“Chuyện gì vậy?”.
Hàn Lạc sa sầm mặt, lập tức hét lên.
“Cậu chủ, hình như ông ba mất nước quá nhiều nên ngất đi rồi, ông ấy cần được đưa vào trong bổ sung nước, nghỉ ngơi một lúc, nếu không sẽ có chuyện!”.
Người của nhà họ Hàn kiểm tra một lúc, vội nói.
Hàn Lạc sững người.
Bấy giờ lại có thêm vài người đã có tuổi hoặc ngồi hoặc nằm xuống đất.
“Lạc, nếu còn tiếp tục như vậy thì mới gọi là xảy ra chuyện, để bọn họ vào trong nghỉ ngơi đi!”.
Chú của Hàn Lạc là Hàn Vũ không nhìn thêm được nữa, đi tới khuyên nhủ.
“Phải đấy Lạc, để bọn họ nghỉ ngơi đi. Nếu cứ tiếp tục như vậy có khi long soái còn chưa tới, người nhà họ Hàn chúng ta đã ngã xuống hết rồi!”.
“Lạc à, để những người lớn đi nghỉ đi!”.
Càng lúc càng có nhiều người khuyên nhủ.
Vẻ mặt Hàn Lạc thâm trầm, một lúc lâu không nói gì.
Gia chủ Hàn thấy vậy, đi tới thấp giọng nói: “Lạc, hay là thế này, chúng ta cho người ra ngoài đường đợi, còn cho mọi người vào trong nghỉ ngơi. Nếu người đợi ngoài đường thấy xe nào nghi là của long soái thì thông báo cho mọi người ra nghênh đón, thế nào?”.
“Vâng, cũng được!”.
Hàn Lạc hít sâu một hơi, nói: “Bố cho họ vào nghỉ ngơi đi, con sẽ gọi điện hỏi tình hình!”.
Nói xong, Hàn Lạc lấy điện thoại ra gọi vào một số.
Gia chủ Hàn cũng không vội bảo người nhà họ Hàn vào trong, mà là nhìn chằm chằm Hàn Lạc, đợi kết quả gọi điện thoại.
Chẳng lâu sau, bên kia điện thoại vang lên tiếng của Lôi Phúc.
“Ồ? Sao Hàn đại thống soái lại có thời gian gọi điện cho tôi? Có phải long soái đã nhắc đến tôi với cậu không?”.
Tiếng cười sang sảng của Lôi Phúc vang lên.
Hàn Lạc nhíu mày, nhỏ giọng nói: “Lôi võ trưởng, ông có chắc hôm nay long soái sẽ đến nhà họ Hàn chúng tôi không?”.
Lôi Phúc ở bên kia sững sờ: “Long soái vẫn chưa đến nhà các cậu sao?”.
“Phải, chúng tôi đợi từ sáu giờ sáng đến gần hai giờ chiều vẫn không thấy bóng dáng long soái. Xin hỏi Lôi võ trưởng có biết khi nào long soái đến nhà họ Hàn không? Xin hãy cho thời gian chắc chắn, để nhà họ Hàn chúng tôi không đến nỗi đợi mòn mỏi thế này”.
Nghe vậy, bên kia điện thoại lại im lặng.
“Lôi võ trưởng?”.
“Lôi võ trưởng?”.
Hàn Lạc nhíu mày, sau đó liên tục gọi mấy lần.
Hắn nhìn điện thoại, cứ nghĩ sóng không ổn định.
Nhưng sóng điện thoại vẫn đầy, điện thoại ở trạng thái nghe máy bình thường.
Hàn Lạc chẳng hiểu ra sao, định gọi thêm mấy tiếng.
Lúc này, trong điện thoại vang lên tiếng Lôi Phúc.
“Cậu có chắc là các cậu không gặp được long soái không?”.
“Lôi võ trưởng nói vậy là ý gì?”.
Hàn Lạc cảm thấy kỳ quặc, vội hỏi.
“Lúc trưa tôi gọi điện cho long soái, long soái nói… cậu ấy đã đến nhà họ Hàn rồi”.
Lôi Phúc nói.
Hàn Lạc nghe thấy thì như bị sét đánh.
Gia chủ Hàn đang đứng nghe ở bên cạnh cũng sững sờ.
“Không thể nào!”.
Hàn Lạc hoàn hồn lại, gần như gào lên: “Tất cả người nhà họ Hàn chúng tôi đều đợi ở trước cửa nhưng không hề thấy long soái gì đó. Sao long soái lại đã đến nhà họ Hàn chúng tôi được? Chắc ông nhầm rồi!”.
“Có phải long soái nhầm địa chỉ nhà họ Hàn chúng tôi rồi không?”.
Gia chủ Hàn mở loa ngoài, vội hỏi.
“Đúng, chắc chắn là vậy. Lôi võ trưởng, chắc chắn là long soái đã nhầm địa chỉ nhà chúng tôi, đi nhầm chỗ rồi”.
Hàn Lạc liên tục gật đầu.
“Vậy à? Mọi người chờ chút, tôi gọi hỏi thử xem”.
Lôi Phúc nói xong thì cúp máy.
Tất cả người nhà họ Hàn đều chăm chú nhìn sang Hàn Lạc.
Hàn Lạc không nói gì, nắm chặt điện thoại im lặng chờ đợi.
Người xung quanh không dám thở mạnh, ai cũng nhìn chằm chằm điện thoại, chờ đợi câu trả lời của Lôi Phúc.
Khoảng mười phút sau, điện thoại lại reo lên.
Hàn Lạc vội vàng nghe máy, sốt ruột hỏi: “Lôi võ trưởng, ông có hỏi được chuyện gì chưa?”.
“Hỏi được rồi”.
Bên kia điện thoại vang lên giọng nói lạnh lùng của Lôi Phúc.
Hàn Lạc kinh ngạc, càng cảm thấy kỳ quặc, khàn giọng hỏi: “Long soái… rốt cuộc là sao?”.
Lôi Phúc im lặng một lúc mới chậm rãi lên tiếng.
“Long soái nói với tôi, cậu ấy đã đến nhà họ Hàn, cũng đã nói chuyện với người nhà họ Hàn, nhưng các người… lại bảo cậu ấy cút?”.
Nghe vậy, Hàn Lạc run rẩy, suýt chút nữa ngã ngồi xuống đất.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |