Ký túc xá học viện quân sự Đại Hạ là khu tập thể, mười người một phòng. Nhưng ký túc xá rất rộng rãi, có phòng khách và nhà vệ sinh, còn có phòng máy tính, hoàn cảnh cũng không tệ.
Sau khi đến ký túc xá được chỉ định, Ngô Bình phát hiện bên trong đã có sáu người.
Từ Văn Hổ cười nói: “Ngô Bình, tôi cũng ở phòng ký túc xá này, sau này mọi người đều là bạn cùng phòng kiêm chiến hữu rồi”.
Trong mấy người họ, có một cậu thanh niên cao lớn đang ngồi trên ghế, người này mặt vuông, mắt hẹp dài, lông mày đậm, trông rất khí thế. Mấy người còn lại đều vây quanh cậu ta, cậu ta đánh giá Ngô Bình, nói: “Cậu chính là sinh viên nhảy lớp có ô dù đằng sau sao?”
Ngô Bình: “Chào mọi người, tôi là Ngô Bình, học viên mới”.
Từ Văn Hổ muốn giới thiệu mọi người nhưng nhìn thấy vẻ mặt của người đó thì lại không dám lên tiếng, chỉ đành thấp giọng nói: “Bên kia có giường trống”.
Vị trí ở trong cùng gần nhà vệ sinh có một chiếc giường đơn, trên giường có khá nhiều đồ tạp nham, thùng rác và cây lau nhà được đặt trên đầu giường.
Ngô Bình đi về phía chiếc giường đơn, đang định thu dọn đồ đạc trên đó thì khuôn mặt chữ điền đang ngồi trên ghế nói: “Này, đừng có động vào đồ đạc trên đó”.
Ngô Bình không dừng lại, chuyển hết đồ trên người lên một cái bàn cách đó không xa, trên bàn không có gì cả, vừa lúc có thể để đồ lên.
Thấy Ngô Bình không nghe, mặt chữ điền sầm mặt: “Này thằng nhóc, mày bị điếc à, không nghe thấy tao nói gì sao?”
Ngô Bình xoay người nhìn hắn: “Cậu đang nói chuyện với tôi à?”
Người này cười nhạo: “Không phải mày lẽ nào mà chó?”
Ngô Bình búng tay một cái nói: “Hóa ra cậu còn biết cả tiếng chó”.
Mặt chữ điền nổi giận, hắn đứng dậy nói: “Gâu gâu…”
Nghe thấy những tiếng chó sủa này, mọi người đều sững sờ, chuyện gì vậy? Mặt chữ điền cũng giật thót, lẽ nào âm thanh này phát ra từ mình sao? Hắn không tin có ma, tiếp tục chỉ vào Ngô Bình nói: “Gâu gâu…”
Ngô Bình vỗ tay: “Giỏi thật, nói tiếng chó hay thế”.
Sau đó mặt chữ điền nghĩ đến gì đó, ánh mắt hắn hiện lên vẻ sợ hãi, sau đó chắp tay lại vái lạy Ngô Bình.
Ngô Bình mặt không cảm xúc nhưng vẫn búng tay một cái.
Mặt chữ điền nói: “Cảm ơn”.
Người xung quanh đều cảm thấy chẳng hiểu ra sao, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mặt chữ điền đi đến trước mặt Ngô Bình, thận trọng hỏi: “Tôi tên là Dương Quốc Hào, tôi xin lỗi cậu chuyện vừa rồi”.
Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Không sao, kiểu người như cậu chỉ là khách qua đường trong cuộc đời tôi thôi, tôi không để ý”.
Dương Quốc Hào ngượng ngùng, hắn ngây ngốc gọi Từ Văn Hổ qua hỏi: “Người anh em này tên gì?”
Từ Văn Hổ vội nói: “Cậu ấy là Ngô Bình”.
Dương Quốc Hào nói: “Ngô Bình, lúc nãy có phải cậu dùng bí pháp không?”
Nghe thấy hai chữ “bí pháp”, mọi người đều ngạc nhiên, có thể sử dụng bí pháp chẳng phải chứng tỏ Ngô Bình là cường giả Bí Cảnh sao?
Phải biết cả Học viện Quân sự Đại Hạ này chỉ có mấy người là cường giả Bí Cảnh, hơn nữa đều được hưởng đãi ngộ đặc biệt.
Ngô Bình không phủ nhận nói: “Cậu dám kiêu ngạo như thế chắc cũng có chỗ dựa nhỉ”.
Dương Quốc Hào vội nói: “Không được xem là chỗ dựa, cậu họ của tôi là phó chủ nhiệm cấp thấp của Học viện Quân sự”.
Ngô Bình: “Thảo nào cậu lại kiêu căng như thế”.
Dương Quốc Hào cười khổ: “Cậu đừng cười cợt tôi nữa”.
Lúc này, có người đưa chăn, chậu rửa mặt và đồ của Ngô Bình đến, Từ Văn Hổ và Dương Quốc Hào vội vàng đến chuyển giúp.
Ngô Bình ngồi ở một bên đợi họ trải xong drap giường, để đồ xuống xong cậu mới nói: “Cảm ơn nhiều”.
Dương Quốc Hào cong môi cười: “Ngô Bình, thực lực của cậu mạnh nhất, sau này cậu là đại ca phòng ký túc xá chúng ta”.
Mấy người Từ Văn Hổ gật đầu, ở một nơi như Học viện Quân sự, hầu hết mọi người đều có lai lịch và chỗ dựa, nhưng so với một cường giả Bí Cảnh như Ngô Bình thì những điều đó không quá quan trọng.
Ngô Bình “ừ” một tiếng rồi hỏi: “Buổi tối bên Học viện Quân sự có huấn luyện không?”
Dương Quốc Hào nói: “Không có, buổi tối hoạt động tự do, nhưng không thể rời khỏi học viện”.
Ngô Bình hơi thất vọng: “Không thể ra ngoài sao?”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |