“Không ra gì”.

 

 

Hàn Băng Nghiên khó chịu mới người lạ mặt đó, thẳng thừng từ chối.

 

Thí sinh trẻ mắt hí nheo mắt, cười hehe, nói: “Cứ thấy thích kiểu con gái nóng tính như cô”.

 

Anh ta đứng dậy, hai nam sinh phía trước cũng đột nhiên đứng dậy, đi đến bên cạnh anh ta.

 

Thí sinh mắt hí bước đến bên cạnh Hàn Băng Nghiên, đưa tay ra muốn sờ lên mặt cô ta, Hàn Băng Nghiên nổi giận, tát anh ta một bạt tai, rồi giận dữ nói: “Anh làm gì đó?”

 

Tên mắt hí cười kệch cỡm: “Làm gì hả? Cô nói thử xem?”

 

Hàn Băng Nghiên liền nói: “Thưa thầy”.

 

Thật ra thầy giám khảo đã để ý phía bên này từ sớm rồi, nhưng anh ta không dám đụng chạm với đám người này, thế nên mới ngoảnh mặt đi, cứ như không nhìn thấy gì cả.

 

Mặt tên mắt hí đắc ý: “Cô gọi ai cũng vô ích thôi, ở cái đất Thần Kinh này, ai dám quản tôi? Các anh em, giữ lấy cô ta cho tôi, bây giờ hầu gia đây muốn xử cô ta”.

 

Hàn Băng Nghiên thấy mấy người họ muốn giữ chặt mình thì lạnh lùng nói: “Các anh đang tự tìm cái chết”.

 

Tên mắt hí chau mày: “Tìm đường chết? Ai muốn giết chết chúng tôi? Cô sao?”

 

“Không cần đến cô ấy, tôi đến để giết chết anh”.

 

Bỗng dưng, một làn gió nhẹ thổi qua, bên cạnh thanh niên mắt hí có thêm một người nữa, hai thí sinh đang định giữ chặt Hàn Băng Nghiên liền vung nắm đấm qua.

 

Người đó chính là Ngô Bình, cậu đưa tay lên tát hai bạt tai khiến hai người đó văng ra xa hơn hai mét, đầu óc choáng váng, ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

Thí sinh trẻ giật mình, anh ta lùi lại một bước rồi hét lên: “Tôi là hầu…”

 

“Bốp”.

 

Ngô Bình tiến lên tát thêm một bạt tai nữa, sau đó tóm tóc anh ta, đi ra ngoài và nói với Hàn Băng Nghiên: “Tập trung thi”.

 

Hàn Băng Nghiên gật đầu: “Biết rồi”.

 

Tên mắt hí bị Ngô Bình kéo ra ngoài như kéo một con chó chết, anh ta vừa xuýt xoa vì đau vừa mắng nhiếc: “Anh dám động vào tôi thì anh chết chắc rồi, tôi là hầu tước”.

 

Tiếng hét đau đớn của tên mắt hí nhanh chóng tắt lịm, Ngô Bình kéo anh ta đến trước một hòn non bộ, giẫm nát xương chân trái của anh ta, anh ta đau quá ngất xỉu.

 

Ngô Bình lấy điện thoại ra, chụp ảnh rồi gửi cho Tần Cự Phong.

 

Vài phút sau, Tần Cự Phong gọi điện qua, nói: “Sư huynh, đã điều tra được thân phận của người này, người này tên Tả Doanh Lũy, bố là Đông Quách Hầu, đã chết mấy năm trước, anh ta được kế thừa hầu tước. Bây giờ anh ta không có sức ảnh hưởng gì, nhưng dượng của anh ta là Kỳ tướng, vì vậy anh ta rất ngông cuồng, vô pháp vô thiên, anh ta từng bị không ít người tố cáo, nhưng đều được Kỳ tướng bao che”.

 

Ngô Bình hỏi: “Tân hoàng đế đăng cơ, Lâm Tương và Kỳ tướng thế nào rồi?”

 

Tần Cự Phong: “Hai người này một người là người của thái tử, một người là người của lục hoàng tử nên đều bị bãi miễn”.

 

Ngô Bình: “Cự Phong, vương gia không ban chức cho cậu sao?”

 

Tần Cự Phong cười hehe: “Sư huynh, bây giờ tôi là thống lĩnh cấm quân”.

 

Ngô Bình: “Vậy cậu hãy phái một đội quân đến, bắt mấy tên này đi, trừng trị thích đáng”.

 

Tần Cự Phong là thân tín của Đông Vương, cộng thêm việc có quan hệ thân thiết với Ngô Bình nữa nên có thể nói là người kề cận bên cạnh vua, anh ta muốn xử ai cũng là chuyện vô cùng đơn giản.

 

Một lúc sau, Tả Doanh Lũy từ từ tỉnh lại, anh ta không dám ngông cuồng nữa, nói: “Đừng đánh nữa, đau chết tôi mất”.

 

Ngô Bình: “Ông dượng Kỳ Tướng của anh đã bị bãi nhiệm rồi mà anh còn dám ra ngoài làm bậy, thứ ngu ngốc như anh sao có thể sống được đến hôm nay?”

 

Tả Doanh Lũy tái mặt: “Anh biết tôi là ai sao?”

 

Ngô Bình không thèm quan tâm đến anh ta, kéo hai người còn lại ra ngoài, thầy giám khảo và một người phụ trách khác nhìn thấy nhưng không dám nói gì.

 

Một lúc sau, một đội quân tuần thành đến, hỏi rõ tình hình rồi lập tức bắt ba người họ đi.

 

Tả Doanh Lũy biết mình đã đụng đến người không nên đụng vào, anh ta lập tức thét lên: “Tôi sai rồi, tha cho tôi một lần đi, tôi có thể đưa tiền cho anh”.

 

Ngô Bình phất tay, cho quân tuần thành đưa người đi.

 

Tả Doanh Lũy biết nếu bị kéo đi thì e rằng sẽ rất khó ra ngoài được, anh ta liền hét lên: “Tôi biết một bí mật của Kỳ Tướng, anh tha cho tôi, tôi sẽ nói cho anh biết”.

 

Ngô Bình giật mình, ra dấu cho quân tuần thành thả người, sau đó cậu kéo Tả Doanh Lũy ra xa, hỏi: “Bí mật gì?”

 

Tả Doanh Lũy nhìn qua nhìn lại, nói: “Trong phủ Kỳ Tướng có một cái đầu biết nói, hơn nữa còn biết hết mọi thứ và làm được mọi thứ. Có điều anh ta bị Kỳ Tướng nhốt dưới đất, ngày ngày ngâm trong nước thuốc”.

 

Ngô Bình hứng thú: “Một cái đầu người biết nói sao?”

 

Tả Doanh Lũy liền gật đầu: “Không sai, có lần tôi không cẩn thận xông vào đó và nhìn thấy cái đầu. Tôi giật cả mình, đang định bỏ chạy thì không ngờ cái đầu đó lại lên tiếng. Anh ta còn nói cho tôi biết dượng tôi nhốt anh ta ở đó, mượn sức mạnh của anh ta mới làm được tể tướng. Nếu tôi chịu thả anh ta đi thì anh ta cũng sẽ giúp tôi lập đại nghiệp. Có điều tôi không có tham vọng nên nghe xong thì đã bỏ đi”.

 

Ngô Bình như nghĩ ra được gì đó, cậu liên lạc với Tần Cự Phong, nói: “Phủ Kỳ Tướng có một món đồ, tôi muốn lấy được nó”.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement