Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Chương 658: Tôi đầu hàng rồi

“Mày chính là thần y Lâm?”. 

Gã đầu trọc không tin nổi nhìn Lâm Chính, đầu óc hoảng loạn… 

Nhưng nghĩ tới quyền vừa rồi của mình không đánh gục được người này, ông ta tức thì ý thức được điều gì, không dám do dự lập tức bóp cò. 

Nhưng khi ông ta vừa cử động ngón tay… 

“Á!”. 

Gã đầu trọc kêu lên một tiếng, cánh tay run rẩy, súng trong tay rơi xuống đất. 

Ông ta giơ tay lên xem, bấy giờ mới phát hiện ngón tay bóp cò của mình cắm một cây châm bạc. 

“Là mày giở trò sao?”, gã trọc đầu nghiến răng nhìn Lâm Chính chằm chằm. 

“Ai phái ông đến? Mục đích là gì?”, Lâm Chính phủi bụi trên người, bình tĩnh hỏi. 

“Ha ha, mày hỏi nhiều thế làm gì? Người chết không cần phải biết nhiều như vậy”, gã trọc đầu cười nhạt, sau đó bước nhanh về phía Lâm Chính. 

“Bên ngoài toàn là cảnh sát, ông không sợ sao?”, Lâm Chính nhíu mày hỏi. 

Gan người này cũng lớn thật, ban ngày ban mặt mà đến thẳng đây bắt giữ con tin, còn định giết mình… 

Đúng là vô pháp vô thiên! 

Nào ngờ gã đầu trọc cười lớn, không cho là đúng: “Chuyện này thì mày không hiểu rồi, dù tao bị bắt thì cũng sẽ có người cứu tao ra, tao sợ cái gì? Ngược lại, hôm nay tao phải lấy mạng của mày!”. 

Gã đầu trọc không ra tay với Lâm Chính, mà kéo rèm cửa lại, tiếp đó vòng ra cửa chính, đóng cửa lại, lại còn khóa trái… 

Trong nhà không ngừng vang lên tiếng cảnh sát hô hào khuyên can. 

Nhưng gã đầu trọc không quan tâm. 

Ông ta rút con dao găm quân đội từ thắt lưng ra, mặt tươi cười, đi về phía Lâm Chính. 

Trên gương mặt tràn ngập vẻ dữ tợn. 

“Tôi khuyên ông vẫn nên ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của tôi đi”, Lâm Chính nói. 

“Kiếp sau đi, kiếp sau còn gặp lại mày, tao chắc chắn sẽ trả lời mọi thứ mày muốn biết”, gã đầu trọc cười nói, đột nhiên bước nhanh tới, như rắn độc ra khỏi hang, nhanh chóng tiếp cận Lâm Chính, đâm mạnh một dao về phía anh. 

Mũi dao sắc bén nhắm thẳng vào tim Lâm Chính. 

Vừa ra tay là sát chiêu. 

Điều khó tin hơn là động tác của gã đầu trọc cực kỳ nhanh, hoàn toàn không phải thân thủ mà người bình thường có thể có được. 

Người luyện võ! 

Vẻ mặt Lâm Chính bỗng lạnh đi, chân lùi lại. 

Gã đầu trọc đâm hụt một dao. 

Nhưng… Lâm Chính phát hiện ngực áo mình vẫn xuất hiện một vết rách nhỏ, sau đó có một ít máu chảy ra. 

“Khí?”. 

Lâm Chính vô cùng kinh ngạc. 

“Nghe nói mày là một y võ”, gã trọc đầu cười híp mắt, nói: “Đừng tưởng tao không còn súng thì trở thành kẻ vô dụng. Tao cũng từng giết qua y võ! Chỉ không biết y võ như mày có thể qua được mấy chiêu của tao!”. 

Nói xong, gã đầu trọc điên cuồng xông lên, lại chĩa dao găm về phía Lâm Chính. 

Động tác quỷ quyệt, cực kỳ hung ác! 

Đây không phải dao găm bình thường, mà là dao găm được khí kình bao phủ. 

Lâm Chính không ngờ nội gia công của gã đầu trọc đã luyện đến mức khí kình phóng ra ngoài, đáng sợ đến mức nào. 

E rằng trình độ võ học của ông ta còn cao hơn cả Tư Mã Sóc Phương! 

Rốt cuộc là ai mà lại phái một cao thủ như vậy đến đối phó mình? 

Vẻ mặt Lâm Chính nghiêm nghị lạnh lùng, bỗng nhấc tay lên. 

Vù vù vù vù… 

Mấy cây châm bạc bay ra từ đầu ngón tay anh, bắn về phía gã đầu trọc. 

Nhưng dường như gã đầu trọc đã có chuẩn bị trước, vung dao găm trong tay cực kỳ linh hoạt. 

Keng! Keng! Keng! Keng… 

Những cây châm bạc đó đều bị ông ta chém gãy. 

Đồng tử của Lâm Chính lập tức co lại. 

Gã đầu trọc sử dụng tất cả sức lực, lại đâm một dao tới. 

Lâm Chính đưa tay bắt lấy, túm chặt cổ tay của gã đầu trọc, ngăn chặn dao găm của ông ta hạ xuống. 

Nhưng con dao găm sáng như tuyết lại rung lên, mũi dao sắc bén hạ xuống từng chút một, ngay sau đó đâm vào vai Lâm Chính. 

Không hay! 

Sức lực của gã đầu trọc lại lớn đến mức không thể tin nổi. 

Ông ta không chỉ là người luyện võ, mà còn là một người luyện võ không tầm thường. E rằng tốc độ, sức lực của ông ta đã đạt đến cảnh giới tông sư của nội gia công! 

Đây chắc chắn không phải là một sát thủ bình thường. 

Vẻ mặt Lâm Chính nghiêm nghị, đột nhiên dùng sức, nhưng không thể đẩy gã đầu trọc ra. 

Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, Lâm Chính đột nhiên cầm một cây châm bạc lên, đâm vào vai mình. 

Trong nháy mắt, gã đầu trọc bị đẩy văng ra ngoài, đập vào bờ tường ở không xa. 

Ầm ầm! 

Vách tường bị nứt ra. 

Gã đầu trọc ngã ngửa, chật vật vô cùng. 

“Nói, rốt cuộc là ai sai ông tới đây?”. 

Lâm Chính gỡ cây châm bạc đó xuống, lại châm vài kim vào người mình, sau đó cất bước đi về phía gã đầu trọc. 

“Tao nói cái bà nội mày!”, gã đầu trọc gào lên, lại nhào tới, dao găm giống như răng nanh của rắn độc, vô cùng đáng sợ. 

Vù vù vù… 

Châm bạc lại bay ra, hơn nữa không hề có gì bất ngờ, lại bị gã đầu trọc chém rơi hết xuống đất. 

Nhưng dao găm vẫn không dừng lại, nắm đấm của Lâm Chính lại tung ra. 

Hơi thở của gã đầu trọc run rẩy, hai tay đan xen định đỡ một quyền đó. 

Nhưng giây sau, quyền chợt biến thành chưởng, vững vàng nắm chặt cánh tay gã đầu trọc, sau đó Lâm Chính đột ngột dùng sức. 

Rắc. 

Tiếng xương cốt nứt gãy vang lên. 

“Á!!”. 

Gã đầu trọc kêu lên thảm thiết. 

“Nói đi, ông còn không nói thì không còn cơ hội nữa rồi!”, sắc mặt Lâm Chính lạnh lùng, cất giọng trầm thấp. 

“Hóa ra… y võ của thần y Lâm lại lợi hại như vậy. Ha ha, thú vị thú vị, xem ra Tư Mã Sóc Phương bại dưới tay mày không hề oan uổng”, gã đầu trọc đau đến mức trán đổ đầy mồ hôi, nhưng trên miệng vẫn nhếch lên nụ cười. 

“Tư Mã Sóc Phương? Ông là người nhà Tư Mã phái đến?”, ánh mắt Lâm Chính dao động, nghiêm túc hỏi. 

Lúc này, gã đầu trọc lại không nói gì. 

Sắc mặt Lâm Chính lập tức nghiêm nghị, vừa định bức hỏi gã đầu trọc, lại nghe gã đầu trọc hét lên: “Tôi đầu hàng! Tôi đầu hàng rồi! Tôi thả con tin rồi đây!”. 

Tiếng hét này ông ta dùng hết sức hét lên. 

Khi tiếng hét vừa dứt… 

Ầm! 

Cửa lớn bị đá ra, nhiều cảnh sát xông vào trong, vô số họng súng chĩa về phía này. 

Lâm Chính sững sờ, vô thức thả tay ra. 

Cảnh sát lập tức xông tới, khống chế gã đầu trọc, cũng giữ chặt Lâm Chính. 

Tới lúc này, Lâm Chính chợt hiểu ra. 

Sở dĩ gã đầu trọc huênh hoang, làm cảnh sát chú ý như vậy là để cảnh sát bắt ông ta, tránh bị Lâm Chính xử trí. 

Ông ta không hề lỗ mãng, mà là để lại đường lui cho mình! 

Nếu bị Lâm Chính xử lý thì kết cục sẽ giống như Tư Mã Sóc Phương. 

Gã đầu trọc không phải kẻ ngốc, ông ta biết thần y Lâm không dễ chọc nên mới để lại chiêu này. 

Ông ta hi vọng cảnh sát cứu ông ta. 

Ánh mắt Lâm Chính lạnh băng. 

Gã đầu trọc đã phá lên cười ha hả. 

“Thần y Lâm, hãy đợi đấy, hãy đợi đấy! Vở kịch này vẫn còn chưa diễn xong, chúng ta vẫn còn có thể chơi tiếp, ha ha ha ha…”, gã đầu trọc điên cuồng cười lớn, sau đó bị đưa đi. 

Lâm Chính không lên tiếng, nhưng sự dữ tợn trong mắt càng rõ rệt hơn. 

Không còn nghi ngờ gì nữa, gã đầu trọc là do gia tộc Tư Mã phái đến đây! 

Xem ra thế gia Tư Mã muốn dồn anh vào chỗ chết. 

“Này là các ông ra tay trước đấy, không trách tôi được!”, Lâm Chính âm thầm siết chặt nắm đất, lẩm bẩm…

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement