Trong phòng, giấy trắng bay khắp nơi.
Lâm Chính tóc trắng xóa, một tay cầm kiếm một tay cầm bút Họa Kiếm đứng trước bàn làm việc, trước mặt là chiếc màn hình lớn. Anh vừa nhìn màn hình vừa điên cuồng vung bút.
Nội dung hiển thị trên màn hình không gì khác là cảnh tượng trong phòng cơ quan.
Loan Phong trên màn hình đang chiến đấu quyết liệt với vô số cơ quan cạm bẫy trong căn phòng.
Lâm Chính nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Loan Phong, không ngừng viết vào sách và luyện tập cái gì đó.
Trong khi anh viết, cây bút Họa Kiếm cầm ở tay trái cũng liên tục chuyển động....
Quả thực là đa nhiệm.
Ngự Bích Hồng và Tửu Ngọc nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy khó hiểu.
"Minh chủ?"
Ngự Bích Hồng hít một hơi thật sâu và lấy hết can đảm để gọi lớn.
Nhưng Lâm Chính lại không có phản ứng gì.
"Minh chủ?"
Ngự Bích Hồng không khỏi hét lên lần nữa.
Lâm Chính vẫn không có phản ứng.
Ngự Bích Hồng không nhịn được muốn bước tới vỗ vai Lâm Chính, nhưng lại bị Tửu Ngọc ngăn lại.
"Ngự thống lĩnh, tốt hơn hết đừng làm phiền cậu ấy, minh chủ dường như đã bước vào một trạng thái đặc biệt nào đó! Nếu chúng ta tùy tiện cắt ngang, e rằng minh chủ sẽ không vui!"
"Cái đó..."
"Hãy kiên nhẫn chờ đợi".
Tửu Ngọc nháy mắt.
Hai người họ cứ đứng yên như vậy.
Loan Phong trên màn hình đã gần ra tới cửa.
Nhưng rõ ràng hắn đã đánh giá thấp độ khó của phòng cơ quan. Lúc này hắn đã vô cùng mệt mỏi, khó thở và kiệt sức.
Hắn tìm thấy một khoảng trống khá rộng và ngay lập tức cúi xuống, dự định ngồi xuống đó nghỉ ngơi một chút trước khi tìm cách vượt thử thách cấp độ cuối cùng.
Theo tiến độ này, Loan Phong sẽ rời khỏi phòng cơ quan sau nhiều nhất là một giờ nữa.
Lúc này, Lâm Chính rốt cục dừng lại.
Anh nhìn màn hình, rồi nhìn tờ giấy viết tay trong tay rồi phất tay thu lại bút Họa Kiếm.
Thấy vậy, Tửu Ngọc nhanh chóng nháy mắt với Ngự Bích Hồng.
Ngự Bích Hồng không chút chần chừ, bước tới và gọi: "Minh chủ!"
"Hả?"
Lâm Chính lúc này mới phản ứng lại, lập tức quay đầu nhìn hai người.
"Tại sao hai người lại ở đây?"
"Minh chủ, chúng tôi có thể không tới được sao? Tên đó suýt nữa đã trốn được ra khỏi phòng cơ quan!"
Ngự Bích Hồng nghiến răng nghiến lợi nói: "Khó khăn lắm anh mới bắt được hắn, chẳng lẽ cứ trừng mắt nhìn hắn đi như vậy?"
"Cứ để hắn đi, không sao đâu, hắn không còn giá trị gì nhiều nữa. Chưa kể, tôi không thể nhốt nổi hắn".
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Hai người kia đều giật mình.
"Giá trị?"
Tửu Ngọc có chút bối rối.
"Minh chủ, ý cậu là gì? Cái gì mà không nhốt nổi cơ chứ?"
"Hắn ta là ai?"
"Một thuộc hạ của Ám Thiên Võ Thần".
"Thế thì ai đã gửi hắn đến?"
"Ám Thiên Võ Thần....Minh chủ, những vấn đề này còn cần phải hỏi sao?"
"Tại sao lại không cần phải hỏi? Hai người thậm chí không hiểu ra vấn đề này sao? Nếu hắn không giết được tôi, Ám Thiên Võ Thần nhất định sẽ phái người tới lần nữa! Nếu biết tôi không giết người này mà chỉ giam cầm hắn, hai người cho rằng Ám Thiên Võ Thần sẽ không ép tôi thả hắn ra sao?"
"Làm sao chúng ta có thể để hắn đi?"
"Nhưng đây là tòa nhà treo thưởng! Ngay cả khi tôi từ chối thả người, liệu tòa nhà treo thưởng có bỏ qua không? Người trong tòa nhà treo thưởng đều là người kinh doanh, tôi cũng từng kinh doanh, tôi biết rõ nhất thương nhân quan tâm đến điều gì. Đương nhiên họ muốn giữ hòa khí và làm ăn có lời, cho nên chắc chắn sẽ không dám trở mặt với Ám Thiên Võ Thần!"
"Vậy, minh chủ nghĩ rằng tòa nhà treo thưởng chắc chắn sẽ ép cậu thả người phải không?"
Tửu Ngọc vội vàng hỏi.
"Phải".
Lâm Chính gật đầu.
"Trong trường hợp này, tại sao không giết luôn tên súc sinh đó cho xong!"
Một tia tàn nhẫn lóe lên trong mắt Ngự Bích Hồng.
Lâm Chính trầm mặc một lát, lắc đầu: "Thật ra tôi đã nghĩ đến chuyện này, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi quyết định thôi bỏ đi. Dù sao giữa tôi và Ám Thiên Võ Thần hiện tại vẫn không đến nỗi là tử thù, nên coi như cho hắn một ân huệ đi!"
Thái Thiên Võ Thần và Thương Lan Võ Thần đều không dễ đối phó, trước tiên dùng người này làm chậm Ám Thiên Võ Thần".
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |