Vu Hồng tê cả da đầu, cả người đều run rẩy.
Cô ta nhận ra mình đã không còn nhìn thấu được người này nữa.
Lúc này Lâm Chính như một cái hố sâu không đáy, từng bước đi đến như muốn nuốt sống cô ta.
“Lâm minh chủ, mau đứng lại! Anh đứng lại cho tôi”.
“Tôi nói cho anh biết, nếu anh không đứng lại, tôi… tôi nhất định sẽ giết Nam Hạnh Nhi, đứng lại cho tôi”.
Vu Hồng nghiêm giọng gào lên gần như sắp sụp đổ.
Nhưng Lâm Chính vẫn không có ý dừng lại.
Cứ thế đến khi Lâm Chính đứng cách Vu Hồng không đến hai ba mét, Lâm Chính mới dừng lại.
“Giết đi, tôi đợi cô ra tay”.
Lâm Chính từ tốn nói.
Giọng nói lạnh như băng, không hề có cảm xúc.
Vu Hồng siết chặt thanh kiếm, cánh tay lại run rẩy không thôi, không thể cứa vào cổ Nam Hạnh Nhi.
Cô ta đang do dự, cũng đang sợ.
Cô ta và Nam Hạnh Nhi cũng là người quen cũ, khoảng thời gian ở liên minh Thanh Huyền này, rất nhiều chuyện đều là Nam Hạnh Nhi giải quyết giúp cô ta.
Cô ta có thể không do dự giết thân vệ của Nam Hạnh Nhi nhưng bảo cô ta giết Nam Hạnh Nhi thì cô ta không làm được.
Sự phản bội của cô ta chỉ là để tồn tại, chứ không thể nói Vu Hồng không có nhân tính.
Thế nhưng cho dù thế nào, Vu Hồng đã chọn con đường này tức là đứng về phía đối lập với Lâm Chính.
Lâm Chính không có khả năng bỏ qua cho cô ta.
“Cô không dám ra tay, tôi đã nói cô tự sát đi, như thế tôi có thể để cô chết có thể diện một chút, cũng sẽ sai người chôn cất cô, cô tự chọn đi”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Vu Hồng rơi nước mắt, thần kinh đã suy sụp đến cực điểm.
Nhưng trong lúc ngàn cân treo sợi tóc.
Keng!
Một lưỡi quang vàng bỗng từ trên trời rơi xuống lao về phía Lâm Chính.
Lâm Chính nhíu mày, lập tức giơ hai tay lên sử dụng sức mạnh phi thăng biến dị đánh trả lưỡi quang đó.
Vèo!
Hai sức mạnh va chạm giữa không trung, nổ tung.
Lâm Chính nhìn chằm chằm không trung mới nhận ra lưỡi quang này được phóng ra từ cả một trăm cây số.
“Ông tổ nhà họ Mãn?”
Lâm Chính khàn giọng nói.
“Ngày mai sẽ là lần cuối cùng liên minh Thanh Huyền các cậu nhìn thấy mặt trời”.
Một giọng nói hùng hồn vang lên, sau đó khí tức đáng sợ ở cách đó rất xa biến mất.
Lâm Chính lạnh nhạt liếc nhìn, ánh mắt hiện lên sát khí vô tận.
Đến khi anh hoàn hồn lại, Vu Hồng đã ném thanh kiếm trong tay, liều mạng chạy về phía ông tổ nhà họ Mãn.
Cuối cùng cô ta vẫn không dám ra tay.
Nhưng cô ta cũng bị Lâm Chính dọa sợ, không dám đối đầu với Lâm Chính.
Lâm Chính nhìn theo hướng Vu Hồng chạy, không đuổi theo.
“Vu Hồng, tất cả ân oán sẽ kết thúc vào ngày mai”.
Lâm Chính nói.
Nhưng câu nói này như thể đang tuyên án với cô ta.
Vu Hồng nhắm mắt, không dám quay đầu lại, liều mạng bỏ chạy…
Lâm Chính lạnh lùng nhìn theo, đến khi Vu Hồng biến mất mới xoay người đi về phía Nam Hạnh Nhi.
Nửa tiếng sau, thành chủ Nam Ly Thành dẫn theo một nhóm cường giả liên minh Thanh Huyền chạy đến.
Nhìn thấy Nam Hạnh Nhi đầy vết thương, thành chủ rơi nước mắt.
“Chào minh chủ!”
Mọi người quỳ xuống chào.
“Đứng lên hết đi”.
Lâm Chính nhìn đường nhựa dài kia, thấp giọng nói: “Mọi người lập tức quay về nơi đóng quân, chuẩn bị đón địch”.
“Minh chủ, cậu đã về thì chi bằng chúng ta cùng rút về thế giới thế tục trước, tạm tránh nạn đi?”
Trang chủ Vân Tiếu chắp tay lại nói: “Uy lực của thần tiên quả thật rất khó đối phó…”
“Thế giới thế tục sao mà trốn được? Huống gì dù tôi muốn đi, trong số các ông có bao nhiêu người đồng ý đi theo?”
Lâm Chính nói.
Trang chủ Vân Tiếu mấp máy môi không nói gì.
Vực Diệt Vong là nơi nuôi dưỡng họ, ngay cả Vu Hồng cũng không nỡ rời khỏi đây, sao họ có thể sẵn lòng rời khỏi nơi này?
“Yên tâm, nếu tôi đã đến rồi thì tôi chưa từng nghĩ sẽ thua trận chiến này”.
“Về thôi”.
Lâm Chính trèo lên ngựa chạy về phía nơi đóng quân…
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |