Thực lực của thế gia Ngạo Tuyết mạnh là tới từ công pháp đặc biệt của họ. Mà công pháp này không thể gia tăng tâm tính của họ.
Huống hồ những nhóm tộc cấp dưới thực lực không hề mạnh, thậm chí gộp lại không bằng cả một thế tộc bá đạo. Giờ đây Lâm Chính nói vậy khiến cho bọn họ có sự thay đổi về tâm cảnh.
“Đúng vậy, Diệp Mạch nhất tộc vốn là của người của thế gia Ngạo Tuyết. Là con rể thì Lâm minh chủ đâu phải là người ngoài chứ?”
“Huống hồ Diệp Mạch nhất tộc bị định tội, hình như không có chứng cứ thì phải”.
“Từ đầu tới cuối tôi không biết tại sao Ngạo Tuyết lại bị định tôi. Chuyện này xảy ra quát đột ngột, thật không thể tin được”.
“Chắc chắn là có gì đó mờ ám”.
“Chúng ta không thể để bị lợi dụng được”.
Một vài người dao động, từ bỏ chiến đấu, lùi về sau. Qủa nhiên những người này không còn muốn đấu nhau với liên minh Huyền Thanh nữa.
Càng có nhiều người thấy dao động hơn. Tình hình đã thay đổi. Sắc mặt Ngạo Ly Phượng khá khó coi. Ông ta thở hồng hộc, cố gắng giữ bình tĩnh.
Thế nhưng đối với cách làm của thế gia, sớm có nhiều người cảm thấy bất mãn rồi. Giờ đối thủ lại mạnh như vậy, bọn họ ra mặt khác gì tự chọn cái chết?
Nếu như người của tộc mình chết nhiều, sức mạnh của tộc mình yếu đi thì địa vị cũng rớt xuống. Đây không phải là điều những người lãnh đạo muốn.
Thấy đám đông dần mất đi ý chí chiến đấu, Ngạo Ly Phương tối mặt. Dù là Ngạo Băng Hổ thì cũng vậy.
“Nghe đây, các người không dồn toàn lực lao lên giết chết kẻ địch thì các người là kẻ phản đồ. Các người sẽ bị loại tên khỏi thế gia Ngạo Tuyết” .
Ngạo Băng Hổ hét lớn với ý đồ uy hiếp đám đông. Thế nhưng lời nói của họ lại khiến đám đông khó chịu.
“Ngạo Băng Hổ, ông là cái thá gì? Ông nói chúng tôi là kẻ phản đồ thì chúng tôi là kẻ phản đồ chắc? Sao, thế gia Ngạo Tuyết do Sương Mạch nhất tộc ông làm chủ à?”
Tộc trưởng Khôn mạch nhất tộc nhìn chăm chăm Ngạo Băng Tuyết và hừ giọng.
“Kẻ địch xâm nhập vào thành Ngạo Tuyết các người đứng nhìn, không chịu xông lên, vậy thì các người có phải là những kẻ phản đồ không?”, Ngạo Băng Hổ hừ giọng.
“Kẻ địch? Ai là kẻ địch? Đó là người của Diệp Mạch nhất tộc. Còn có cả con rể ở đây, con rể của thành Ngạo Tuyết. Ai bảo các người coi thành kẻ địch thế?”
Tộc trưởng Khôn Mạch nhất tộc hừ giọng lạnh lùng: “Nếu ông thấy họ có tội thì ông ra tay đi. Không liên quan gì tới chúng tôi hết. Nếu như họ có tội thì lấy chứng cứ ra. Đừng nói nhiều”.
“Ông...”, Ngạo Băng Hổ tức lắm.
Ông ta biết tộc trưởng của Khôn Mạch nhất tộc như vậy là vì cố ý báo thù ông ta. Dù sao thì Khôn Mạch nhất tộc cũng từng rất mạnh. Nhưng nhiều năm trước chiến đấu với Sương Mạch nhất tộc nên bị sa sút, bị Sương Mạch nhất tộc mài mòn không ít thực lực.
Giờ đây Sương Mạch nhất tộc liên kết với thế gia tiêu diệt Diệp Mạch nhất tộc, nên hai bên vốn có thù hằn từ trước bắt đầu lại lục đục.
“Khôn tộc trưởng. Tôi ra lệnh cho ông lập tức chiến đấu, đánh bại kẻ địch Nếu không tôi sẽ coi Khôn Mạch nhất tộc là kẻ thù và sẽ khai trừ đấy”.
Ngạo Ly Phượng cũng chẳng buồn khách khí, cứ thế hét lên.
Người của Khôn Mạch nhất tộc cảm thấy áp lực vô cùng. Những tộc khác cũng vậy. Dưới sức ép của Ngạo Ly Phượng, họ không thể không tham gia.
Thế nhưng so với những cao thủ đã được dùng thuốc và châm kim của liên minh Thanh Huyền thì bọn họ chẳng thể thắng nổi.
“Đừng làm quá, khống chế họ là được”
Lâm Chính hét lớn: “Dù sao thì họ cũng không muốn đối đầu với chúng ta, chẳng qua là bị thế gia ép thôi. Tước đoạt vũ khí của họ là được”.
“Tuân lệnh”
Người của liên minh Thanh Huyền đáp lại. Người của Khôn Mạch nhất tộc nhanh chóng bị hạ gục.
Lâm Chính làm đúng những gì anh nói, chỉ tước đoạt vũ khí của đối phương và đẩy họ qua một bên.
“Khôn tộc trưởng, ông ở đây đợi. Lát nữa tôi xử lý xong nội giạn của thế giá thì sẽ để các người về”
Khôn tộc trưởng giật mình rồi gật đầu nhưng vẫn cảm thấy thấp thỏm.
“Khôn tộc trưởng, ông làm gì vậy? Mau giết chết Lâm minh chủ đi chứ”, Ngạo Ly Phượng hét lớn.
Nhưng Khôn tộc trưởng chỉ lắc đầu: “Đại nhân thế gia, ông không nghe thấy sao? Chúng tôi...bị bắt rồi”.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |