Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Cộp!  

             Cộp!  

             Cộp!  

             Tiếng bước chân của Lâm Chính vang lên trên dãy hành lang yên tĩnh.  

             Dẫn đường ở phía trước là Đặng Mão.  

             Sau khi Lâm Chính dùng châm bạc để làm tăng sức mạnh thể lực cho đám người Lang Gia, Cầm Kiếm Nữ và Ám Minh Nguyệt, anh âm thầm đưa bọn họ ra khỏi tòa nhà treo thưởng.  

             Vốn dĩ Lâm Chính còn định bế quan để khôi phục lại. Thế nhưng lại nhận được thông báo của Đào Thành, nói rằng Chủ tịch của tòa nhà treo thưởng muốn gặp anh.  

             Lâm Chính cũng rất tò mò về vị chủ tịch bí ẩn này, nên đã lập tức đồng ý.  

             Chính vì vậy, anh đang bước lên tầng trên cùng của tòa nhà treo thưởng dưới sự chỉ dẫn của Đặng Mão.  

             Không gian của tầng trên cùng rất nhỏ, trông giống như một sân thượng được cải tạo lại.  

             Trên tầng chỉ có một căn phòng.  

             Lâm Chính đi đến giữa hành lang rồi dừng lại, nhìn thấy một cánh cửa chống trộm hai cánh cực kỳ sang trọng. Trên cửa chống trộm treo một tấm biển vàng.  

             “Văn phòng chủ tịch”.  

             Cốc cốc cốc.  

             Đặng Mão gõ cửa.  

             Cửa lớn lập tức mở ra.  

             Một người phụ nữ ăn mặc giống như thư ký, dáng người duyên dáng, mặc một chiếc váy ngắn bước ra mở cửa.  

             “Xin chào Phó chủ tịch Đặng”.  

             Cô thư ký khẽ mỉm cười: “Mời vào. Chủ tịch đang đợi anh và cậu Lâm đến”.  

             “Được rồi”.  

             Đặng Mão gật đầu, nghiêng đầu cười nói: “Cậu Lâm, mời vào”.  

             “Vâng”.  

             Lâm Chính gật đầu, hai người bước vào bên trong.  

             Văn phòng chủ tịch khiến Lâm Chính cực kỳ bất ngờ.  

             Bên trong cực kỳ rộng rãi. Sô pha, tủ lạnh, điều hòa đều có đủ cả.  

             Ở trước khung cửa sổ lớn sát đất nằm ở phía cuối đó đặt một bàn giám đốc và một ghế giám đốc. Một ông lão mái tóc hoa râm đang ngồi trên chiếc ghế giám đốc, quay lưng lại với mọi người, nhìn chăm chú về phía Long Tâm Thành bên ngoài khung cửa sổ.  

             Khi Lâm Chính và Đặng Mão đi đến, ông lão mới xoay ghế giám đốc lại rồi nhìn Lâm Chính.  

             Ông lão mặc com lê chỉnh tề, râu tóc đều được chải chuốt gọn gàng. Trong miệng ông ta còn đang ngậm một điếu xì gà, thong thả hút.  

             Ông ta đặt điếu xì gà xuống, khẽ cười rồi đứng thẳng dậy.  

             “Chủ tịch Mộ Dung!”  

             Đặng Mão hơi cúi đầu nói.  

             “Không cần khách khí. Đây là cậu Lâm đúng không? Quả là anh hùng trẻ tuổi”.  

             Ông lão tên Mộ Dung này đứng dậy đưa tay về phía Lâm Chính.  

             Lâm Chính hơi bất ngờ.  

             Người này chính là người nắm giữ quyền kiểm soát sự tồn tại của cả tòa nhà treo thưởng sao?  

             Sao lại trông giống người Long Quốc vậy?  

             Hơn nữa dường như trên người ông ta cũng không có một chút sự dao động nào của sức mạnh phi thăng.  

             Chẳng lẽ ông ta đã đạt tới cảnh giới Phản Phác Quy Chân rồi sao?  

             “Xin chào chủ tịch Mộ Dung, lần đầu gặp mặt, mong được ông chỉ giáo nhiều hơn”.  

             Lâm Chính đúng mực đưa tay ra bắt tay  

             “Chỉ giáo thì tôi không dám. Có thể đỡ một đòn của Trấn Ngục Võ Thần  mà không chết, thực lực của cậu Lâm thật khiến cho người ta phải kinh ngạc”.  

             Mộ Dung Tùng nhẹ nhàng cười: “Nào nào lại đây, mời ngồi”.  

             “Cảm ơn ông”.  

             Lâm Chính ngồi trên ghế sô pha.  

             “Cậu Lâm, cậu muốn uống cà phê hay uống trà?”  

             Thư kí mỉm cười hỏi.  

             “Chỗ của mọi người cũng có cà phê sao?”  

             Lâm Chính ngạc nhiên nói.  

             “Chỗ này của tôi cái gì cũng có”.  

             Mộ Dung Tùng cười đáp.  

             "Tất cả đều được mua từ thế tục sao?”  

             “Đúng vậy, tòa nhà treo thưởng chúng tôi có một đội mua hàng chuyên biệt. Hàng tháng đều tới Long Quốc để mua vật tư!”  

             “Thì ra là vậy...”  

             Lâm Chính rất kinh ngạc, sau đó gật đầu nói: “Cho tôi một ly cà phê nhé. Không đường”.  

             “Được cậu Lâm”.  

             Thư kí gật đầu một cái rồi rất nhanh đã mang tới một cốc cà phê.  

             “Chủ tịch Mộ Dung. Ông tìm tôi là có việc gì vậy?”  

             Lâm Chính uống một ngụm cà phê, không nhịn được mà hỏi.  

             “Là chuyện liên quan tới bốn Võ Thần”.  

             Sắc mặt ông lão lập tức nghiêm túc lại.  

             “Xem ra Chủ tịch Mộ Dung cũng cảm thấy bốn vị Võ Thần này sẽ không dễ dàng chịu để yên sao?”  

             “Nếu bốn vị Võ Thần liên hợp lại với nhau, thì tòa nhà treo thưởng khẳng định không thể chống chọi được. Chúng ta cần phải chuẩn bị sớm. Sở dĩ hôm nay chúng tôi mời cậu Lâm đến, là muốn chúng ta cùng nhau bàn bạc tìm cách đối phó”.  

             Ông lão cười nói.  

             “Chủ tịch Mộ Dung đã có kế sách ứng phó nào chưa?”  

             Lâm Chính hỏi.  

             “Tòa nhà treo thưởng có rất nhiều cách để kiềm chế lại Võ Thần. Nhưng về cơ bản thì không thể giết được Võ Thần, đặc biệt là khi bốn vị Võ Thần hùng mạnh này liên thủ lại với nhau, thì những cách của tòa nhà treo thưởng càng trở nên vô dụng”.  

             Ông lão lại hút một hơi xì gà, sau đó mới khàn giọng nói tiếp: “Nếu chỉ có Tiếu Thiên và Trấn Ngục, thì việc đối phó lại sẽ không có vấn đề gì. Nhưng nếu có thêm Huyết Đồ và Bôn Lôi cùng đến thì toà nhà treo thưởng sẽ hoàn toàn bị tấn công một cách bị động, không thể tính thêm cách nào khác”.  

             “Xem ra bây giờ, bốn người bọn họ liên thủ lại đã là chuyện vô cùng chắc chắn rồi”.  

             Lâm Chính lắc đầu nói.  

             “Vậy nên, chúng ta cần dùng một biện pháp đặc biệt”.  

             “Biện pháp đặc biệt sao?”  

             “Cậu Lâm, nhiều năm trước tòa nhà treo thưởng chúng tôi có được một bảo vật. Vật này có thể xem như là thần binh lợi khí, nếu có thể lấy được vật này, thì việc đối phó với Võ Thần sẽ vô cùng dễ dàng. Nhưng món thần khí như vậy, chỉ có người đặc biệt mới có thể lấy được. Vì vậy tôi mới muốn bàn với cậu Lâm, xem cậu có thể đi lấy nó được không?”  

             Mộ Dung Tùng cười nói.  

             “Là như vậy sao?”  

             Lâm Chính nhíu mày, cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.  

             “Vậy món thần binh lợi khí đó đang ở đâu?”  

             “Hiện tại nó đang được cất ở dưới tầng hầm của tòa nhà treo thưởng và đang được phong ấn lại. Nếu cậu Lâm đồng ý, bây giờ tôi sẽ dẫn cậu đi đến đó”.  

             Mộ Dung Tùng nói.  

             “Vậy được, trước tiên đi xem thử đã rồi tôi sẽ cho ông câu trả lời”.  

             Lâm Chính đáp.  

             “Được, cậu Lâm mời đi bên này”.  

             Mộ Dung Tùng mỉm cười rồi đi đến phía bên phải của phòng làm việc, ấn lên đó vài cái.  

             Chiếc tủ quần áo lớn bằng gỗ lê ở trước mặt đột nhiên tự động mở ra.  

             Vậy mà bên trong lại có một cái thang máy ẩn nhỏ.  

             Ba người bước vào bên trong.  

             Mộ Dung Tùng ấn nút.  

             Thang máy đi thẳng xuống tầng thứ mười ở dưới lòng đất.  

             Lâm Chính vô cùng bất ngờ.  

             Tòa nhà treo thưởng còn có hơn mười tầng ở dưới đất sao?  

             Xem ra bí mật của tòa cao ốc này, còn nhiều hơn anh nghĩ.  

             Đinh!  

             Cùng với tiếng thang máy vang lên, cánh cửa trước mặt cũng từ từ mở ra.  

             Mà vào giây phút cánh cửa thang máy mở ra.  

             Rào rào rào...  

             Một luồng khí tức cuồng bạo và lạnh lẽo xông thẳng tới. Hung hãn bao trùm lấy cơ thể của Lâm Chính.  

             Lâm Chính không kịp trở tay, cả người lui về phía sau hai bước.  

             “Đây là cái gì vậy?”  

             Lâm Chính trừng to mắt, nhìn ra bên ngoài thang máy.  

             Lại nhìn thấy kiếm khí vô tận đang dao động trong không trung, làn khói của sức mạnh hủy diệt bao trùm khắp không gian…  

             Mộ Dung Tùng không đáp lời, chỉ chắp hai tay ở sau lưng, đi ra ngoài thang máy.  

             Đặng Mão cũng thúc giục khí tức, đi ở đằng sau.  

             Mắt Lâm Chính lập tức đanh lại.  

             Thực lực của hai người này đều mạnh hơn anh.  

             Tòa nhà treo thưởng quả thực là nơi ngọa hổ tàng long.  

             Chỉ với thực lực của Đặng Mão, sợ là cũng mạnh ngang gần với Võ Thần rồi.  

             Lâm Chính thở ra một hơi, thúc giục sức mạnh phi thăng, cắn răng đi theo phía sau.  

             Nhưng còn chưa đi được vài bước, Lâm Chính hoàn toàn sững sờ trước cảnh tượng ở trước mắt…

 

 

Chương mới nhất được đăng tải tại Website Tamlinh247.com.vn - Nếu bạn đang ở website khác vui lòng quay lại ủng hộ website gốc tamlinh247 nhé !

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement