Truyện Tình yêu khắc cốt ghi tâm (full) Trầm Tu Cẩn – Giản Đồng

Ads

Chương 283 NGƯỜI ĐÁNG HẬN KHÔNG PHẢI NGƯỜI NÀY

Giữa sự hợp tác của Demen Miffel ở Pháp và chăm sóc Trâm Tu Cẩn thì cô đã chọn về sau Sau khi Vi Vị An biết chuyện này thì đã tức giận vô cùng rồi liên gọi cho Giản Đồng, “Tiểu Đồng, chị điên rồi sao? Chị có biết tình hình Giản Thị hiện tại như thể nào không?

Được!

Nói thắng ra, thì dù cho là thời kỳ thịnh vượng nhất của Giản Thị, có thể kết giao với Miffel thì đối với Giản Thị mà nói tuyệt đối là một chuyện chỉ có lợi chứ không có hại”

Giản Đồng không lập tức trả lời, cô sững người một lúc: “Sao cỏ biết được chuyện Miffel”.

Vi Vị An cười lạnh một tiếng nói: “Tiểu Đồng, em biết chị đang nghĩ gì Nhưng đáng tiếc là lân này chị đã nghĩ sai rồi Kane.Filoch trước đây đã đến tận công ty tìm chị.

Em đương nhiên sẽ không tùy tiện đưa cách thức liên lạc của chị cho người khác.

Lúc anh ta đến tìm chị, em nhìn bộ dạng anh †a có chút vội vàng, hỏi thăm một chút thì mới biết, anh ta tìm chị gấp như thế là vì chuyện của Miffel Hành tung của Miffel trước nay đều bất định, vốn dĩ đợi được anh ta hiện thân vốn đã là một cơ hội hiếm có.

Kết quả hỏi thăm thêm một lân nữa thì mới từ miệng Kane biết được chị không đồng ý đi”.

Vi Vi An nói một cách nôn nóng: “Tiểu Đồng, nếu chị bị ốm, thì dù là chị bị ốm em cũng sẽ không để chị đi.

Nhưng hiện tại bệnh của chị đã khỏi rồi Thì tại sao chứ?”

Lời nói của Vi Vi An mang theo một chút cứng ran Giản Đồng mím môi, “Không có gì, chỉ là không muốn đi thôi”.

“Rốt cuộc chị đang nghĩ gì vậy!” Vị Vi An hét lên rồi dập điện thoại Khoảng hai mươi phút sau thì chuông cửa nhà Giản Đồng vang lên một cách gấp gáp.

Cô còn tưởng räng là người giao đô ăn, nên đi ra mở cửa, vừa mở cửa thì lại là Vi Vi An vô cùng lo lăng xông vào trong.

“Tiểu Đồng, em không tin chị em không có lý do mà có một quyết định không lý trí như thế này”. Cô ấy tức đến mức mồm như phun lửa, câm tách trà trên bàn lên dốc thẳng vào miệng.

Còn chưa kịp uống được một ngụm thì trà đã bị người ta cướp mất.

Ví Vi An nhìn người đi tới, hơi sững người, “Chủ tịch Trâm!”

Khoảnh khäc Giản Đồng biết việc Trâm Tu Cẩn bị trúng đạn ở Roma Italia, thì cô đã biết rồi, sau này Giản Đồng quay lại, vậy thì, Trâm Tu Cẩn đương nhiên cũng vượt qua nguy hiểm và quay về thành phố S rồi Cô ấy chỉ ngạc nhiên là, lại gặp con người này ở tại nơi ở của Giản Đông.

“Chào chủ tịch Trâm..” Cô ấy lập tức đưa tay ra đúng phong cách thương nghiệp.

“Đây là cốc nước của Đông Đồng, cô không được uông”. Người đó lạnh lùng nhìn cô một cái, giữa chặt cốc trà trong tay không để cho cô lấy được.

Nhìn bộ dạng Trầm Tu Cẩn như vậy, trong lòng Vi Vi An đột nhiên có một tia kỳ quái, kỳ lạ nhìn thêm người đàn ông ấy một chút, Giản Đông lập tức đứng canh lấy tầm mát: “Cô cứ về trước đi, có việc gì đợi đến công ty chúng ta lại nói tiếp”.

Trong mát Vị Vị An lóe lên một tia kinh ngạc, nhìn lên Giản Đồng…cô ấy đang đuổi cô vê?

“Giản Đông! Em không kiêm chế được lâu như thế.

Hôm nay nhất định chị phải nói cho em biết nguyên nhân, tại sao lại bỏ qua cơ hội lớn đến như thế? Bình thường chị không như thế”. Giản Đồng có thể vì công việc mà tăng ca lấy ngày mấy đêm, tuyệt đối không bỏ qua cơ hội tốt như thế, đối với Giản Thị mà nói, đó là cơ hội để thay đổi thời thể chuyển xấu thành tốt, lại bị vất bỏ không hề quan tâm.

Nhất định có nguyên nhân nào đó mà mình không biết.

“Đồng Đồng, A Cẩn lạnh”. Tiếng nói nhõng nhẽo của người đàn ông chặt đứt luông suy nghĩ của Vi Vĩ An.

Nghe lời nhõng nhẽo với ngữ khí trẻ con, căm cô suýt chút nữa thì rớt xuống đất.

Giản Đồng đã năm lấy Trâm Tu Cẩn: “Anh cứ về phòng trước đi”, đè nén giọng nói thì thầm €ô cũng chỉ có thể dö dành Trâm Tu Cẩn về phòng ngủ. Sự việc con người này mất trí nhớ, vân là càng ít người biết càng tốt, cô thật không thể ngờ răng, Vi Vi An lại chạy đến tận nhà cô.

Không phải không tin tưởng Vĩ Vi An, mà là việc này càng ít người biết đương nhiên cũng càng an toàn “Tiểu Đồng, anh ta…chủ tịch Trầm có phải là?”

Vi Vi An rất nhanh nhạy, đã phát hiện ra điều gì đó không ổn, cô giơ tay ra kéo lấy cánh tay Giản Đồng, cánh tay còn lại đưa lên thái dương làm một động tác “Não bộ có vấn đề”

“Không…”

“Đồng Đồng, lạnh, A Cẩn rất lạnh”

Giản Đồng gân như muốn đem cái tên phá đám này vất ra ngoài.

“Không phải chứ, chỏ này của anh ta…”

“Vi Vi An, đủ rồi”. Mặt Giản Đông trâm xuông Cô không thích người khác nói não người này có vấn đề, một cảm giác không thích chăng biết từ đâu mà tới Nhưng đã không thê giấu được Vi Vi An, càng đi giải thích thì cũng chỉ là điều thừa thãi, càng bôi càng đen.

Mim chặt hai cánh môi, cô đi vào nhà bếp giót cho người kia một cốc nước, rồi lại về phòng ngủ lấy một chiếc áo dày: “Bị ốm thì năm im nghỉ ngơi, ai bảo anh ra đây chứ?”

Bộ mặt của Vĩ Vi An như nhìn thấy quỷ. Giản Đồng ra hiệu cho cô: “Ngồi xuống đi”.

Lúc này cô mới vừa dùng bộ mặt như nhìn thấy quỷ nhìn vê Trâm Tu Cẩn đang yên tĩnh ngôi một bên uống nước, vừa ngồi vào ghế sofa, cô ấy không cân đợi giải thích thì đã lập tức hiểu ra một chuyện: “Giản Đồng, không phải chị vì anh ta mà bỏ qua cơ hội tiếp cận Miffel đẩy chứ?”

Giản Đồng không nói gì.

Vi Ví An lại trở nên gấp gáp, “Giản Đồng, chị là vì anh ta? Chị điên rồi à!”

Giản Đồng qua đầu đối diện với Trâm Tu Cấn nói: “Anh về phòng ngủ trước đi, ngoan”. Người kia rất không tự nguyện “Ừm” một tiếng rồi rời đi.

Lúc này cô mới nói: “Anh ẩy bị bệnh rồi, sốt cao, tôi không thể đi đâu được”.

“Anh ta bị bệnh thì chị lại bỏ qua một cơ hội ngàn năm có một như thế này?” Vị Vi An tức đến bật cười: “Anh ta chỉ sốt cao thỏi mài”

Vi Vi An càng nói càng tức, càng nói càng phân nộ, ngực phập phồng.

“Anh ta bị bệnh thì có thể tìm người khác chăm sóc anh ta Có thế đưa anh ta về nhà họ Trâm Có biết bao nhiêu cách như thể, chị lại nhất quyết ở lại Chị có biết, chị không chỉ bỏ qua cơ hội tiếp cận với Miffel.

Mà chị bỏ qua đó là cơ hội của toàn thể nhần viên của Giản Thị!

Em khiến cho toàn thể nhân viên của Giản Thị cùng chị bỏ qua một con đường nhẹ nhàng, ngắn gọn, đề đi lựa chọn một con đường vừa nguy hiểm, vừa gian nan.

Tiểu Đồng lần này chị làm mọi người quá thất vọng rồi”.

Nếu cô ấy không biết vấn đề thật sự của Giản Thị, thì cũng sẽ không gấp gáp đến như vậy.

Mặt nhìn thấy một con đường tắt hiện ra, lại bị nói không đi một cách dê như không, nói không đi là không đi nữa.

Giản Đồng trầm mặc, Vi Vị An đột nhiên đứng phất dậy: “Tiểu Đồng, chị bị trúng tà rôi! Đúng là điên rôi! Chị đừng quên rang trước đây anh ta đã làm gì với chị!” Vi Vi An nhìn thấy gương mặt Giản Đồng đột nhiên trở nên u ám, biết là bản thân đã nói sai rồi, nhưng lúc này, lại đang tức giận với Giản Đồng nên không thể ngừng lại: “Những chuyện anh ta làm với chị, có chuyện nào mà không phải bút mực nào cũng không kể hết tội. Có chuyện nào có xứng để chị vì anh ta mà từ bỏ cơ hội gặp Miffel. Anh ta đích thân nói xin lôi chị à?

Anh ta đã từng tự mình nói là anh ta yêu chị chưa?

Hơn nữa bộ dạng hiện tại của anh ta như thế này, ai biết được lúc nào mới trở lại bình thường?

Chẳng lẽ chị muốn cả đời này chăm sóc một đứa trẻ à?”

Từ nào từ ấy như dao sắc, dao nào cũng muốn sát thương!

Thân thể Giản Đồng hơi lảo đảo một chút, bàn tay lập tức năm chặt ghế sofa, như thế mới khiến bản thân ít nhất có thể trụ vững…Sau khi anh ấy trở thành như vậy, những lời cô cất giấu trong lòng, nhưng lời có thể chốn tránh sự thật, lại bị Vi Vi An không hề nế nang gì nói ra trước mặt cô Gõ gõ đầu, dường như cả người cô đều khỏng còn linh hồn.

Từ từ ngẩng đầu lên, “Vi Vi An, nếu anh ấy trở lại bình thường, thì tôi lại có thể đối xử với anh ấy lạnh lùng như trước Trầm Tu Cẩn tỉnh táo, tôi từng hận, trước nay chưa từng tha thứ. Chỉ mong kiếp này lúc gặp lại con người này là ở âm tào địa phủ”.

Nếu người này là Trâm Tu Cẩn tỉnh táo, ân oán hận thù, là việc của hai người, sự căm hận, sự oán trách của cô anh ấy đều đáng phải nhận Nhưng hiện tại người này lại không tỉnh táo, ân oán hận thù anh ấy cũng quên hết rồi, mọi chuyện lại biến thành chuyện của một mình cô, cô hận, cô oán anh ấy cũng không hiểu. Hồ đồ hỏi cô tại sao lại ghét anh ấy, cô lại không thể đem nhưng chuyện đê hèn bỉ ổi dồn nén trong quá khứ áp lên con người với tâm trí của một đứa trẻ tám tuổi trước mặt…xấu đến mấy thì cô cũng không thể làm như thể “Anh ấy không tỉnh táo, Trâm Tu Cẩn không tỉnh táo, không còn là Trâm Tu Cẩn của quá khứ, Trâm Tu Cấn không tỉnh táo lại dùng cách mà anh ấy có thế nghĩ ra được để đổi xử tốt với tôi, dù là rất ấu trĩ. Nhưng lại đối với Giản Đồng tỏi rất tốt, không liên quan đến bất cứ thứ gì khác Tôi thừa nhận, tôi tham lam.

Tham lam sự ấm áo của một đứa trẻ tám tuổi.

Vị Vi An…cõ muốn tôi làm thế nào? Tự tay mình đẩy một chút ‘ấm áp’ này đi sao?”

“Dù tôi muôn hận muốn oán, thì cũng là oán hận cái con người tỉnh táo kia, chứ không phải một đứa trẻ tám tuổi”.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement