Bà ta vừa nói vừa đưa tay ấn nhẹ lên kệ sách, không gian xung quanh kệ sách đột nhiên méo mó, trở thành một cánh cửa không gian hình tròn, trong cửa là một cảnh tượng khác hẳn. Trong thung lũng xinh đẹp có một ngôi nhà lầu ba tầng màu xám, mảnh đất phía trước căn nhà có một con hổ vằn vàng, mắt xanh đang nằm. Con hổ đột nhiên mở mắt ra, nhìn chằm chằm về phía Ngô Bình, một khí tức hồng hoang cổ ập đến, dường như đó đã đánh thức ký ức trong huyết mạch của Ngô Bình.
Mộng San phất tay, cánh cửa không gian biến mất, bà ta hỏi: “Cậu có biết lúc nãy là chỗ nào không?”
“Đại lục Thánh Cổ?”, Ngô Bình nheo mắt hỏi ngược lại.
Mộng San gật đầu: “Không sai, đấy là cánh cửa dẫn đến đại lục Thánh Cổ, chỉ là cánh cửa này đã khép lại hơn một ngàn năm rồi, muốn qua được nó thì cần phải có thiên phú rất cao.
Mắt Ngô Bình sáng rỡ lên: “Tôi cũng vào được sao?”
Mộng San: “Đương nhiên rồi, chỉ là trước lúc đó, cậu bắt buộc phải đáp ứng được một số yêu cầu. Nếu không đáp ứng được thì sẽ không thể vào được”.
“Yêu cầu gì?”, cậu hỏi.
“Sau khi vào cấm địa thượng cổ thì tận dụng môi trường trong đó để hoàn thành Trúc Cơ”. Bà ta nhìn Ngô Bình: “Trúc Cơ là một cảnh giới tu hành trong đại lục Thánh Cổ, có rất nhiều điểm trùng lặp với bí cảnh tiên đạo”.
Ngô Bình đã biết những chuyện này từ lâu, cậu tiếp tục hỏi: “Thế tục chỉ có một thánh môn này thôi sao?”
Mộng San lắc đầu: “Không chỉ có một cái, nhưng hiện tại chỉ còn có bảy cái, cái ở học viện hoàng gia chúng ta là một trong số đó”.
“Gần đây có người vào sáu cánh cửa còn lại không?”, Ngô Bình hỏi.
Mộng San lắc đầu: “Đến cả thánh môn ở đây còn không có ai vào cả ngàn năm rồi, những cánh cửa khác thì càng không thể”.
Ngô Bình rất thắc mắc: “Ai đã tạo ra những cánh cửa này?”
Mộng San: “Là tổ tiên của nhân tộc ở thế tục, từ xưa, họ từ đại lục Thánh Cổ đến đây, một số lối đi còn sót lại, chính là những thánh môn này. Có điều, thời gian lâu dần, càng lúc càng có nhiều thánh môn biến mất”.
Ngô Bình: “Nếu vào thánh môn thì sẽ có chuyện gì xảy ra?”
Mộng San cười, đáp: “Cậu sẽ có được quyền sử dụng thánh môn, được tự do qua lại giữa đại lục Thánh Cổ và thế tục. Đại lục Thánh Cổ có rất nhiều thứ mà chúng ta luôn mơ ước có được. Và chỗ của chúng ta cũng có rất nhiều thứ mà đại lục Thánh Cổ không có”.
Ngô Bình hiểu ra ngay ý nghĩa của câu nói đó là gì, cậu bình tĩnh hỏi: “Ý của phó viện trưởng là sau này chúng ta có thể buôn bán sao?”
Mộng San cười: “Không hổ danh là thần đồng đương thời, mới nói đã hiểu ngay. Lần gần nhất thánh môn khởi động là cách đây hơn một ngàn ba trăm năm, lúc đó thánh môn vẫn chưa thuộc về học viện hoàng gia. Đáng tiếc là vị thiên tài đó có được quyền ra vào thánh môn chưa được mười năm thì đã qua đời, từ đó về sau, thánh môn chưa từng được khởi động lại, mãi cho đến bây giờ”.
“Phó viện trưởng cho rằng tôi có thể khởi động nó sao?”, Ngô Bình hỏi.
Mộng San: “Thành tích của cậu rất đáng kinh ngạc, tôi không dám nói đứng đầu Vạn Cổ nhưng ở Đại Hạ thì không có ai có thể qua được cậu”.
Tim Ngô Bình đập loạn, cậu biết rõ, một khi khởi động thánh môn thì cậu sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.
“Đương nhiên tôi sẽ cố hết sức”, cậu nói.
Mộng San gật đầu: “Ừm, cậu làm quen với môi trường ở học viện trước đi, ngày mai rồi đến gặp lại tôi”.
“Ok”. Ngô Bình chào tạm biệt.
Cậu đi chưa được bao lâu thì người đàn ông trong bức tranh cứ như người thật, đột nhiên quay đầu lại nói: “Tiểu San, cháu cảm thấy người này làm được thật sao?”
Mộng San: “Ông nội, thành tích của cậu ta quá kinh ngạc, nếu đến cả cậu ta còn không làm được thì chúng ta chỉ có thể từ bỏ thôi”.
Người đàn ông nho nhã thở dài, nói: “Đã hơn một ngàn năm rồi, cũng không biết bên đó thế nào, không biết người đợi chúng ta có còn đó không?”
Mộng San buồn bã, sau đó hạ giọng nói với ánh mắt kiên định: “Dù có thế nào thì chúng ta cũng phải đi”.
Người đàn ông nho nhã nói: “Tiểu San, cháu đã rời họa cảnh nhiều năm, nếu năm nay cậu ta không có tiến bộ gì thì cháu hãy quay về trong tranh ngủ say, không cần phải lãng phí tuổi xuân”.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |