Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

“Sao nào? Muốn giết họ à? Nếu muốn giết họ, tại sao lúc đầu lại muốn gia nhập vào Bắc Cảnh Tư?”  

             Lâm Chính lạnh nhạt nói, khuyên can Thượng Quan Linh.  

             Thượng Quan Linh nghiến chặt răng, nhưng cuối cùng vẫn đè ép sát khí trong người xuống, ném mạnh người ông ta sang một bên.  

             “Oái!”  

             Lý Vinh Sinh đâm bào cái bàn bên cạnh, ngã xuống đất, kêu lên thảm thiết.  

             Các vị khách khác trong nhà hàng hét lên, đồng loạt chạy ra ngoài.  

             “Bắc Cảnh Tư không cho phép tùy ý giết người, mặc dù họ âm mưu hại cô nhưng cũng không đến nỗi phải chết, giao họ cho cảnh sát xử lý đi, họ đều là người có tiếng, chuyện xấu này một khi bị công bố thì họ sẽ mất tất cả, sống không bằng chết, như thế còn nghiêm trọng hơn giết họ nữa”.  

             Lâm Chính nói.  

             “Anh nói đúng”.  

             Sự oán hận trong mắt Thượng Quan Linh lập tức biến mất, liên tục gật đầu: “Nếu tôi thật sự giết chết đám lợn này trong lúc nóng giận, Bắc Cánh Tư sẽ kết tội tôi. Giờ tôi liên lạc với cảnh sát nơi này, đưa họ vào đó”.  

             Không lâu sau, xe cảnh sát chạy đến khu phục vụ.  

             Đám người Lý Vinh Sinh đều bị bắt đi.  

             Sự nghiệp bác sĩ của họ về cơ bản đã kết thúc, không chỉ thanh danh bị hủy hoại mà còn gặp rắc rối, có khả năng đi tù không dưới mười năm.  

             Cơn giận của Thượng Quan Linh cũng giảm bớt, tiếp tục dẫn người rời đi.  

             “Cảm ơn anh nhé, Lâm Chính”.  

             Thượng Quan Linh hít sâu một hơi bày tỏ cảm kích với Lâm Chính.  

             “Không cần khách sáo”.  

             “Lần này nhờ có người anh em họ Lâm mắt sáng như đuốc”.  

             “Cậu Lâm lợi hại thật, vừa nhìn đã có thể biết được Lý Vinh Sinh đã động chân động tay”.  

             “Giỏi thật đấy”.  

             Những người khác trên xe đều lên tiếng ngợi khen.  

             Nhưng Cổ Chung Minh lại hừ một tiếng: “Con người cần phải biết xấu hổ chứ. Trước đó ở sơn trang Quang Chiếu, cậu Lâm đã vạch trần việc vợ của trang chủ giả vờ bị bệnh, các người lại không tin, lần này cậu ấy cũng vạch trần Lý Vinh Sinh bỏ thuốc vào rượu, các người vẫn không tin! Có thể thấy mắt nhìn của các người thấp kém thế nào, bây giờ lại tâng bốc cậu Lâm ở đây, không cảm thấy nực cười à?”  

             Vừa nghe thế, mọi người đều cảm thấy hổ thẹn, cúi đầu không nói gì.  

             Thượng Quan Linh không nói gì nhưng đã cảm thấy chán ghét những người này.  

             Sau khi đến sân bay, cô ta và Lâm Chính chào nhau rồi đường ai nấy đi.  

             Cổ Chung Minh và Triệu Tĩnh cũng cảm ơn Lâm Chính, sau đó rời đi.  

             Lâm Chính quay về Giang Thành, tiếp tục bận rộn các công việc ở Dương Hoa.  

             Việc xây dựng quốc lộ vẫn không ít thời gian, nhưng dược liệu trong vực Diệt Vong không thể ngừng.  

             Ngày nào Dương Hoa cũng phải tiêu tốn mấy chục ngàn tấn dược liệu, bất kể là chi viện cho quân Bắc Cảnh, hay là dược liệu đưa cho vực Diệt Vong, thậm chí là dược liệu Dương Hoa tự bán ra, đều là một con số khổng lồ.  

             Thế nên Mã Hải phải liên tục tăng cường xây dựng vài nhà máy sản xuất dược liệu, điều động một nhóm người có năng lực kỹ thuật giỏi từ trong học viện đến quản lý.  

             Cũng may Mã Hãi có kinh nghiệm trong chuyện này, giải quyết rất nhanh gọn.  

             Không lâu sau, đã giải quyết xong chuyện nhà máy.  

             Lâm Chính cũng rảnh rỗi, vài việc lộn xộn đều giao cho Mã Hải là được, còn anh trốn vào học viện tiếp tục tu luyện.  

             Reng reng reng!  

             Lâm Chính bế quan trong phòng thuốc nửa ngày mở mắt ra, nhìn điện thoại đang rung lên bàn, đứng dậy đi đến bắt máy.  

             “Ui chao, thần y Lâm, cuối cùng cậu cũng nghe máy rồi”.  

             Đầu bên kia điện thoại là giọng oán trách đầy bất lực.  

             Lâm Chính sửng sốt một hồi: “Ai vậy?”  

             “Ơ… Thần y Lâm, là tôi, Châu Thời Vận này”.  

             “Ồ, là anh à? Có việc gì sao?”  

             Lâm Chính nhớ ra, cười hỏi.  

             “Anh… Thần y Lâm, anh còn hỏi tôi có chuyện gì à? Lẽ nào anh quên rồi sao? Anh nói sẽ đến dự lễ hội ngắm hoa nhân dịp sinh nhật của mẹ tôi, kết quả anh lại cho tôi leo cây”.  

             Châu Thời Vận hơi tức giận.  

             Vừa nghe thế, Lâm Chính mới nhớ ra.  

             “Thật xin lỗi, trước đó tôi có vài chuyện gấp nên quên mất chuyện này, thật sự xin lỗi… sinh nhật mẹ anh là hôm nào thế? Tôi đến ngay”.  

             “Không cần đâu”.  

             Châu Thời Vận nói: “Sinh nhật mẹ tôi qua rồi”.  

             “Thế à… tiếc thật”.  

             Lâm Chính cảm thấy tiếc nuối.  

             Anh nhớ điện chủ Tử Long Điện có một chậu hoa Long Cốt, là thứ mà Lâm Chính cần gấp.  

             Bây giờ bỏ lỡ cơ hội, nếu muốn có được hoa Long Cốt, không biết phải đợi đến lúc nào.  

             “Thần y Lâm, anh đừng thế, mặc dù tiệc sinh nhật của mẹ tôi đã kết thúc nhưng lễ hội ngắm hoa vẫn chưa bắt đầu. Nếu anh muốn tham gia, bây giờ chạy đến Hoa Hải vẫn còn kịp”.  

             Châu Thời Vận nói.  

             “Gì cơ?”  

             Lâm Chính hít sâu một hơi.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement