Đệ tử tầng lớp dưới là người tu đạo thuần túy.
Bọn họ chỉ theo đuổi một phương hướng.
Theo bọn họ thấy phương hướng này luôn do người mạnh chỉ dẫn.
Ví dụ như Băng chủ, Nguyên chủ và Thượng chủ.
Ví dụ như Lâm Chính.
Còn “người tu đạo” ở tầng lớp cao thì lại quan tâm đến lợi ích hơn, bọn họ nhìn xa hơn, hiểu được chỉ dựa vào thực lực bản thân để tu luyện thì không thể đạt tới trường sinh, thậm chí còn không có khả năng bước vào cảnh giới Lục Địa Thần Tiên.
Tất cả họ phải cố hết sức nắm lấy tài nguyên.
Trong mắt bọn họ người của Tiên Tộc chính là tài nguyên.
Thật ra trong lòng Lâm Chính hiểu rõ chuyện này, anh cũng hiểu được Tiên Tộc không thật sự tiếp nhận mình.
Cho nên anh nói đám người Ngạo Hàn Mai rời đi.
Còn anh thì một mình ở lại đây đợi tin tức của Chi Lan.
Tốc độ của Chi Lan rất nhanh, đi về chưa tới một ngày.
“Bái kiến tiên chủ!”.
Chi Lan đi vào đại điện tiên chủ xây dựng tạm thời gặp Lâm Chính.
“Tình hình thế nào?”.
Lâm Chính hỏi.
Chi Lan do dự một lúc, nhỏ giọng nói: “Người của Tiên Cốc đồng ý thả con tin, nhưng bọn họ đưa ra một yêu cầu”.
“Yêu cầu gì?”.
Lâm Chính hỏi.
“Bọn họ yêu cầu… tiên chủ phải đích thân đến đón con tin”.
Chi Lan nói.
Lâm Chính nghe xong lập tức hiểu ra.
Tiên Cốc biết Tiên Tộc nhiều năm không thống nhất, giờ lại xuất hiện một người tự xưng tiên chủ đương nhiên bọn họ sẽ rất hoảng sợ, muốn gặp người được gọi tiên chủ đó một lần.
Lâm Chính tin rằng nếu mình đi, Tiên Cốc sẽ nghĩ cách tiêu diệt mình, tiếp tục phân chia Tiên Tộc.
Nếu Tiên Tộc thống nhất thì sẽ có sức uy hiếp rất lớn đối với Tiên Cốc.
Lâm Chính nhíu mày suy nghĩ.
Chốc lát sau, anh nhỏ giọng nói: “Gọi Băng chủ, Thượng chủ, Nguyên chủ và tất cả trưởng lão tới đây, nói với bọn họ tiên chủ có lệnh, muốn bàn bạc đại sự với bọn họ!”.
Chi Lan sửng sốt, nhìn Lâm Chính một cách kỳ quái, sau đó chắp tay, quay người rời đi.
Cứ vậy qua nửa tiếng, lần lượt có người đi vào đại điện tiên chủ.
“Bái kiến tiên chủ”.
“Bái kiến tiên chủ”.
“Bái kiến tiên chủ…”.
Một số trưởng lão còn hành lễ với Lâm Chính.
Nhưng Băng chủ, Nguyên chủ thì không.
Trải qua thời gian hòa hoãn, thực lực của bọn họ khôi phục không ít, đương nhiên không sợ Lâm Chính.
“Bái kiến tiên chủ”.
Thượng chủ đi vào đại điện, cúi người nhưng không quỳ.
Lâm Chính nhìn Thượng chủ, sau đó nhìn sang Băng chủ và Nguyên chủ.
Anh có thể nhìn ra lửa giận trong mắt hai người.
Người tâm cao khí ngạo giống như Nguyên chủ, trừ bản thân ra thì không phục ai cả, sao có thể phục Lâm Chính?
Còn Băng chủ thì càng không cần phải nói.
Cô ta dẫn Lâm Chính tới là muốn mượn tay Lâm Chính cướp vị trí tiên chủ cho mình.
Không ngờ mình không ngồi được vị trí tiên chủ, ngược lại để Lâm Chính ngồi…
Sao không khiến cô ta nổi giận, sao không phẫn nộ?
Nhưng Lâm Chính không quan tâm đến cảm xúc của bọn họ.
Chỉ cần lợi dụng Tiên Tộc cứu người Hoa Thiên Hải ra, anh sẽ chuồn ngay.
Vị trí tiên chủ gì đó anh hoàn toàn không quan tâm.
“Băng chủ, Nguyên chủ, vì sao các người không hành lễ với tôi?”.
Lâm Chính bình thản hỏi.
Hai người nhíu mày, Băng chủ không lên tiếng, Nguyên chủ lại lạnh lùng nói: “Bẩm tiên chủ, vết thương của tôi chưa khỏi, không tiện hành lễ”.
“Vết thương chưa lành?”.
Lâm Chính đứng thẳng dậy, ánh mắt đầy âm u lạnh lẽo: “Quỳ xuống!”.
Mọi người ngẩn ra.
Ánh mắt Nguyên chủ toát ra lửa giận ngút trời, nắm đấm siết chặt, nhìn chằm chằm Lâm Chính, gần như chuẩn bị ra tay.
Lúc này, Thượng chủ đột nhiên tiến lên, nhỏ giọng nói: “Nguyên chủ, lúc này phải nhẫn nhục chịu đựng, nghĩ cho đại cục”.
Nguyên chủ quay đầu nhìn ông ta.
Mắt Thượng chủ lóe sáng, vẻ mặt sâu xa.
Nguyên chủ thấy vậy thì đè nén sự phẫn nộ vô tận trong lòng, cuối cùng cũng chậm rãi quỳ xuống.
“Ông…”.
Băng chủ hơi khó itn.
Cô ta không ngờ một người kiêu ngạo như Nguyên chủ lại dễ dàng khuất phục như vậy.
“Băng chủ, cô cần tôi dạy làm sao để quỳ à?”.
Lâm Chính đi xuống, nhìn khuôn mặt tinh xảo của Băng chủ, thản nhiên nói.
Băng chủ chưa khôi phục vết thương, nếu chiến đấu thì chưa chắc là đối thủ của Lâm Chính, trong lúc bất đắc dĩ chỉ đành chậm rãi quỳ xuống.
“Đứng dậy đi”.
Lâm Chính nói, sau đó quay về chỗ ngồi, chú ý tới người của Tiên Tộc ở bên dưới, bình tĩnh nói: “Tôi sẽ đưa ra chỉ lệnh, lập tức tập kết tất cả người của Tiên Tộc đi theo tôi đến Tiên Cốc! Mỗi người tự quay về, trong một tiếng đồng hồ tập hợp người ngựa, đi theo tôi đến đó! Nghe rõ chưa?”.
Bọn họ nghe vậy lại đưa mắt nhìn nhau.
“Xin hỏi tiên chủ, chúng ta tập kết người ngựa đến Tiên Cốc là để làm gì?”.
Thượng chủ chắp tay nói.
“Cứu người!”.
“Cứu ai?”.
“Đương nhiên là cứu người trong tộc chúng ta bị Tiên Cốc bắt rồi!”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Bọn họ vừa nghe vậy thì đều âm thầm cười nhạt.
Cứu người của Tiên Tộc? Cứu người của cậu thì có!
Mặc dù bọn họ đều hiểu rõ trong lòng, nhưng không ai dám vạch trần.
“Mau đi chuẩn bị đi! Một tiếng sau tập trung ở cửa tộc”.
Lâm Chính nói, sau đó phất tay.
“Tuân lệnh tiên chủ”.
Bọn họ đáp lại, sau đó giải tán.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |