Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Nếu hôm qua có người nói với Hoa Vi Vi như vậy, cô ta chắc chắn sẽ không tin.  

             Mặc dù Ngũ Phương Băng Nguyên thực lực xếp chót nhưng dù gì cũng là thế tộc siêu bá chủ.  

             Trong thế giới thế tục, thế tộc như bọn họ gần như có thể sánh bằng một quốc gia nhỏ.  

             Một con người nho nhỏ thì sao dám nói ra lời ngông cuồng như vậy?  

             Hoa Vi Vi há miệng, không biết nên nói thế nào mới phải.  

             Lâm Chính cũng không giải thích, bế Hoa Vi Vi lên đi về phía đại thụ.  

             Hoa Vi Vi ngẩn ra, lúc này mới ý thức được.  

             Mình lại được một người đàn ông bế trong lòng!  

             Trời ạ! Thật là xấu hổ!  

             Cô ta đỏ mặt, cơ thể run lên nhè nhẹ.  

             Mặc dù cô ta đang mặc Lưu Ly Bảo Y, cũng hở hang không ít, nhưng trong lòng cô ta rất bảo thủ. Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có người đàn ông nào bế cô ta như thế này.  

             Hoa Vi Vi cúi đầu xuống, không dám nhìn Lâm Chính.  

             Lâm Chính đi đến trước đại thụ mới đặt cô ta xuống, đồng thời nhét vào miệng cô ta một viên đan dược.  

             “Đây là gì?”.  

             Hoa Vi Vi ngạc nhiên.  

             “Đan dược trị thương. Cô ở đây nghỉ ngơi một lúc, vết thương sẽ dần dần lành lại!”.  

             Lâm Chính nói.  

             “Vậy anh định làm gì?”.  

             “Tôi?”.  

             Lâm Chính đứng thẳng dậy, bình tĩnh nói: “Tôi không thể bị động chịu đòn mãi được phải không?”.  

             “Cái gì?”.  

             Hoa Vi Vi sửng sốt.  

             Vèo!  

             Trong chớp mắt, Lâm Chính đột nhiên biến mất.  

             Tim cô ta đập thình thịch, vội vàng nhìn về phía đám đông đang chém giết, một luồng đại thế khủng khiếp giống như trời sụp xuống bao trùm đám người.  

             Người đang chém giết cảm thấy nghẹt thở, dường như có một ngọn núi đè nặng trên vai.  

             “Cẩn thận!”.  

             Thiếu Xuyên hét lên, hai tay giơ cao, đánh ra ra đại thế toàn thân, định phá tan khí ý đó.  

             Vù!  

             Giây lát sau, một nắm đấm đánh thẳng vào ngực ông ta.  

             Thiếu Xuyên không kịp đề phòng bay ngược ra xa, đâm nát mấy chục cây đại thụ to bằng vòng eo người trưởng thành, cuối cùng đập mạnh lên tường thành.  

             Đợi ông ta bò dậy, lồng ngực đã sôi lên, khí huyết trong cơ thể sôi trào, cực kỳ khó chịu, giống như máu đã dâng đến tận cổ họng, bất cứ lúc nào cũng có thể phun ra.  

             Khốn nạn!  

             Thiếu Xuyên tức giận.  

             Từ khi ông ta trở thành Đại trưởng lão của Ngũ Phương Băng Nguyên đến nay, chưa bao giờ ông ta chịu thiệt như lúc này!  

             Ánh mắt ông ta dữ tợn, mặc kệ vết thương mà lao tới trước.  

             Khi đến gần hiện trường chém giết, Thiếu Xuyên trợn tròn mắt.  

             Lâm Chính và Vương Nhất Thánh, Ngu Sơn Thủy lặng lẽ đứng yên tại chỗ.  

             Trên mặt đất xung quanh bốn người họ, vô số bóng người đã ngã xuống.  

             Đó là các cao thủ của Ngũ Phương Băng Nguyên.  

             Bọn họ hoặc là đã bị thương nặng hoặc là đã hôn mê, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.  

             Hoa Vi Vi ở chỗ đại thụ phía sau trố mắt há miệng, dường như có thể nhét vừa quả trứng gà.  

             “Không thể nào!”.  

             Thiếu Xuyên trợn to mắt, không tin được.  

             Người ông ta dẫn tới đều là người giỏi! Thế mà trong nháy mắt đã bị Lâm Chính giải quyết?  

             “Thiếu Xuyên! Tôi không muốn kết thù với Ngũ Phương Băng Nguyên các ông. Tôi chỉ cho các ông một cơ hội, lập tức rút về, vậy tôi sẽ không lấy mạng những người nằm dưới đất!  Nếu các ông cố chấp muốn chiến đấu với tôi, vậy tôi cũng chỉ đành trảm tận giết tuyệt, không nương tay nữa! Ông rõ chưa?”.  

             Lâm Chính nhìn Thiếu Xuyên một cách vô tình, lạnh lùng nói.  

             Thiếu Xuyên hít sâu một hơi, vẻ mặt cực kỳ thâm trầm, nắm đấm siết chặt.  

             Ông ta chỉ muốn xông tới tiêu diệt Lâm Chính ngay bây giờ.  

             Nhưng nhìn thủ đoạn của Lâm Chính chưa chắc đã thua kém ông ta.  

             Thật là nhục nhã!  

             Thiếu Xuyên gào thét trong lòng, nhưng vẫn không lên tiếng.  

             Đúng lúc này, một giọng nói vang dội như thiên thần truyền tới từ phương hướng của Ngũ Phương Băng Nguyên.  

             “Trảm tận giết tuyệt? Không nương tay với bọn tôi nữa? Thằng ranh! Cậu cũng xứng sao?”.  

             Giọng nói đó vừa dứt, một ráng mây lan rộng ra cả bầu trời, sau đó trong thiên các ở trung tâm Ngũ Phương Băng Nguyên tỏa ra một luồng sáng rực rỡ.  

             Nơi luồng sáng chiếu tới lại là phía Lâm Chính.  

             Hoa Vi Vi thấy vậy thì vô cùng kinh hãi.  

             “Không hay rồi! Anh Lâm! Bố tôi đến rồi!”.  

             Vương Nhất Thánh và Ngu Sơn Thủy biến sắc, đồng loạt nhìn sang phía luồng sáng đó.  

             “Chủ nhân của Ngũ Phương Băng Nguyên, Hoa Thiên Hải?”.  

             Lâm Chính bình tĩnh quan sát, trên mặt không có dao động gì nhiều.  

             Từ lúc anh quyết định ở lại, anh đã biết mình sẽ phải đối mặt với chủ của thế lực siêu bá chủ!  

             Toàn bộ Ngũ Phương Băng Nguyên chấn động bởi luồng sáng rực rỡ, tất cả người của Băng Nguyên đều ùa tới.  

             Ngay cả chưởng môn cũng đã kinh động, đương nhiên là chuyện lớn xảy ra, sao bọn họ có thể không đến?  

             Trong thời gian ngắn, cánh rừng ngoài cửa thành toàn người là người, vô số cao thủ tràn về bao vây nơi này không kẽ hở.  

             Nhìn biển người sau lưng mình, sự kiêng dè trong lòng Thiếu Xuyên đã biến mất.  

             Ông ta lạnh lùng cười, nhìn Lâm Chính nói: “Cậu đánh đấm giỏi lắm sao? Cậu đánh giỏi thì có ích gì? Ba người các cậu có đối phó được với toàn bộ Ngũ Phương Băng Nguyên chúng tôi không? Ha ha ha…”.  

             “Chó cậy gần nhà!”.  

             Ngu Sơn Thủy nhổ nước bọt mắng chửi.  

             “Cậu Lâm, tôi đề nghị hãy nhanh chóng rời khỏi đây. Bọn họ người đông, e rằng chúng ta sẽ không có phần thắng, còn không đi thì cả cơ hội chạy trốn cũng không có!”.  

             Vương Nhất Thánh quay đầu lại, nghiêm túc nói.  

             “Bây giờ muốn đi cũng không thể nữa rồi, thay vì vậy chi bằng ở lại đối phó với bọn họ”.  

             Lâm Chính bình thản nói.  

             “Cậu…”.  

             Vương Nhất Thánh còn muốn khuyên nhưng lại bị Lâm Chính ngắt lời.  

             “Hai người có thể đi trước, tôi ở lại đây yểm hộ cho các ông!”.  

             “Nhưng…”.  

             Hai người họ ngập ngừng, đưa mắt nhìn nhau, dường như đã đưa ra quyết định gì đó, không ai rời đi.  

             “Sao? Các ông không đi?”.  

             Lâm Chính thắc mắc nhìn hai người họ.  

             “Cậu nói đùa, chúng tôi chỉ muốn thử sức với chủ nhân của Băng Nguyên đó thôi”.  

             Ngu Sơn Thủy cười nói.  

             “Chẳng lẽ gặp phải chuyện như vậy thì bỏ đi luôn, thế thì tiếc lắm”.  

             Vương Nhất Thánh cũng đáp thẳng, giọng nói cực kỳ nhẹ nhàng.  

             Lâm Chính kinh ngạc, không ngờ vào thời khắc quan trọng, hai người này lại nghĩa khí như vậy.  

             Mình coi thường bọn họ thật rồi!  

             Vù vù vù…  

             Lúc này, một luồng gió lạnh đột nhiên thổi tới, nhiều hoa tuyết bay lên giữa không trung, nhiệt độ xung quanh hạ xuống nhanh chóng.  

             Tiếp đó, trong ánh sáng rực rỡ lóe lên một luồng sáng, kéo thành một chiếc đuôi trắng thật dài, bay vút về phía này.  

             Vù!  

             Ánh sáng đáp xuống đất, mặt đất đóng băng, tất cả cây cối đều hóa thành tượng băng.  

             Vô số người xung quanh đồng loạt quỳ xuống.  

             “Bái kiến băng chủ!”.  

             “Bái kiến băng chủ!”.  

             Tiếng hô như sấm, vang vọng bốn phía.  

             Lâm Chính nhìn sang, thấy một người đứng giữa sương băng.  

             Đó là chưởng môn của Ngũ Phương Băng Nguyên.  

             Hoa Thiên Hải!

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement