“Anh không thể đi được”.
Thái giám già vừa rời đi, Đế Nữ vội vàng nói.
“Nếu tôi không đi, một khi Quốc Vương trách tội chắc chắn sẽ bảo người bắt tôi, ở riêng với nhau tôi sợ sẽ lộ chuyện”.
Lâm Chính nghiêng đầu nhìn Đế Nữ: “Tôi hỏi cô, xung quanh Quốc Vương này có cao thủ đỉnh cấp không?”
“Ông ta có hai ám vệ, thực lực kinh người, chỉ cách Lục Địa Thần Tiên một bước, mà thực lực của Quốc Vương cũng cực kỳ đáng sợ. Chẳng lẽ anh còn muốn lặp lại mánh khóe cũ, đối phó Quốc Vương bằng cách như tiêu diệt Thái Tử? Nếu vậy tôi khuyên anh nên bỏ ý định đó đi, anh muốn ra tay thật chỉ sợ cũng chẳng chạm được đến Quốc Vương đâu”.
Đế Nữ nói thẳng như thể nhìn thấu hết mọi suy nghĩ của Lâm Chính.
“Vậy thì chỉ có thể đi thôi, phải chống đỡ được qua tối nay”.
Lâm Chính nói, sau đó lớn giọng gọi: “Người đâu”.
Một lúc sau, một thủ vệ bước vào.
“Có thuộc hạ”.
“Nghe đây, dẫn bố mẹ của Đế Nữ qua đây”.
“Vâng”.
Thủ vệ chạy xuống dưới.
“Lâm minh chủ…”
“Cô đi trước đi”.
Lâm Chính bình thản nói.
Đế Nữ hít sâu một hơ, bỗng quỳ xuống dập đầu mấy cái với Lâm Chính.
“Lâm minh chủ, tôi sẽ khắc cốt ghi tâm đại ơn đức này, sau này làm trâu làm ngựa để báo đáp anh”.
“Nói quá rồi! Cô mau chuẩn bị dẫn bố mẹ cô đi đi, sau khi rời khỏi Kiếm Vương Triều thì đi thẳng đến liên minh Thanh Huyền, cầm cái này tìm đến Hoa Thiên Hải hoặc thành chủ Nam Ly Thành, bọn họ sẽ chữa khỏi cho bố mẹ cô, bảo vệ cô chu toàn”.
Lâm Chính nhét một lệnh bài vào trong lòng bàn tay Đế Nữ, sau đó phất tay: “Đi đi”.
Hai mắt Đế Nữ ửng đỏ, khóe mắt ngân ngấn nước, cuối cùng lại dập đầu một cái, xoay người rời đi.
Lâm Chính đưa mắt tiễn cô ta đi, sau đó lấy châm bạc ra đâm vào người.
Một lúc sau, khí tức quanh người anh dần trở thành mạnh hơn như thể tràn đầy huyết khí.
Màn đêm kéo đến.
Lâm Chính tìm được bộ quần áo sạch sẽ trong điện, sau đó đi theo Thái giám đến bữa tiệc.
Thái giám đi đầu dẫn đường run lẩy bẩy, rất sợ.
Người đi ngang qua nhìn thấy Thái Tử cũng biến sắc.
Có lẽ ai cũng biết tiếng tăm hung tàn của Thái Tử.
Ngoài cung Kiếm Thanh.
“Thái Tử điện hạ đến”.
Một tiếng hô vang lên.
Lâm Chính sải bước đi vào, vừa bước vào cửa đã nghe thấy tiếng chào kinh thiên động địa.
“Chào Thái Tử điện hạ”.
Hàng trăm quan văn võ đều đã đến, ngoài ra còn có rất nhiều phi tần.
Quốc Vương mập mạp đã nằm ở trên vị trí đầu tiên đó.
Ông ta liếc nhìn Lâm Chính, khẽ nhíu mày, sau đó nhếch miệng cười nói: “Con trai đến rồi à? Nào, mau ngồi đi, người của Cuồng Đao Hải sắp tới rồi, nghe nói lần này con gái của chưởng môn Cuồng Đao Hải sẽ đích thân tới, có ý định kết thông gia với chúng ta, con nhìn xem cô gái đó thế nào, nếu vừa mắt thì ngày mai các con thành hôn luôn, hiểu không?”
“Vâng”.
Lâm Chính đáp một câu, sau đó ngồi vào ghế của mình, tự mình ăn uống mặc kệ Quốc Vương.
Quốc Vương sửng sốt, nhìn Lâm Chính một hồi, cũng chẳng chú ý đến điều gì nhiều.
Có lẽ trong lòng ông ta, Lâm Chính biểu hiện càng kỳ lạ mới càng bình thường.
“Sứ giả Cuồng Đao Hải đến”.
Lại một tiếng hô vang lên.
Chỉ thấy một đám người nam nữ mặc đồ màu xanh, tay cầm đao bước vào cung Kiếm Thanh.
Người dẫn đầu là một cô gái để tóc ngắn màu xanh, tư thái hiên ngang.
Cô gái không mặc giống những người khác, cô ta mặc bộ áo giáp nhẹ, thanh đao được đeo trên thắt lưng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn xung quanh như mắt ưng.
Vóc dáng cực kỳ thanh tú, nhưng tà khí khắp người lại khiến người ta chỉ muốn đứng nhìn từ xa…
Cô ta lướt nhìn một vòng, tầm mắt nhanh chóng nhìn đến Lâm Chính, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét.
“Chào Bệ hạ”.
Mọi người bước đến, cùng chắp tay lại chào.
“Đứng lên đi, mọi người ngồi đi”.
Quốc Vương nhìn chằm chằm cô gái tóc xanh, khẽ cười nói.
“Cảm ơn Bệ hạ”.
“Vị nào là Niếp Thanh Hồng, con gái của chưởng môn Cuồng Đao Hải vậy?”, Quốc Vương híp mắt hỏi.
“Thanh Hồng chào Quốc Vương”.
Cô gái tóc xanh bước lên hành lễ.
“Ồ? Cô là con gái của Niếp Thiên Nguyên à? Khá đấy chứ, ha ha ha, cô xứng với con trai tôi, rất xứng đôi…”
Quốc Vương bật cười.
Nhưng Niếp Thanh Hồng lại đè thấp giọng nói: “Thưa Bệ hạ, chuyện kết thông gia với nước của người là do bố tôi tự mình đồng ý, thật ra Thanh Hồng không có ý này”.
Cô ta vừa nói thế, mọi người đều ngạc nhiên.
Người của Cuồng Đao Hải như cũng không ngờ Niếp Thanh Hồng sẽ nói như thế, đều trố mắt nhìn.
“Vậy ý cô là sao?”
Quốc Vương híp mắt hỏi.
“Thanh Hồng trước giờ chỉ công nhận cường giả, nếu Thái Tử của Kiếm Vương Triều các người có thể đánh thắng tôi, vậy tôi cam lòng giả vào Kiếm Vương Triều”.
Niếp Thanh Hồng lạnh nhạt nói, ánh mắt nhìn sang Lâm Chính, cả người tràn đầy ý chí chiến đấu.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |