Phụt!
Một ngụm máu đen văng trên con đường đá xanh…
Diệp Viêm ôm ngực, loạng choạng chạy về phía trước.
Hắn cũng không biết mình đã chạy được bao lâu rồi.
Hắn chỉ cảm thấy trên người không còn chút sức lực nào. Cơ thể cứng đờ như một cỗ máy mà đi về phía trước.
Cuối cùng, hắn không thể trụ được nữa, nặng nề ngã xuống đất.
Diệp Viêm tham lam thở dốc, tận hưởng sự yên lặng hiếm có này.
Qua một hồi lâu, hắn mới hồi phục lại được, qua loa nhét vài viên thuốc vào miệng.
Đan dược vào bụng, hắn cuối cùng cũng phục hồi lại sức lực.
Hắn đứng thẳng người lên, nhưng còn chưa kịp đứng dậy đã nhận ra được điều gì đó.
Động tác của Diệp Viêm hơi cứng lại, sau đó hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn vào người phụ nữ không biết đã đứng trước mặt mình từ lúc nào.
“Diệp đại nhân, sao lại thảm hại như vậy?”
Một người phụ nữ có mái tóc dài trắng như tuyết mặc quần áo trắng đứng trước mặt hắn.
Tay cô ta cầm bội kiếm, khuôn mặt xinh đẹp. Nhưng trong mắt lại lộ ra đầy vẻ thích thú, đầy châm chọc mà nhìn Diệp Viêm.
“Cô… Sao cô lại ở đây?”
Thần kinh đang căng chặt của Diệp Viêm nhẹ thả lỏng ra.
“Đã gần mười năm rồi không có tin tức của anh rồi, chẳng lẽ anh tính ở đây cả đời sao?”
Cô gái cười khẩy, nhìn Diệp Viêm: “Không ngờ gặp lại, anh lại giống như chó nhà có tang vậy. Thực sự khiến người ta thất vọng!”
Nói xong, cô gái dứt khoát rút bội kiếm ở trong tay ra, đâm về phía Diệp Viêm.
Hô hấp Diệp Viêm cứng lại, lập tức muốn tránh đi.
Nhưng khoảng cách quá gần mà cộng thêm hắn không ngờ cô gái sẽ rút kiếm ra, hoàn toàn không kịp tránh được.
Cuối cùng.
Phụt!
Thanh kiếm trắng sắc bén đó lập tức chém vào người Diệp Viêm.
Nhưng khiến Diệp Viêm bất ngờ chính là, lưỡi kiếm đâm vào cơ thể hắn, nhưng hắn không hề cảm thấy khó chịu chút nào. Thay vào đó, một luồng sáng trắng dịu bao trùm lấy cả cơ thể hắn, hồi phục lại những chỗ bị thương.
Chẳng bao lâu, vết thương trên người hắn đã lành lại bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Diệp Viêm ngây người, rất nhanh phát hiện ra điều gì.
“Thanh kiếm này... có sức mạnh trị liệu sao?”
“Anh không cảm nhận được sao?”
Diệp Viêm trầm mặc trong phút chốc: “Tôi có biết một người, hắn ta cũng có một loại vũ khí tương tự như thanh kiếm này của cô”.
“Ồ?”
Cô gái lập tức cảm thấy hứng thú, nheo mắt lại: “Đó là ai? Vũ khí của hắn ta là gì?”
“Tên hắn là Lâm Chính, vũ khí của hắn ta tên là Thiên Sinh Đao! Tôi thảm hại như bây giờ là nhờ phúc của hắn”.
“Lâm Chính sao?”
Cô gái suy nghĩ một lát rồi gật đầu: “Tôi nhớ rồi, sau này sẽ tìm hắn để lấy đao”.
“Được rồi, nói đi, sao cô lại tới tìm tôi? Chắc không chỉ để gặp tôi thôi đúng không?
Diệp Viêm mặt không cảm xúc nói.
“Thời gian của anh sắp hết rồi”.
Cô gái khẽ cười đáp.
Dứt lời, sắc mặt của Diệp Viêm lập tức thay đổi.
Hồi lâu sau, hắn mới khàn giọng lên tiếng: “Tôi… còn bao nhiêu thời gian nữa?”
“Tám tháng”.
Cô gái nhún vai.
“Chỉ có tám tháng thôi sao?”
Diệp Viêm cắn môi dưới, trong mắt hiện rõ sự không cam tâm.
“Có thể giúp tôi kéo dài thêm chút thời gian không?”
Diệp Viêm trầm giọng nói.
“Diệp Viêm, cái mạng chó này của anh là do tôi cứu nên anh đừng có được nước làm tới. Nếu anh thực sự không làm được, thì bỏ cuộc đi! Cũng có phải là chuyện lớn gì đâu, sao anh phải cố chấp như thế?”
Cô gái cười vui vẻ nói. Dường như chuyện quan trọng đối với Diệp Viêm thì đối với cô ta mà nói chẳng là cái gì.
Diệp Viêm không tiếp lời, tầm mắt nhìn về phía xa xa.
Một tu sĩ tự do ở đằng xa đang đi về hướng này.
Diệp Viêm lập tức lao tới, một kiếm chặt đầu, sau đó mổ bụng người đó, bắt đầu cắn nuốt từng miếng lớn.
Một lát sau, khắp mặt Diệp Viêm toàn là máu, khuôn mặt cực kỳ dữ tợn.
“Tôi sẽ không chịu thua đâu!”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |