Chương 822: Các người không thể thắng!
Tất cả đều sững sờ. Họ không dám tin. Họ cảm thấy đầu óc trở nên ù ù, không còn nghe rõ được điều gì nữa. Ai ai cũng há mồm trợn mắt.
Đến cả đám truyền thông cũng như hóa đá. Cầm chặt máy ảnh trong tay và nhìn Khang Gia Hào bằng vẻ không dám tin. Không một ai ngờ, Khang Gia Hào lại nghe lời thầy của mình như vậy. Hơn nữa…còn đáp lại rất nhanh, gọn, lẹ!
“Anh xử xong Khang Gia Hào rồi?”, Văn Lệ nhìn Phạm Lạc và nói.
“Khang Gia Hào là trợ thủ đắc lực của chủ tịch Lâm. Anh làm gì có được khả năng đó”, Phạm Lạc lắc đầu.
“Vậy…chuyện này là thế nào?”
“Anh cũng không biết…nhưng có lẽ Khang Gia Hào cũng là người khá cứng nhắc!”
“Ôi trời, còn có người như vậy nữa à. Nghe lời thầy đến vậy sao…”
“Trên đời này thể loại người nào mà chẳng có, cũng không có gì kỳ lạ!”
“Vậy thì chúng ta phát tài thật rồi. Chủ tịch Lâm mất đi Khang Gia Hào thì khác gì là mất một cánh tay. Luật sư Hùng có thể dễ dàng xử lý chủ tịch Lâm và tập đoàn Dương Hoa rồi nhỉ”, Văn Lệ hai mắt sáng rực, kích động nói.
“Anh nói rồi. Trận này chúng ta chắc chắn sẽ thắng. Em có biết vì sao không? Bởi vì chủ tịch Lâm đang chống lại một nửa thế lực trong giới nghệ sĩ với những nhân vật đức cao vọng trọng nhất. Hừ, anh ta chọc giận đám đông thì thất bại là đương nhiên thôi”, Phạm Lạc mỉm cười đầy ý vị.
“Có trách thì chỉ có thể tự trách mình thôi. Làm bác sĩ thì không chịu, lại cứ thích lấn sang giới giải trí. Không khiến đám đông tức giận mới lạ”, Văn Lệ cười khẩy.
“Thực ra nếu như anh ta biết điều một chút thì cũng không đến mức không chia cho anh ta một chút bánh. Chẳng qua là do khoa trương quá nên ai cho mà ăn!”, Phạm Lạc hừ giọng.
“Đừng có trách người khác, thế thôi!”, hai người nói chuyện với vẻ mặt vô cùng đắc ý.
Đúng lúc này, ông cụ tên Võ Nhân gật đầu hài lòng và nói với Khang Gia Hào: “Gia Hào, cậu vẫn còn biết nghe lời thầy. Biết là không thể làm điều ngược tự nhiên. Coi như tôi đã không phí công dạy cho cậu rồi”.
“Thừa thầy, học trò có thể hỏi một câu không?”, Khang Gia Hào điềm đạm nhìn Võ Nhân.
“Cậu hỏi đi”.
“Học trò muốn biết tại sao thầy lại ra mặt giúp người như Phạm Lạc, Văn Lệ?”, Khang Gia Hào lập tức lên tiếng. Đây là điều mà ông ta cảm thấy khó hiểu nhất.
Mặc dù Võ Nhân chỉ là một trong số những người thầy của Khang Gia Hào thế nhưng ông ta có tính tình rất ngay thẳng, đàng hoàng. Với khả năng nhìn người của mình thì chắc chắn ông ta sẽ nhận ra ngay Phạm Lạc và Văn Lệ là người như thế nào. Và cũng biết nội dung của vụ kiện này là gì.
Vậy thì tại sao ông ta còn ra mặt? Khang Gia Hào không thể hiểu được.
Võ Nhân chau mày, trầm giọng: “Gia Hào, cậu quên lời thầy dạy rồi sao? Chúng ta không có quyền được hỏi thân chủ những câu như vậy. Thứ mà chúng ta cần làm là có thể thắng theo đúng cách mà luật pháp cho phép. Còn những thứ khác, miễn bàn!”
Khang Gia Hào hé miệng, định nói gì đó nhưng lại thôi…
“Ông Khang, giờ ông đã không còn là luật sư đại diện của tập đoàn Dương Hoa nữa nhưng không có nghĩa là ông không thể giúp gì. Nếu ông Khang đồng ý, tôi hi vọng lát nữa ông có thể giúp chúng vạch trần sự xấu xa và lượn lẹo trong tập đoàn Dương Hoa. Như vậy, những người bức xúc với tập đoàn này sẽ cảm ơn mọi người lắm…Và chúng tôi…cũng nhất định sẽ hậu tạ mọi người”, Phạm Lạc mỉm cười, đôi mắt ánh lên vẻ ý vị.
Câu nói cuối cùng có nghĩa là gì thì ai cũng hiểu.
“Rất xin lỗi. Dù tôi không tham gia vụ kiện lần này thì tôi cũng vẫn là người của tập đoàn Dương Hoa, nên tôi sẽ đứng về phía Dương Hoa. Còn các cậu, tôi không cho rằng vì sự vắng mặt của tôi mà Dương Hoa sẽ thua đâu”, Khang Gia Hào nghiêm túc đáp lại.
Nụ cười trên khuôn mặt Phạm Lạc trở nên cứng đơ: “Ồ! Ý của ông là gì?”
“Lẽ nào ông cảm thấy Kỷ Văn có thể đối phó được với luật sư Hùng sao?”, Văn Lệ chất vấn.
“Ông Võ Nhân, giờ Giang Thành đúng là nhiều nhân tài thật đấy. Một cậu nhóc tóc vàng hoe hơn hai mươi tuổi đầu mà dám đứng ra thách thức với chúng ta nữa cơ à. Xem ra chúng ta thật sư già rồi, không được trọng dụng nữa rồi”, luật sư Hùng lắc đầu, nói với vẻ ai oán.
“Gia Hào, ý của cậu là tôi không bằng cả một thằng nhóc phía bên cậu sao?”, Võ Nhân tức giận.
“Thưa thầy, học trò không có ý đó”, Khang Gia Hào vội vàng nói.
“Vậy ý của cậu là gì?”, Võ Nhân chất vấn.
Khang Gia Hào lắc đầu, định giải thích thế nhưng ông ta đột nhiên nhìn thấy gì đó, bèn chỉ về phía bên kia đường: “Thầy nhìn phía bên kia là biết”.
Dứt lời, đám người Võ Nhân lập tức nhìn qua bên đường. Những người khác cũng vô thức nhìn theo.
Lúc này họ mới phát hiện ra đó là một chiếc xe mang biển số Yên Kinh. Cửa xe mở ra, một nhóm người bước xuống. Đoàn người này khiến những người có mặt phải bàng hoàng. Cả Võ Nhân, luật sư Hùng cũng sững sờ.
“Những người này là ai vậy/”
“Chưa thấy bao giờ”.
“Họ là người của tòa à?”
“Nhưng chưa thấy họ ở tòa bao giờ mà”.
Mọi người xì xầm, ghé tai nhau nói to nhỏ. Đúng lúc này, một nhà báo đột nhiên kêu lên: “Đây chẳng phải là luật sư Phương Thị Dân sao?"
“Cái gì? Phương Thị Dân?”, đám đông kinh hãi.
“Đúng vậy, còn có cả luật sư Phan Long và Thu Huyền Sinh nữa. Đây là ba luật sư hàng đầu của Yên Kinh, sao…họ lại xuất hiện ở đây vậy?”, đám đông ngạc nhiên.
Ba luật sư hàng đầu Yên Kinh à? Tất cả đều cảm thấy đầu óc trống rỗng. Ba vị luật sư danh tiếng lẫy lừng trong nước này sao lại xuất hiện cùng lúc thế? Từ sau khi họ nổi tiếng thì chưa xuất hiện cùng nhau bao giờ. Đám đông tim đập thình thịch, hơi thở cũng trở nên dồn dập hơn. Còn Phạm Lạc bỗng dấy lên dự cảm chẳng lành.
“Lẽ nào..”, Phạm Lạc nhìn chăm chăm ba người này và lầm bầm. Anh ta siết chặt nắm đấm, toát một hôi hột. Cảm giác bất an thậm chí là hoảng sợ xuất hiện. Ba người này sau khi bước xuống xe bèn đi về phía Lâm Chính…
“Không…không…”, Phạm Lạc mặt tái mét, vội vàng lùi lại..
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |