa?”
Triệu Phương cực kỳ ngạc nhiên.
“Xin lỗi cô Triệu, lúc kết hôn bọn em làm khá vội nên không thông báo cho cô biết”.
Tô Nhu nở nụ cười nói.
Lúc trước kết hôn với Lâm Chính là do ông nội ép buộc, chuyện này gây náo loạn cả Giang Thanh cũng chẳng hay ho gì, sao Tô Nhu có thể thông báo cho bạn bè, thầy cô được?
Thế nhưng vẻ mặt Triệu Phương lại khá khó coi, miệng lầm bầm: “Lần này toi rồi, lần này toi thật rồi…”
“Cô Triệu, đã xảy ra chuyện gì sao?”
Tô Nhu ngờ vực hỏi.
Triệu Phương tự trách, vội nói: “Tiểu Nhu, cô không biết em đã kết hôn nên cô định giới thiệu cho em một người. Bây giờ em đã kết hôn, còn dẫn chồng mình đến đây, cô… cô không biết nên giải quyết thế nào”.
Triệu Phương là giáo viên của Tô Nhu, dĩ nhiên cũng hiểu tính cách của Tô Nhu.
Bà ta nghĩ một người kiêu ngạo như Tô Nhu chắc chắn sẽ không kết hôn sớm như vậy, dù sao trong số các chàng trai theo đuổi cô năm đó cũng có không ít những người cực kỳ xuất sắc, nhưng lại không lọt vào mắt xanh của cô.
Không ngờ lễ kỷ niệm thành lập lần này lại đã kết hôn rồi.
“Chuyện này…”, Tô Nhu cũng khá ngạc nhiên, hồi lâu sau cũng không biết nên trả lời thế nào.
Lâm Chính ở bên cạnh khẽ cười: “Có gì khó giải quyết đâu nhỉ? Cứ nói sự thật là được, dù sao cô cũng không biết Tiểu Nhu đã kết hôn mà”.
Triệu Phương do dự một lúc rồi bất lực thở dài: “Nếu là người bình thường thì không sao, nhưng học trò của tôi có xuất thân không tầm thường. Em ấy rất vui khi biết tôi sẽ giới thiệu Tiểu Nhu với em ấy, em ấy đã đến tỉnh Kinh từ sớm, nếu em ấy biết Tiểu Nhu đã kết hôn… e là em ấy sẽ gây loạn…”
Nghe thế ánh mắt Lâm Chính lóe lên tia lạnh lùng: “Nếu anh ta muốn gây chuyện thì cứ để anh ta làm, chỉ mong anh ta đừng hối hận”.
“Lâm Chính, anh đừng làm loạn đấy”.
Tô Nhu nhìn anh, sau đó vội nói: “Nếu đã thế, cô Triệu, hay là em về trước, để đến lúc đó khỏi phải khó xử”.
Nói xong cô định kéo Lâm Chính đi.
Nhưng lúc này một bóng người chặn trước cửa văn phòng.
“Tiểu Nhu, em muốn đi đâu thế?”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |