Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Ads

Chương 667: Thất bại thật rồi

Thấy Tống Kinh chìa tay về phía Lâm Chính, tất cả mọi người đều há hốc miệng, ai nấy giơ tay dụi mắt. 

Lưu Mãn San ở bên cạnh vừa rút điện thoại ra định chụp ảnh đăng lên tường cũng không khỏi khựng lại, sau đó vội cười nói: "Đạo diễn Tống, ông chìa nhầm tay hả? Người này chúng tôi không quen, cũng không liên quan đến phim của ông". 

"Không liên quan?". 

Tống Kinh có chút kỳ quái nhìn Lưu Mãn San. 

Ông ta biết Lưu Mãn San, bởi vì sau khi chắc chắn con gái mình là nữ chính của phim "Chiến Hổ", bà ta đã chia sẻ video ông ta đi ăn với Tô Dư, đồng thời nhấn mạnh mình là mẹ Tô Dư, khiến không ít người quan tâm theo dõi, hiện giờ tài khoản video có hơn 10 nghìn người hâm mộ, còn được mấy tờ báo viết thành tin bài để cọ nhiệt. 

Tống Kinh cũng đã xem video đó, thế nên nhận ra Lưu Mãn San. 

Nhưng… nếu bà ta là mẹ của Tô Dư, thì tại sao lại không biết thân phận của người bên cạnh chứ? 

Lẽ nào… 

Dường như Tống Kinh phát giác ra gì đó. 

Đúng lúc này, Từ Nam Đống ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Người anh em, Chủ tịch Lâm không thích rêu rao". 

Một câu nói đơn giản lập tức khiến Tống Kinh hiểu ra. 

Ông ta từng gặp Lâm Chính, đương nhiên không phải gặp trực tiếp, mà là hai ngày trước lúc ông ta đến Dương Hoa bàn việc, đã nhìn thấy Mã Hải và Lâm Chính đứng cạnh nhau, lúc đó Mã Hải có thái độ vô cùng cung kính. 

Tuy Tống Kinh không biết tại sao thần y Lâm lại có hai khuôn mặt, nhưng ông ta chắc chắn, cả Dương Hoa cũng chỉ có thần y Lâm mới có thể khiến Mã Hải phải cúi đầu. 

Từ Nam Đống đã nói như vậy rồi, nhưng Tống Kinh vẫn muốn bắt tay với Lâm Chính trước. 

"Chào cậu, tôi là Tống Kinh", Tống Kinh nói rất cung kính. 

"Ừm", Lâm Chính đáp lại một câu đơn giản, không có phản ứng gì. 

Nhưng những người bên cạnh thì cuống lên. 

"Ôi, đạo diễn Tống của tôi ơi, ông nhầm rồi. Đây là thằng ở rể nổi tiếng của Giang Thành bên cạnh, là một vua ăn bám đấy". 

"Cậu ta có chút dính dáng đến Tô đại minh tinh, nên mới bám càng đến đây". 

"Ông đừng để cậu ta lừa". 

Mấy người từng gặp Lâm Chính nhao nhao giải thích. 

Thực ra cũng không thể trách bọn họ, dù sao các phương tiện truyền thông cũng bới móc mọi chuyện về Tô Dư, một kẻ vô dụng ở rể như Lâm Chính chính là đề tài được yêu thích nhất của mấy bài báo đó, những người rảnh hơi rỗi việc đương nhiên cũng nhìn thấy. 

Huống hồ vợ của thằng ở rể này lại là một mỹ nhân tuyệt sắc còn xinh đẹp hơn cả Tô Dư, sao bọn họ có thể không quan tâm chứ? 

"Lâm Chính, cậu cút sang một bên cho tôi!". 

Lưu Mãn San tức giận quát. 

"Này bà, bà bất lịch sự quá đấy!", Từ Nam Đống không để yên được nữa, lập tức quát Lưu Mãn San. 

Ông ta thân đang mang tội, nên đương nhiên nóng lòng muốn thể hiện. 

Lưu Mãn San không biết Từ Nam Đống, lúc nãy khi Từ Nam Đống đến thì nhà họ không có mặt, lại thêm Tống Kinh đang ở đây, Lưu Mãn San lại càng được nước lấn tới, to tiếng nói: "Tôi đang dạy dỗ cháu rể tôi, đây là chuyện nhà của tôi, liên quan gì đến ông hả?". 

"Bà nói cái gì?", ánh mắt Từ Nam Đống trở nên lạnh lẽo, trong lòng nổi giận, nhưng thấy Lâm Chính nháy mắt ra hiệu thì lập tức im lặng. 

"Ông là ai hả? Đạo diễn Tống đang ở đây, đến lượt ông lên tiếng sao? Nào nào nào, đạo diễn Tống, chúng ta qua đây uống rượu, đừng chấp nhặt đám người này. Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, tôi phải mời ông hai ly mới được", Lưu Mãn San đắc ý nói, rồi dẫn đám đạo diễn Tống đi về phía chiếc bàn tròn lớn nhất ở chính giữa. 

Tống Kinh cũng không từ chối. 

Tất cả mọi người di chuyển về phía bàn tiệc. 

"Đồ vô dụng, còn không mau kéo ghế rót rượu cho đạo diễn Tống?", Lưu Mãn San trừng mắt mắng Lâm Chính. 

Ánh mắt Lâm Chính trở nên lạnh lẽo, vốn định nổi cáu, nhưng đúng lúc này thì Tô Dư vội kêu lên: "Mẹ, thái độ của mẹ có thể tốt hơn chút không? Em rể đã làm sai điều gì mà mẹ cứ nhằm vào cậu ấy thế?". 

"Nhằm vào? Tiểu Dư, con không biết lúc trước thằng oắt này có thái độ huênh hoang đến mức nào đâu. Trước mặt mẹ mà cậu ta còn trù ẻo con không đóng được phim! Cậu ta lòng dạ thâm độc lắm, con khách khí cái gì chứ?". 

Tống Kinh ngẩng đầu, dường như suy tư. 

Tô Dư thì bực bội. 

“Để cháu rót rượu cho”, Tào Tiểu Kiều rất thức thời, vội vàng chạy tới rót đầy rượu cho mọi người. 

Cũng coi như làm dịu bầu không khí lúng túng. 

Mọi người bắt đầu trò chuyện. 

“Tôi xin giới thiệu với mọi người, đây là giám đốc Từ, đây là giám đốc Vương, bọn họ là nhà đầu tư của phim trường Nam Thành chúng tôi. Bộ phim mới của chúng tôi sẽ khai máy ở phim trường Nam Thành, đến lúc đó chắc chắn phải nhờ hai giám đốc quan tâm nhiều hơn. Nào nào nào, mọi người cùng mời hai giám đốc một ly đi!”, Tống Kinh nâng ly rượu lên, mỉm cười nói. 

“Nào nào nào”. 

Ai nấy nâng ly lên, khuôn mặt tươi cười, lần lượt cụng ly. 

Không khí vô cùng hòa hợp. 

Bỗng một tiếng mắng chửi tức giận vang lên. 

“Cậu làm cái gì thế hả?”. 

Tất cả mọi người đều quay sang nhìn. 

Hóa ra là Lưu Mãn San đang chỉ tay vào mặt Lâm Chính mắng mỏ. 

“Cậu có thân phận gì chứ? Đây là nơi mà cậu có thể ngồi được sao? Cũng không nhìn lại mình xem! Cút sang một bên!”, Lưu Mãn San quở trách không chút khách khí. 

“Mẹ, mẹ… mẹ làm gì vậy? Mẹ… mẹ thật là quá đáng!”, Tô Dư tức giận đến nỗi ly rượu trong tay cũng sóng sánh. 

“Mãn San, thôi nào, bà bớt nói mấy câu đi, bà muốn thất lễ trước mặt đạo diễn Tống sao? Để người ta cười vào mặt cho”. 

“Nhưng Tiểu Chính à, bác cậu nói đúng đấy, lát nữa chúng tôi phải bàn chuyện quan trọng, cậu tránh sang một bên đi, dù sao những người ở đây cũng đều là khách VIP”. 

Tô Thái nghiêm giọng nói. 

“Bố… bố… bố mẹ…”, vành mắt Tô Dư đỏ hoe, tức đến phát khóc. 

Cô ta không thể kiềm chế được nữa. 

Cô ta không thể chịu đựng được nữa. 

Bố mẹ cô ta quả thực quá đáng quá! Rõ ràng mọi thứ là do Lâm Chính ban cho, tại sao bọn họ lại nói những lời như vậy chứ? Hơn nữa nhất quyết không chịu tin Lâm Chính? 

Tô Dư đặt mạnh ly rượu lên bàn, rồi định lên tiếng. 

Nhưng đúng lúc này, một bàn tay ấn vai cô ta xuống. 

Tô Dư run rẩy. 

Là Lâm Chính. 

“Đừng tức giận, ngồi xuống uống rượu đi, tôi sang bàn bên cạnh ăn”, Lâm Chính mỉm cười, vỗ vai Tô Dư, rồi đứng dậy đi sang bàn tiệc bên cạnh. 

Không ít người quen biết Lâm Chính đều cười mỉa mai. 

Tống Kinh và Từ Nam Đống cũng chứng kiến tất thảy. 

“Được rồi, được rồi, đạo diễn Tống, người không vui đã đi, chúng ta uống rượu tiếp đi. Tôi là phụ nữ, tửu lượng không cao, nhưng hôm nay nhất định sẽ uống với đạo diễn Tống đến say thì thôi. Nào đạo diễn Tống, tôi mời ông một ly”, Lưu Mãn San tươi cười nâng ly rượu lên, sau đó uống cạn. 

“Bà uống từ từ thôi”, Tô Thái vội nhỏ giọng nói. 

“Không sao, tôi đang vui mà”, Lưu Mãn San cười nói. 

Chỉ có điều… 

Bà ta uống xong rồi, nhưng Tống Kinh vẫn không nâng ly lên. 

Lưu Mãn San sửng sốt, nhìn ông ta với ánh mắt kỳ quái: “Đạo diễn Tống, sao ông không uống?”. 

“Không vội, tôi có một chuyện quan trọng cần tuyên bố trước”, Tống Kinh bình tĩnh nói. 

“Chuyện gì vậy?”, mọi người vội hỏi. 

“Là chuyện liên quan đến bộ phim mới, có lẽ bộ phim đó phải đổi nữ chính. Đoàn làm phim chúng tôi quyết định hủy hợp đồng nữ chính với cô Tô Dư, nữ chính mới có lẽ sẽ phải suy nghĩ lại, rất xin lỗi bà Lưu, cô Tô”, Tống Kinh đáp.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement