“Thật to gan!”.
Một lãnh đạo cấp cao của tòa nhà treo thưởng không nhìn nổi nữa, đập bàn quát: “Tên họ Lâm kia, cậu dám ngồi ở vị trí chủ tịch của chúng tôi, cậu muốn chết sao?”.
“Không ngồi được à?”.
Lâm Chính bắt chéo chân, đốt điếu thuốc hỏi.
“Ngang ngược! Cậu là cái thá gì mà xứng ngồi ở vị trí này?”.
Người đó gào lên: “Người đâu!”.
Soạt…
Vệ sĩ giỏi nhất của tòa nhà treo thưởng xông vào từ ngoài cửa, bọn họ vừa vào đã xông về phía Lâm Chính, rút đao kiếm bao vây anh.
“Tên họ Lâm kia, dù cậu có là khách của tòa nhà treo thưởng cũng không được ngông cuồng như vậy, dám ngồi ở vị trí chủ tịch. Chết tiệt! Người đâu, bắt lấy cậu ta nhốt vào nhà giam, để chủ tịch xử lý!”.
“Vâng!”.
Vệ sĩ ở xung quanh nổi giận hô to, rút kiếm chĩa về phía Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính không hề sợ hãi, ngược lại tức giận nhìn chằm chằm vệ sĩ đang xông tới: “Nếu các người dám động vào tôi, các người sẽ là tội phạm khiến tòa nhà treo thưởng hủy diệt! Các người có chịu nổi không?”.
Lời này vừa cất lên, tất cả đều run rẩy, đứng khựng lại nhìn chằm chằm Lâm Chính.
Rõ ràng không ai dám rước rắc rối.
“Tên họ Lâm kia, sao cậu dám dọa dẫm ở đây?”.
Lãnh đạo cấp cao của tòa nhà treo thưởng phẫn nộ quát.
“Dọa dẫm? Vậy chúng ta cứ xem xem là tôi dọa dẫm hay là ông chôn vùi đường sống của tòa nhà treo thưởng”.
Lâm Chính cười nhạt, không hề sợ hãi.
“Cậu…”.
Người đó nổi giận, nhưng không nói được lời nào.
Đúng lúc đó, một giọng nói hờ hững vang lên.
“Cậu Lâm muốn ngồi cũng không sao, mọi người đừng nói nữa. Ở tòa nhà treo thưởng chúng ta, khách hàng là thượng đế!”.
Giọng nói đó vang lên, tất cả mọi người đều giật mình, sau đó đứng dậy.
“Phó chủ tịch!”.
“Chào phó chủ tịch!”.
“Chào phó chủ tịch!”.
Bọn họ khom lưng, không ai dám không cung kính.
Lâm Chính nhìn ra phía cửa.
Cửa phòng họp có một bóng người tiên phong đạo cốt, để râu sơn dương.
Người này bề ngoài có vẻ hơn sáu mươi tuổi, nhưng nhìn tuổi xương thì đã hơn ba trăm tuổi.
Tim Lâm Chính đập thình thịch.
Mặc dù y thuật ở long mạch dưới lòng đất phi phàm trác tuyệt, nhưng có thể tăng tuổi thọ con người lên đến ba trăm tuổi thì thật hiếm có.
Người đến lặng lẽ nhìn Lâm Chính, dường như đang quan sát, một lúc sau vội vàng gật đầu đi thẳng về phía Lâm Chính, lúc đến gần người đó lập tức đứng lại, chắp tay.
“Cậu Lâm, nghe danh đã lâu, tôi là Đặng Mão phó chủ tịch của tòa nhà treo thưởng, vinh hạnh được gặp, xinh hãy chỉ giáo nhiều hơn”.
“Phó chủ tịch Đặng khách sáo rồi!”.
Lâm Chính cũng đứng dậy, chắp tay.
Người đó đã nể mặt, đương nhiên Lâm Chính cũng sẽ khách sáo, nhưng nếu gặp người khác kiêu ngạo không coi mình ra gì, anh cũng không muốn để tâm.
“Cậu Lâm, cấp dưới của tôi không hiểu chuyện đụng chạm đến cậu, mong cậu thứ lỗi!”.
Đặng Mão cười nói, sau đó quát lên với lãnh đạo cấp cao của tòa nhà treo thưởng kia: “Vương Nham, không lẽ ông không biết cậu Lâm là khách quý của tòa nhà treo thưởng chúng ta sao? Vì sao lại để khách quý khó xử?”.
“Phó chủ tịch, tôi…”.
Người tên Vương Nham há hốc miệng, không biết nên trả lời thế nào.
“Mau xin lỗi cậu Lâm!”.
“Chuyện đó…”.
“Vương Nham nghẹn họng, cuối cùng đành gật đầu: “Cậu Lâm, là tôi lỗ mãng xúc phạm đến cậu, mong cậu thứ lỗi…”.
“Chuyện nhỏ, ngồi xuống rồi nói”.
Lâm Chính cũng không so đo, phất tay.
Đặng Mão ngồi xuống ghế trống của hàng ghế thứ nhất, yên lặng nhìn Lâm Chính.
Thấy vậy, Lâm Chính cũng đã hiểu được thái độ của tòa nhà treo thưởng.
Lâm Chính gật đầu, lên tiếng: “Các vị, tôi nghĩ tòa nhà các vị cũng đã nhận được tin rồi phải không?”.
“Cậu Lâm nói tới tin nào?”.
Đặng Mão hỏi.
“Võ Thần… tập kích!”.
Lâm Chính trả lời.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |