Ngô Bình: “Được, vậy thì ăn cơm trước, sau đó chúng ta sẽ đến Văn Sơn xem thử”.  

 

Lưu Tử Khải rất tò mò về thân phận của Ngô Bình ở học viện quân sự Đại Hạ, cứ rào trước đón sau, còn Ngô Bình thì chỉ hứng thú với Văn Sơn, cậu hỏi thêm họ vài tình tiết.  

 

Sau khi mấy người họ hẹn tối nay đến Văn Sơn thì trong đầu Ngô Bình lại có tiếng của Phương Lập vọng lên: “Tôi tính toán thấy chuyến đi tối nay của cậu nhất định có nguy hiểm. Nhưng nếu cậu có thể vượt qua được thì nhất định sẽ có thu hoạch rất lớn”.  

 

Sau khi ăn uống no say, nhóm người của Ngô Bình âm thầm đến gần Văn Sơn. Văn Sơn đã bị phong tỏa từ lâu, bốn bề được bao bọc bởi tường thành cao hơn bốn mét, trên đầu còn kéo thép gai, rất khó trèo qua.  

 

Lưu Tử Khải đang định đi tìm thang thì Ngô Bình đột nhiên vung tay, mấy người họ liền bay lên không, nhẹ nhàng băng qua bức tường. Mấy nữ sinh thốt lên kinh ngạc, Lưu Tử Khải sợ đến mức lập tức bảo họ phải nhỏ tiếng.  

 

Mộc Băng Thiền đã biết thủ pháp của Ngô Bình nên không ngạc nhiên mà chỉ cảm thấy thú vị.  

 

Lưu Tử Khải chỉ về ngọn đồi mọc đầy cây và cỏ dại, nói: “Đấy chính là Văn Sơn, nhiều năm rồi không có ai dọn dẹp, trông có vẻ rất hoang tàn. Trước đó, tôi đã từng dùng thiết bị không người lái tìm hiểu qua mấy lần, đại khái cũng biết được tình hình bên trong”.  

 

Ngô Bình nói: “Các cô cậu theo sau tôi”.  

 

Cỏ trong đó cao lút đầu người, đi đến đâu là có côn trùng bò loạn đến đó. Ngô Bình không muốn lãng phí thời gian, lập tức vung tay, mấy người họ liền bay thẳng đến chân Văn Sơn.  

 

Trước mặt họ là một bức tường được xây bằng đá cao nửa mét, che lấp cửa động cao hơn bảy mét.  

 

Lưu Tử Khải nhìn bức tường, hai mắt sáng lên, nói: “Đàn anh, đây là lối vào của Văn Sơn”.  

 

Ngô Bình đưa tay ấn lên tường, cảm nhận pháp lực đang chuyển động, điều này chứng tỏ trong bức tường có cấm chế. Có điều, cấm chế này chỉ có hiệu quả với người tu hành, người thường chạm vào nó sẽ không đánh thức cấm chế. Cậu chợt nghĩ, nếu hôm nay cậu không theo họ đến đây thì nhất định nhóm người Lưu Tử Khải sẽ nghĩ cách phá bức tường này, sau đó vào trong thám hiểm. Một khi như vậy thì họ sẽ chết chắc.  

 

Việc thám hiểm sắp tới đầy rẫy nguy hiểm, Ngô Bình không định để họ tham gia, thế nên cậu âm thầm tạo ra huyễn cảnh, để tất cả họ đều vào trong mộng cảnh Huyền Thiên. Trong mộng cảnh, những người này sẽ được trải nghiệm một cuộc thám hiểm đặc sắc.  

 

Huyễn cảnh vừa được khởi động thì mấy người họ đều đứng ngây ra tại chỗ, biểu cảm không ngừng biến đổi, rõ ràng là đang nằm mơ trong huyễn cảnh.  

 

Sau đó, Ngô Bình ấn lên tường, bức tường nát vụn, biến thành tro bụi bay khắp trời. Cậu bước vào trong lớp bụi, chính thức tiến vào Văn Sơn.  

 

Đằng sau bức tường là một phòng triển lãm rộng mấy ngàn mét vuông, trong phòng triển lãm đặt mấy trăm loại vật phẩm được đào lên từ Văn Sơn, nào là cung tên, đồ đồng, đồ sắt, đồ gốm, sách trúc, chữ khắc v.v…  

 

Ngô Bình nhìn lướt qua, không phát hiện có thứ gì đặc biệt, thế là tiếp tục đi vào trong. Đi hết phòng triển lãm là đến một con đường rộng bốn năm mét, mặt đường lát gạch vuông, trên mặt có khắc phù hiệu hình rắn kỳ lạ.  

 

Cậu đi vào trong một đoạn thì bỗng nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Từ khi bắt đầu tu hành đến nay, cậu chưa từng có cảm giác nguy hiểm như thế, cậu bất giác dừng lại, cảnh giác quan sát xung quanh.  

 

Chỉ là xung quanh chỉ có mặt đất và những bức tường, ngoài ra không có thứ gì đặc biệt hết.  

 

Lúc này, trong đầu cậu lại có tiếng Phương Lập vang lên: “Công tử, tôi cần ra ngoài quan sát, chỗ này có nguy hiểm”.  

 

Ngô Bình lập tức lấy đầu của Phương Lập ra, Phương Lập lơ lửng trên không trung, mắt nhìn quanh bốn phía. Một lúc sau, ông ta nói với ánh mắt kinh ngạc: “Kỳ lạ, sao chỗ này lại có khí tức cấm kỵ?”  

 

Ngô Bình hỏi ông ta: “Cấm kỵ mà ông nói là chỉ điều gì?”  

 

Phương Lập trả lời: “Trong đại lục Thánh Cổ có một số khu vực bị sức mạnh tà ác làm ô nhiễm, được gọi là vùng đất cấm kỵ. Trong vùng đất cấm kỵ, có một số sinh linh siêu mạnh, chúng có sức mạnh cấm kỵ. Nói một cách đơn giản, sức mạnh cấm kỵ có thể sửa đổi quy tắc thiên địa, trong khu vực chịu sự ảnh hưởng sức mạnh của nó, pháp tắc thiên địa phải thay đổi theo yêu cầu của cấm kỵ”.  

 

Ngô Bình: “Cấm kỵ đó mạnh đến mức nào? Nhân tộc có phải đối thủ của nó không?”  

 

Phương Lập cười, nói: “Cấm kỵ cũng có mạnh có yếu, chia thành Tiểu Thiên cấm kỵ, đại thiên cấm kỵ, chí cao cấm kỵ. Trong một quá trình dài, từng có thiên tài của nhân tộc luyện hóa được tiểu thiên cấm kỵ, từ đó tu luyện cấm kỵ thần thông. Người luyện hóa cấm kỵ cực kỳ ít, suốt một quá trình lịch sử dài cũng chỉ có nhiều nhất mấy ngàn người thôi”.  

 

“Đại thiên cấm kỵ mạnh hơn, trong lịch sử chỉ có mấy chục người luyện hóa và hấp thụ cấm kỵ cấp trung. Tất cả trong số họ đều trở thành người mạnh nhất trong thời đại của mình”.  

 

“Mạnh nhất là chí cao cấm kỵ, trong lịch sử chỉ có ba bốn người từng luyện hóa được, sau đó họ đều trở thành bậc chí tôn, đứng trên nhân tộc vạn cổ”.  


Ngô Bình nheo mắt: “Vậy ông nghĩ cấm kỵ ở đây là loại nào?”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement