Tô Nhu đang đắm chìm trong món ngon, ngẩng đầu lên nhìn người đến với vẻ ngạc nhiên.
Trước bàn ăn có hai người, nữ trang điểm cực kỳ khoa trương, đánh mắt khói, nhuộm tóc màu vàng kim, mặc áo da báo, không liên quan gì đến vườn trường thuần khiết.
Người đàn ông bên cạnh thì lại bình thường, mặc vest, đeo kính, nhưng thể trạng hơi béo.
Nhìn tuổi tác hai người có lẽ không phải sinh viên, cô giáo thì sẽ không ăn mặc như vậy, xem ra cũng là người tham gia lễ kỉ niệm trường.
“Sao chỗ ngồi này lại là của cô?”.
Tô Nhu nghi hoặc hỏi.
“Chúng tôi ngồi ở đây trước, chỉ mới đi gọi món một lát, các người đã ngồi vào, có biết xấu hổ không?”.
Cô gái tức giận nói.
“Chúng tôi không biết chỗ này của cô! Ngày trước chúng ta chiếm chỗ tốt xấu gì cũng sẽ để một ít đồ đạc lại, nhưng chỗ này không có gì cả, chúng tôi mới ngồi, sao lại không biết xấu hổ? Huống hồ, bên cạnh có nhiều chỗ trống như vậy, hai người không thể ngồi chỗ khác được sao?”, Tô Nhu cũng tức giận, không nhịn được phản bác.
“Ái chà, con nhỏ này, cô dám cãi lại chúng tôi? Cô muốn chết à?”.
Cô gái tức tối, định tát cô nhưng bị người đàn ông bên cạnh cản lại.
“Tốt xấu gì đây cũng là trường cũ của anh, em kìm chế một chút, đừng làm hỏng hình tượng của anh”, người đàn ông kia nói.
“Nhưng anh yêu à… con nhỏ này ức hiếp em!”.
Cô gái kia không vui, miệng lầm bầm.
“Hai người đổi chỗ khác ăn có được không?”.
Người đàn ông nhìn Tô Nhu, mặc dù kinh ngạc bởi vẻ đẹp của cô, nhưng vẫn nhẫn nại nói.
Tô Nhu vốn không vui gì, nhưng nghĩ tới hôm nay là lễ kỉ niệm thành lập trường, cô không muốn gây sự nên đứng dậy.
Lâm Chính ngồi bên cạnh kéo cô lại.
“Không đổi, các người tránh ra đi”, Lâm Chính nói.
“Anh nói cái gì?’.
Người phụ nữ nổi nóng.
“Lâm Chính, đừng gây sự, không thì cô Triệu sẽ rất khó xử”.
Tô Nhu nhỏ giọng nói.
“Tiểu Nhu, đôi khi làm người không được yếu đuối quá, nếu không người ta sẽ trèo lên đầu lên cổ mình. Huống hồ, bây giờ không phải chúng ta đang gây sự, mà là hai người này gây sự! Nếu làm lớn chuyện, chúng ta cũng có lý”.
Lâm Chính nói.
Tô Nhu nghe vậy lặng lẽ gật đầu: “Xem ra anh giận rồi! Được, em theo anh, chúng ta ngồi ở đây”.
“Ăn đi”.
Lâm Chính cười nói, liên tục ăn từng miếng lớn, hoàn toàn không quan tâm hai người kia.
“Đôi nam nữ chó tha các người!”.
Cô gái nổi giận, giật lấy đĩa của Lâm Chính, ném mạnh xuống đất.
“Cô làm gì vậy?”.
Tô Nhu cũng tức giận, đứng dậy quát lên.
“Con khốn, từ lâu tao đã không ưa mày rồi!”.
Người phụ nữ đó chửi mắng, lại định tát Tô Nhu.
Nhưng Tô Nhu cũng không hiền, vội vàng lùi về sau, cầm vỉ gang tạt vào người phụ nữ kia.
“Á!”.
Người phụ nữ bị thức ăn nóng hổi tạt lên người, nóng đến mức da đỏ lên, cả người vô cùng nhếch nhác.
Sinh viên và nhân viên trong nhà ăn đều trố mắt nhìn.
“Em yêu, em có sao không?”.
Người đàn ông kia hoảng hốt, vội vàng lấy khăn giấy ra lau cho người phụ nữ.
Một lúc lâu sau, người phụ nữ mới lau sạch thức ăn trên người, nhưng tay và cổ đều in dấu đỏ, một vài chỗ bị phỏng đến mức nổi bọc nước.
Người phụ nữ ấm ức la khóc.
“Các người muốn chết à?”.
Người đàn ông kia tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, khẽ gầm lên, vung nắm đấm về phía Tô Nhu.
Tô Nhu sợ đến mức lại lùi về sau.
Cô lớn từng tuổi này chưa đánh nhau bao giờ, vừa rồi cũng là hành vi tự vệ theo bản năng.
Nhưng còn Lâm Chính sao có thể trơ mắt nhìn vợ mình bị đánh, lập tức đưa tay chặn nắm đấm của người kia, sau đó đẩy nhẹ.
Vèo!
Người đàn ông ngã nhào ra đất, vô cùng chật vật.
Trong nhà ăn vang lên tiếng hô hoán kinh hãi.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |