Lệnh Hồ Vũ giơ tay, ra hiệu Đào Thành không cần nói nữa, sau đó thản nhiên lên tiếng: “Quản lý Đào, ông ở đây cả quá trình, cũng thấy tôi luôn nhẫn nại nói chuyện với anh ta. Tiếc là anh ta quá cố chấp, không thể khuyên nổi, thậm chí còn dám sỉ nhục tôi. Ông nói xem tôi làm sao nhịn được?”.
“Cậu Vũ… xin hãy cho tôi nói chuyện thêm với cậu ấy…”.
Đào Thành vội nói.
“Không cần nữa”.
Lệnh Hồ Vũ lắc đầu, nhìn chằm chằm Lâm Chính: “Bây giờ tôi chỉ cho anh ta một con đường để đi, cũng là cơ hội duy nhất tôi cho anh ta. Tôi muốn anh ta lập tức rời khỏi tòa nhà treo thưởng, đi với tôi. Ngoài ra, tất cả người của thế gia Huyết Đao trong tòa nhà treo thưởng cũng phải đi cùng tôi, có lẽ tôi còn cân nhắc giữ cho những người đó một mạng… Đương nhiên, tôi chỉ đồng ý giữ lại mạng cho bọn họ, những thứ khác… thì không”.
Nói xong, người của thế gia Lệnh Hồ cười cợt nhìn đám người Lâm Chính.
Người ngoài không biết lời này có ý gì, nhưng người của thế gia Lệnh Hồ thì biết.
Giữ mạng thì được, nhưng e rằng trừ mạng ra thì không còn gì khác.
Y võ của thế gia Lệnh Hồ không tệ, y võ của Lệnh Hồ Vũ còn cao cường hơn cả.
Hắn thích nhất là cất giữ não người, bằng thủ đoạn đặc biệt lấy não người đó ra, đặt trong một dụng cụ, dùng thuốc nuôi dưỡng. Não không chết, tư duy vẫn còn, nhưng ngoài não ra thì không còn gì tồn tại.
Vậy cũng được xem là còn sống trong mắt Lệnh Hồ Vũ.
Rất rõ ràng, hắn định dùng cách này xử lý Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính không biết thủ đoạn tàn nhẫn của Lệnh Hồ Vũ.
Đào Thành cũng không biết, nhưng ông ta cũng nghe ra được nghĩa khác trong câu nói.
Trong lúc do dự, Đào Thành lia mắt về phía Lâm Chính, dường như muốn hỏi ý kiến của anh.
Lâm Chính lại chăm chăm uống trà, bình tĩnh nói: “Chuyện của Lệnh Hồ Kiêu, thế gia Lệnh Hồ còn chưa cho tôi một lời giải thích, giờ lại uy hiếp tôi. Xem ra các người không coi tôi ra gì rồi”.
“Coi mày ra gì? Soi gương lại đi, mày cũng xứng sao?”.
Một người của thế gia Lệnh Hồ cười nói.
“Vậy thì tôi và các vị nói chuyện không hợp, các vị có thể về rồi”.
Lâm Chính tiếp tục pha trà, không ngẩng đầu lên, dường như không muốn nhìn đám người này.
“Anh chắc chứ?”,
Lệnh Hồ Vũ nheo mắt cười hỏi.
“Tôi nói khó hiểu lắm sao?”.
Lâm Chính hiếu kỳ hỏi.
“Ha ha ha, vậy được!”.
Lệnh Hồ Vũ cười lớn, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Cậu Vũ!”.
Đào Thành gọi lại, nhưng có vẻ Lệnh Hồ Vũ không muốn dài dòng thêm nữa.
Hắn mỉm cười nhìn Lâm Chính, sau đó lại nhìn về phía Đào Thành.
“Tiền phòng của tòa nhà treo thưởng cực kỳ đắt, thuê phòng phải trả tiền, tôi nghĩ sớm muộn cũng có ngày anh ta tiêu hết tiền đúng không?”.
Lệnh Hồ Vũ cười hỏi.
Đào Thành há hốc miệng, không nói gì.
“Tiêu hết tiền thì đi kiếm không được sao?”.
Tửu Ngọc ở phía sau không chịu được thái độ kiêu căng của Lệnh Hồ Vũ, không khỏi phản bác.
Nhưng vừa nói xong, ông ta lại ý thức được chỗ không đúng.
“Kiếm? Hoan nghênh, hoan nghênh bất cứ lúc nào”.
Lệnh Hồ Vũ mỉm cười đáp: “Để xem các người đi đâu kiếm tiền!”.
Vẻ mặt của Tửu Ngọc và Ngự Bích Hồng đều vô cùng khó coi.
Lệnh Hồ Vũ chỉ kiêng dè tòa nhà treo thưởng, không dám ra tay trong tòa nhà, nhưng ra khỏi tòa nhà này thì khác.
“Tôi không tin các người có thể trốn cả đời ở trong tòa nhà này. Ngoại trừ phòng khách, những khu vực khác đều không thể cho người ở. Sớm muộn gì anh cũng phải ra khỏi tòa nhà. Khi ngày đó đến, anh sẽ phải hối hận vì lời nói và hành động ngày hôm nay, biết chưa?”.
Lệnh Hồ Vũ vỗ vai Lâm Chính, sau đó giữ nụ cười trên mặt, đi ra khỏi cửa.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |