Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

"Không thể nào, tuyệt đối không thể, chủ nhân... chủ nhân sẽ không đối xử với tôi như vậy đâu..."  

             Toàn thân Ngự Bích Hồng không khỏi run rẩy, sau đó ngoảnh đầu lại, gầm lên với Lâm Chính: "Chắc chắn là chủ nhân không chữa được cho tôi, chứ không độc ác như những gì anh nghĩ! Tôi khuyên anh đừng có nói hươu nói vượn, giở trò ly gián! Nếu anh còn dám sỉ nhục chủ nhân của tôi, dù có chết tôi cũng phải liều mạng với anh!".  

             "Tôi đâu có nói hươu nói vượn".  

             "Dựa vào đâu mà anh nói như vậy?".  

             "Bởi vì... tôi có thể chữa được cho cô".  

             Lâm Chính bình thản đáp.  

             Cả người Ngự Bích Hồng lập tức cứng đờ.  

             "Trừ khi cô cho rằng thực lực và y thuật của chủ nhân cô không bằng tôi, nếu không, tôi thừa nhận những lời tôi nói chỉ là suy nghĩ chủ quan".  

             Lâm Chính bình thản nói.  

             Lần này thì Ngự Bích Hồng không còn gì để nói nữa.  

             Cô ta hơi cúi đầu xuống, miệng hé ra.  

             Lâm Chính thậm chí có thể cảm nhận được cơ thể cô ta đang khẽ run rẩy.  

             "Đến rồi!".  

             Lâm Chính nhìn cô ta một cái, bình tĩnh nói.  

             Lúc này, Ngự Bích Hồng mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước.  

             Chỉ thấy ở hẻm núi phía xa, một cung điện nguy nga lộng lẫy khảm vào vách đá cheo leo.  

             Đây chính là Khinh Liên Cung.  

             Cung điện rất yên tĩnh, cứ như không có người, từng dải lụa mỏng bao trùm ở cung điện, khiến nó càng bí ẩn và kỳ ảo hơn.  

             "Ngự Bích Hồng, nếu cô muốn chữa mắt thì có thể tìm tới tôi! Tôi sẽ chữa miễn phí cho cô!", Lâm Chính cười nói.  

             "Chẳng phải anh nói... cần trả cái giá rất lớn sao?".  

             Ngự Bích Hồng khàn giọng nói.  

             "Không sao".  

             Lâm Chính mỉm cười: "Bác sĩ thì phải vậy".  

             Ngự Bích Hồng trợn tròn mắt, rơi vào trầm tư.  

             "Đứng lại!".  

             Hai người vừa lại gần đã có một bóng người lao ra.  

             Là một người đàn ông đeo mặt nạ, khoác áo choàng màu xám.  

             Hắn rút trường kiếm ra chĩa về phía này, lớn tiếng quát: "Người tới là ai?".  

             "Tôi là Ngự Bích Hồng! Tôi muốn gặp chủ nhân!".  

             Ngự Bích Hồng hít sâu một hơi, sửa sang các suy nghĩ, sẵng giọng đáp.  

             "Ngự thống lĩnh?".  

             Người đàn ông sửng sốt, vội vàng đi tới, thấy đúng là Ngự Bích Hồng, liền vội ôm quyền quỳ xuống: "Thuộc hạ tham kiến Ngự thống lĩnh!".  

             "Mau thông báo với đại nhân! Cứ nói tôi dẫn một người đến gặp bà ấy!".  

             "Vâng!".  

             Người đàn ông đáp lại, rồi xoay người chạy đi.  

             Cánh cửa thông đến cung điện chậm rãi mở ra.  

             "Xuống ngựa".  

             Ngự Bích Hồng trầm giọng nói.  

             "Được".  

             Lâm Chính mỉm cười, sau đó chìa tay ra vuốt hai vai Ngự Bích Hồng.  

             Rắc!  

             Hai cánh tay bị trật khớp của Ngự Bích Hồng lập tức trở lại như cũ.  

             Cô ta khẽ rên một tiếng, trừng mắt nhìn Lâm Chính, sau đó xuống ngựa, dẫn anh đi vào trong.  

             Đến Khinh Liên Cung thì đương nhiên không được cưỡi ngựa, nếu không sẽ là bất kính với Khinh Liên Cung Chủ.  

             "Bái kiến Ngự thống lĩnh!".  

             "Bái kiến Ngự thống lĩnh!".  

             Dọc đường đi, người của Khinh Liên Cung đều hành lễ với Ngự Bích Hồng, thái độ vô cùng cung kính.  

             Hai người nhanh chóng đến chính giữa cung điện.  

             Lúc này, một bóng dáng khoan thai mặc y phục đỏ tươi, váy dài mấy mét, chậm rãi đi lên chiếc ghế ở bên trên.  

             Lâm Chính nhìn bóng dáng kia, chỉ thấy vóc dáng nóng bỏng, nhưng khuôn mặt được che bằng một mảnh vải đỏ tươi rất dày, nên anh không thể nhìn rõ dung mạo người kia.  

             Nhưng nhìn tư thái thì Khinh Liên Cung Chủ là phụ nữ.  

             "Ngự Bích Hồng bái kiến chủ nhân".  

             Ngự Bích Hồng quỳ xuống dập đầu, động tác vô cùng thành kính.  

             "Bích Hồng về rồi à? Không sao chứ?".  

             Người phụ nữ ở phía trên nở nụ cười thân thiết.  

             "Bẩm chủ nhân, Bích Hồng không có gì đáng ngại".  

             "Không sao thì tốt".  

             Khinh Liên Cung Chủ gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn Lâm Chính hỏi: "Người bên cạnh cô là ai vậy?".  

             "Anh ta? Anh ta tên Lâm..."  

             Ngự Bích Hồng đang định nói tên của Lâm Chính, nhưng do dự một lát liền đáp: "Anh ta là chủ nhân mới của tên phản bội Tửu Ngọc, lần này đến cùng tôi, nói là muốn đòi lại Tửu Ngọc. Tôi thấy anh ta không biết sống chết nên đưa về đây".  

             "Ồ, còn có chuyện này sao?".  

             Khinh Liên Cung Chủ sửng sốt, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh, mỉm cười nói: "Chuyện của người này cứ tạm gác đấy, Bích Hồng à, trong cung có việc cần cô làm, lát nữa cô sửa soạn rồi xuất phát luôn nhé!".  

             "Cung chủ có gì phân phó ạ?".  

             "Chuyện là thế này, tôi sắp đột phá, nhưng bây giờ thiếu một vị thuốc, cần cô đi hái".  

             "Xin hỏi cung chủ cần thuốc gì ạ?".  

             "Cây Võ Thần!".  

             "Cây... cây Võ Thần?".  

             Ngự Bích Hồng ngẩng phắt lên, kinh ngạc nhìn Khinh Liên Cung Chủ: "Cung chủ, thứ này là thảo dược đặc biệt do Võ Thần nuôi dưỡng được... Cung chủ bảo tôi đi lấy đồ của Võ Thần sao?".  

             "Sao? Có vấn đề gì à?".  

             Giọng nói của Khinh Liên Cung Chủ dần trở nên lạnh lẽo.  

             Ngự Bích Hồng há miệng, một lúc sau mới cúi đầu xuống.  

             "Không ạ... Thuộc hạ... nào dám?".  

             "Vậy thì đi đi".  

             Khinh Liên Cung Chủ phất tay nói.  

             "Vâng..."  

             Ngự Bích Hồng cắn môi đứng lên.  

             "Như vậy chẳng phải bảo cô đâm đầu vào chỗ chết sao? Cô đi thật à?".  

             Đúng lúc này, Lâm Chính ở bên cạnh lạnh lùng lên tiếng.  

             "Hử?".  

             Khinh Liên Cung Chủ nhíu mày nhìn Lâm Chính, sau đó vung tay nói: "Người đâu, kéo người này xuống, băm nát hắn rồi bón cho vườn hoa".  

             "Vâng".  

             Mấy người của Khinh Liên Cung lập tức tiến vào.  

             Nhưng ngay sau đó.  

             Vèo vèo vèo!  

             Lâm Chính vung tay lên, ném ra rất nhiều châm bạc.  

             Tất cả người của Khinh Liên Cung đang đi tới đều khựng lại, đứng bất động.  

             "Ồ?".  

             Khinh Liên Cung Chủ chậm rãi đứng lên, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.  

             "Xem ra phải để tôi ra tay rồi".  

             Lâm Chính liếc mắt nhìn Khinh Liên Cung Chủ, sau đó quay sang nhìn Ngự Bích Hồng, cười nói: "Thế nào? Tôi nói không sai chứ? Từ đầu đến cuối, chủ nhân của cô chỉ coi cô là một món công cụ dễ sai bảo. Bây giờ công cụ này sắp hỏng, bà ta cũng không còn phải kiêng dè nữa, mặc kệ sống chết của cô! Lần này cô thấy rõ rồi chứ?".

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement