Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Người của Ngũ Phương Băng Nguyên xung quanh nhìn chằm chằm Lâm Chính, mỗi người đều đặt tay lên đao kiếm của mình.  

             Chỉ cần Lâm Chính nói không đúng, e rằng ngay cả tư cách làm nô lệ cũng không có, sẽ bị những người của Ngũ Phương Băng Nguyên này băm thành trăm mảnh ngay tại chỗ.  

             Dẫu sao bây giờ anh cũng đang nghi ngờ chất vấn thế lực siêu bá chủ này!  

             Chỉ điểm này thôi cũng đủ để anh chết không còn mảnh xương cốt.  

             Nhưng Lâm Chính vẫn mặt không đổi sắc, ngược lại trên mặt lại nở nụ cười nhạt.  

             Anh cầm lấy đơn thuốc kia, thản nhiên hỏi: “Phương pháp luyện đan của Cường Hồn Đan là gì, các người có biết không?”  

             “Hừ, phương thuốc này vốn là của Ngũ Phương Băng Nguyên chúng tôi, sao chúng tôi lại không biết chứ?”  

             "Dùng Tử Thảo, Thăng Ma, Nhu Tâm, Hương Nhu làm thuốc dẫn, sau đó dùng lửa luyện chế thêm hoa Hạ Sinh, rễ Lau, Tam Thất, rễ Cô Lâu, Thanh Đại, giai đoạn này cần không ngừng đảo lộn dược liệu trong lò luyện đan, cô đọng thành đan dược! Không nói mười nghìn chứ ít nhất cũng đến tám nghìn người ở Băng Nguyên đều biết phương thuốc này, giờ anh nói phương thuốc này có vấn đề? Đúng là nói chuyện viển vông?”  

             Thiếu Phù Thương híp mắt cười nhạt, con ngươi tràn đầy sát ý.  

             “Nếu đã muốn buộc tội thì phải để cho người ta không còn lời nào để nói chứ nhỉ! Tôi nói phương thuốc này có vấn đề! Anh nói không có vấn đề! Nếu vậy thì mời các người lập tức chuẩn bị những dược liệu trong này, tôi sẽ luyện chế một nồi ở trước mặt mọi người. Xem thử loại đan dược điều chế theo đơn thuốc này rốt cuộc là Cường Hồn Đan hay là giống độc dược do nhà họ Dục luyện chế?”, Lâm Chính bình tĩnh nói.  

             “Tên khốn kia, tôi thấy anh đang muốn lãng phí thời gian! Còn luyện đan ở trước mặt mọi người hả? Anh muốn đùa giỡn chúng tôi phải không?”  

             Thiếu Phù Thương nóng nảy, vung bàn tay lớn lên: “Người đâu, bắt thằng khốn này lại cho tôi, đưa hắn ra ngoài lột da róc xương, treo lên tường thành!”  

             “Vâng!”  

             Mọi người la lên, lập tức xông về phía Lâm Chính,  

             “Dừng tay!”  

             Dục Chấn Thiên lập tức dẫn người xông lên phía trước.  

             “To gan! Người nhà họ Dục, các người muốn tạo phản phải không? Các người thật sự cho rằng tôi không dám diệt sạch toàn bộ mấy người sao?”  

             Thiếu Phù Thương giận dữ mắng mỏ, hắn đã thúc dục khí kình, chuẩn bị ra tay.  

             “Đại nhân! Hành động này của cậu Lâm, chẳng qua là muốn làm rõ chân tướng của chuyện này! Nếu chúng tôi có tội thì chúng tôi không còn gì để nói! Nhưng lúc này cậu không dám để cậu Lâm luyện đan, chẳng lẽ trong lòng các người có gì khuất tất?”  

             Dục Chấn Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, lập tức rút kiếm bên hông ra, áp vào cổ mình.  

             “Nếu đại nhân không chịu đồng ý với yêu cầu của cậu Lâm thì tôi sẽ tự sát để chứng minh sự trong sạch của nhà họ Dục! Chúng tôi chết cũng không hối tiếc, nhưng người ngoài biết được việc này, bọn họ sẽ nói như thế nào thì tôi không biết được!”  

             Vừa mới thấy hành động này, sắc mặt của Thiếu Phù Thương lập tức trở nên lạnh lùng.  

             “Ông đang uy hiếp chúng tôi hả?”  

             “Không phải tôi uy hiếp các vị đại nhân, chỉ là tôi muốn làm rõ mọi chuyện thôi!”  

             “Khốn nạn!”  

             Thiếu Phù Thương tức giận run cả người, nhưng cuối cùng hắn cũng không bị kích động.  

             “Người đâu, đi lấy dược liệu và lò luyện đan tới”.  

             Thái Hòa ở phía sau bình tĩnh nói.  

             “Tuân lệnh!”  

             Một số người của Băng Nguyên vội vã rời khỏi Băng Hình Cung.  

             “Thằng nhóc, cậu chỉ có một cơ hội này, chúng tôi hy vọng cậu không có thêm yêu cầu quá đáng nào nữa, nếu không, cậu nhất định sẽ không ngờ tới hậu quả đâu”.  

             Thái Hòa nhìn chằm chằm Lâm Chính, thờ ơ nói.  

             “Yên tâm, tôi sẽ cho mọi người tâm phục khẩu phục”.  

             Lâm Chính nói.  

             “Gia chủ, làm sao bây giờ?”  

             Một thành viên trong nhà họ Dục thận trọng hỏi dò Dục Chấn Thiên.  

             “Bây giờ chỉ có thể đặt hy vọng vào cậu Lâm thôi”.  

             Dục Chấn Thiên khàn giọng nói, đôi mắt lấp lánh vô cùng rực lửa.  

             Nếu hành động này của Lâm Chính không thể cứu nhà họ Dục thì bọn họ sẽ không còn đường sống.  

             Nhưng dựa theo phương thuốc để luyện lại một lò đan thì sao có thể chứng minh sự trong sạch của người nhà họ Dục?  

             Nếu thành thật dựa theo phương thuốc luyện đan, chỉ có luyện ra ‘Cường Hồn Đan’ phù hợp quy định, sao lại có độc chứ?  

             Cậu Lâm, rốt cuộc điểm mấu chốt là gì?  

             Dục Chấn Thiên lo lắng nhìn về phía Lâm Chính.  

             Chẳng mấy chốc, dược liệu đã được chuẩn bị đầy đủ, một lò luyện đan cao bằng đầu người cũng được khiêng vào Băng Hình Cung.  

             “Làm đi!”  

             Thái Hòa nói với Lâm Chính.  

             Lâm Chính không nói gì, tiến lên vài bước, cầm lấy dược liệu bắt đầu luyện đan.  

             Động tác của anh rất thành thạo, chế thuốc vào lò, liền mạch lưu loát.  

             Sau đó lấy khí kình đốt lửa, nung lò luyện đan.  

             Mọi người xung nhìn với ánh mắt sáng rực.  

             Ngay cả cốc chủ Lạc Dương Cốc cũng nhìn chằm chằm.  

             Thiếu Phù Thương thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ, đồng thời khóa chặt mọi động tác của Lâm Chính, giống như để đề phòng Lâm Chính giở trò gì đó.  

             Cứ như vậy qua nửa giờ.  

             Soạt soạt soạt...  

             Trong lò luyện đan vang lên những âm thanh giòn giã.  

             Đây là tiếng đan dược đã hoàn thành.  

             “Đã đến giờ, có lẽ đan đã luyện xong rồi! Mở lò đi!”  

             Thiếu Phù Thương liếc mắt nhìn đồng hồ, lạnh lùng nói.  

             Ngay lập tức có người định đi mở lò.  

             “Khoan đã!”  

             Lâm Chính quát lên.  

             “Mẹ nó, anh lại định giở trò gì nữa?”  

             Chút kiên nhẫn cuối cùng của Thiếu Phù Thương gần như đã bị Lâm Chính mài mòn.  

             Nhưng Lâm Chính không hề khó chịu, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiếu Phù Thương và Thái Hòa nói: “Trước tiên tôi hỏi các người một câu, quá trình tôi mới luyện đan vừa rồi, có chỗ nào sai sót không? Có chỗ nào bất thường không?”  

             Đám người Thái Hòa lập tức hiểu rõ nỗi băn khoăn của Lâm Chính.  

             “Không! Phương pháp và quá trình luyện đan của cậu hoàn toàn ăn khớp với các bước của phương pháp luyện đan”.  

             Thái Hòa suy nghĩ rồi nói.  

             “Tốt lắm, có cốc chủ Lạc Dương Cốc làm chứng, tôi nghĩ chắc các vị sẽ không lật lọng”.  

             Lâm Chính phất tay: “Mở lò lấy đan đi!”  

             Thiếu Phù Thương lạnh lùng hừ một tiếng, đưa ánh mắt ra hiệu với cấp dưới.  

             Chẳng mấy chốc, lò luyện đan được mở toang, năm viên đan màu xanh ngọc bích được lấy ra.  

             Viên đan óng ánh trong suốt, hoàn toàn tự nhiên, giống như năm khối lục bảo thạch.  

             “Đây là Cường Hồn Đan thượng phẩm”.  

             Thái Hòa không khỏi tán thưởng, nhìn thoáng qua Lâm Chính nói: “Xem ra tay nghề luyện đan của cậu vô cùng siêu phàm, không tồi, không tồi…”  

             Cường Hồn Đan do người nhà họ Dục luyện chế đa số là trung phẩm thậm chí là hạ phẩm, cho dù là Dục Chấn Thiên cũng chỉ ngẫu nhiên mới luyện chế ra mấy viên thượng phẩm, mà chất lượng còn không tốt bằng Lâm Chính.  

             “Đây không phải là Cường Hồn Đan bình thường sao? Có vấn đề gì?”  

             Thiếu Phù Thương cầm viên đan dược, khịt mũi nói: “Anh dựa theo phương pháp luyện đan của chúng tôi luyện chế ra ‘Cường Hồn Đan’, không có độc tính gì, mà người nhà họ Dục luyện chế ra một lô đan dược toàn chứa kịch độc, rõ ràng là nhà họ Dục muốn mưu hại Ngũ Phương Băng Nguyên chúng tôi! Người đâu…”  

             “Khoan đã!”  

             Lâm Chính lập tức cắt ngang lời của Thiếu Phù Thương.  

             “Chứng cớ rành rành như vậy, anh còn muốn ngụy biện cái gì?”, Thiếu Phù Thương hung hăng nói.  

             “Tôi nghĩ anh nên nhìn kỹ viên đan dược này đi, rốt cuộc nó có phải Cường Hồn Đan hay không?”  

             Lâm Chính bình tĩnh nói.  

             Thiếu Phù Thương sửng sốt, nhìn Thái Hòa, rồi cẩn thận quan sát, nhưng không nhìn ra điểm gì khác thường.  

             Chỉ có Thái Hòa dường như phát hiện cái gì đó, ông ta cầm lấy viên đan dược kia, đặt ở trước mắt nghiêm túc quan sát, sau đó sắc mặt cực kỳ khó coi.  

             “Thái Hòa đại nhân, thuốc này…”  

             Thiếu Phù Thương ý thức được có điều không đúng, dè dặt hỏi.  

             Ông ta không trả lời.  

             Nhưng ông ta trầm mặc như vậy, ngược lại đã cho mọi người một câu trả lời.  

             “Các vị đại nhân, còn muốn nói gì nữa không? Vấn đề không phải nằm ở người nhà họ Dục, mà là ở phương thuốc của các người”.  

             Lâm Chính bình tĩnh nói.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement