Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Chương 569: Cậu muốn tiêu diệt nhà họ Ứng tôi sao?

Thấy người kia khóa chặt được Lâm Chính, tất cả mọi người đều sáng mắt lên. 

“Làm tốt lắm, Ứng Man! Hãy xem Đại Lực Thần Chỉ của ta đây!”, một ông lão để chòm râu dài, mái tóc trắng như cước quát lên, ngón tay cái cong queo như cành cây móc thẳng về phía yết hầu Lâm Chính. 

Vù! 

Kình phong nổi lên. 

Tuy ngón tay cái phủ một lớp da thô ráp, nhìn thì yếu ớt, nhưng lúc này lại hiện rõ sức mạnh bá đạo. 

E rằng đặt một viên kim cương vào đây cũng sẽ bị đánh cho nát vụn. 

Nhưng ngay sau đó, Lâm Chính bỗng phát lực. 

Hai cánh tay của cao thủ ngoại gia công đang khóa chặt anh lập tức run rẩy. 

“Không ổn rồi, tôi… tôi không giữ được nữa!”, tên cao thủ ngoại gia công kia cắn răng kêu lên. 

Hắn vừa dứt lời, Lâm Chính bất ngờ tăng thêm sức mạnh. 

Rắc! 

Âm thanh trong trẻo vang lên. 

Chỉ thấy hai cánh tay rắn chắc của tên cao thủ ngoại gia công kia lập tức bị Lâm Chính hất đi, do sức mạnh khủng khiếp mà hai cánh tay hắn cứ thế bị đẩy cho gãy gập. 

“A!”, tên cao thủ ngoại gia công kia hét lên thảm thiết. 

Lâm Chính nhìn chằm chằm ngón tay cái đang đánh tới, bỗng lật tay, một châm xuất hiện trong tay anh, đâm về phía ngón tay cái kia. 

Châm nhanh như chớp, mạnh mẽ và hung tàn, đâm thẳng vào ngón tay đang lao tới. 

Trong chớp mắt, ngón tay cái đang lao tới như viên đạn bỗng chậm hẳn lại, uy lực ở đầu ngón tay giống như quả bóng bị xì hơi, lập tức xẹp xuống. 

“Cái gì?”. 

Ông lão kia kinh ngạc. 

“Đại Lực Thần Chỉ!”. 

Một tiếng gầm khẽ vang lên. 

Ông ta ngẩng phắt đầu lên, thấy một ngón tay cái đang đâm về phía mình. 

Nhưng… đó là ngón tay của Lâm Chính. 

Hơn nữa… uy lực từ ngón tay cái này không biết mạnh hơn uy lực của ông ta gấp bao nhiêu lần. 

Ông ta kinh hãi biến sắc, vội vàng muốn tránh, nhưng cuối cùng vẫn chậm một nhịp… 

Phập! 

Ngón tay cái đâm mạnh vào lồng ngực ông ta. 

Toàn bộ xương lồng ngực của ông ta vỡ nát, miệng phun ra một búng máu lớn, cả người bay ra như một mũi tên, va gãy ba cây đại thụ to bằng hai người ôm, cuối cùng làm sập cả một ngôi nhà, mới dừng lại được. 

“Ông Ứng Hồ!”. 

“Ông Hồ!”. 

Người nhà họ Ứng kinh ngạc kêu lên. 

Ai cũng bị cảnh tượng này làm cho chấn động. 

Mấy nguyên lão còn lại của nhà họ Ứng đều trợn tròn mắt, ngây ra nhìn Lâm Chính: “Cậu… sao cậu biết Đại Lực Thần Chỉ?”. 

“Cả Ứng Long Tinh Thần Quyền trước đó nữa… Sao cậu học được? Tuyệt học của nhà họ Ứng… cậu học được ở đâu?”. 

Bọn họ run rẩy nói, giờ phút này, ánh mắt mọi người nhìn Lâm Chính đã không còn là oán hận nữa, mà là sợ hãi cực độ. 

“Cậu ta vừa học vừa dùng!”. 

Đúng lúc này, Ứng Hoa Niên được người khác đỡ dậy, gắng gượng bước tới, yếu ớt kêu lên: “Tất cả dừng tay! Đừng… đánh nữa!”. 

“Vừa học vừa dùng?”. 

Người nhà họ Ứng đều bị câu nói này của Ứng Hoa Niên dọa sợ. 

“Còn… còn có loại quái thai như vậy sao?”, Ứng Bình Trúc ngạc nhiên nói. 

Ứng Phá Lãng ở bên cạnh, sắc mặt vô cùng khó coi. 

Người khác không biết, nhưng hắn thì biết rất rõ. 

Trước đó ở Sùng Tông Giáo, Lâm Chính đã thể hiện thiên phú vừa học vừa dùng cấp yêu nghiệt này. 

Bất kể là ai, chỉ cần biểu diễn một lượt tuyệt học trước mặt anh, là anh chắc chắn có thể học được ngay, đồng thời dùng luôn tại chỗ. Có lẽ anh dùng không được thuần thục lắm, nhưng thêm tốc độ kinh người và sức mạnh khủng khiếp, thì uy lực của những võ kĩ đó tuyệt đối không hề kém cỏi. 

Đại Lực Thần Chỉ và Ứng Long Tinh Thần Quyền chính là ví dụ. 

Yêu nghiệt như thế này sẽ chỉ càng không ngừng mạnh lên trong chiến đấu, cứ tiếp tục đánh thế này thì nhà họ Ứng cũng không được lợi lộc gì. 

“Tất cả người nhà họ Ứng, tất cả… tất cả lùi lại cho tôi, thả Long Thủ ra, đừng… đánh nữa!”, Ứng Hoa Niên yếu ớt kêu lên. 

“Gia chủ, việc này…” 

Các nguyên lão dường như vẫn không phục. 

“Lẽ nào các ông… các ông cảm thấy mắt nhìn của tôi có vấn đề sao? Cứ tiếp tục đánh thế này… cho dù nhà họ Ứng ta đánh bại được thần y Lâm, thì cũng tổn thất nghiêm trọng. Chính vì nhìn ra được điều này, nên… nên tôi mới khuyên các ông dừng tay…”, Ứng Hoa Niên vừa thở dốc vừa nói. 

“Nhưng nhà họ Ứng to lớn như vậy, có lý do gì phải sợ người này chứ? Muốn đánh thì đánh, hơn nữa anh ta giết nhiều người nhà họ Ứng như vậy, lẽ nào cứ thế bỏ qua?”, một thanh niên nhà họ Ứng căm phẫn nói. 

“Cậu muốn đánh? Được, vậy cậu tự đấu với thần y Lâm đi”. 

Ứng Hoa Niên tức giận trừng mắt lườm cậu thanh niên kia. 

Anh ta sửng sốt, nghĩ đến việc Lâm Chính đã đánh bại nguyên lão nhà họ Ứng chỉ bằng một chiêu, liền bắt đầu sợ hãi… 

“Dũng khí của cậu chẳng qua được thành lập trên cơ sở người đông thế lớn, nhưng cậu phải biết rằng, một khi ra tay thì sẽ có người chết. Lẽ nào vì sự vui vẻ nhất thời của cậu mà phải để người thân của nhà họ Ứng chúng ta hi sinh?”, Ứng Hoa Niên tức giận nói. 

Cậu thanh niên kia lập tức ngượng ngùng cúi đầu. 

“Gia chủ, vậy ông nói xem phải làm sao đây?”, một nguyên lão nhíu mày nói. 

Không thể phủ nhận, Ứng Hoa Niên rất lý trí. 

Nhưng trong mắt người nhà họ Ứng, thì sự lý trí của Ứng Hoa Niên có chút khuynh hướng nhu nhược. 

Dù sao nhà họ Ứng trước giờ luôn rất cao ngạo. 

Nhưng đến lúc này, còn có thể có cách gì chứ? Còn ai muốn đâm đầu vào chỗ chết nữa đây? 

Bọn họ vẫn phải dựa vào gia chủ này. 

Ứng Hoa Niên ngập ngừng một lát, trong lòng thầm hạ quyết tâm, cắn răng nói: “Dựa vào giao ước mà tôi và thần y Lâm đã nói lúc trước… nhà họ Ứng chúng ta… sẽ… thần…” 

Nhưng Ứng Hoa Niên còn chưa nói xong, đã bị một giọng nói già nua ngắt lời. 

“Khoan đã Hoa Niên!”. 

Ai nấy đều kinh ngạc. 

Lâm Chính cũng ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời. 

Người chưa tới, nhưng tiếng đã tới. 

Đây là ai vậy? 

Hơn nữa… giọng nói này cứ như vang lên ngay bên tai, vô cùng rõ ràng. 

Nó phát ra kiểu gì vậy? 

Đúng lúc Lâm Chính đang cảm thấy khó hiểu, thì thấy một ông lão già nua lưng còng đang đi tới trên con đường nhỏ thông tới sân này. 

Ông lão gầy gò, dường như chỉ có da bọc xương, trên đầu lơ thơ vài cọng tóc, hai mắt lõm vào, dáng vẻ gần đất xa trời. 

Lúc này, ông ta đang còng lưng, vừa ho vừa đi tới. 

Khi nhìn thấy ông lão này, tất cả người nhà họ Ứng đều vô cùng mừng rỡ. 

“Ông tổ đến rồi!”. 

“Trời ơi, nhà họ Ứng chúng ta được cứu rồi, được cứu rồi!”. 

“Ông tổ, người nhất định phải ra mặt cho nhà họ Ứng ta!”. 

“Con cháu của người sắp bị thằng chó này giết hết rồi!”. 

“Ông tổ ơi…” 

Rất nhiều người quỳ sụp xuống đất, dập đầu với ông lão kia, có người còn nước mắt ròng ròng, khóc òa lên. 

“Ông tổ?”. 

Lâm Chính nhìn chằm chằm ông lão kia, trong lòng đã rõ. 

Người này… chính là ông lão trước đó đã gọi điện thoại cho Ứng Hoa Niên… 

Chỉ thấy ông ta chậm rãi bước tới, đừng ở cổng sân, đánh giá tình hình bên trong, sau đó lại nhìn về phía Ứng Hoa Niên. 

Một lát sau, ông ta lắc đầu, đưa đôi mắt đục ngầu sang nhìn Lâm Chính… 

“Chàng trai… cậu muốn… tiêu diệt nhà họ Ứng tôi sao?”.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement