Truyện Tình yêu khắc cốt ghi tâm (full) Trầm Tu Cẩn – Giản Đồng

Ads

Chương 59: Sự ấm áp của Trầm Tu Cẩn

Bên cạnh giường bệnh, Trầm Tu Cẩn đứng nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường, Bách Dục Hàng vừa làm kiểm tra cho cô ấy.

“Không có vấn đề gì lớn”, Bách Dục Hàng vẫn nói như vậy: “Nhưng cậu đừng giày vò cô ấy nữa.

Hôm nay cô ấy đã nhận không ít tội, vừa đuối nước, vừa sốt cao, vừa ngất đi, đau khổ nhất chính là khi vừa tỉnh lại, lại bị cậu làm cho ngất đi”

Bách Dục Hàng “chậc chậc” hai tiếng: “Trâm Tu Cẩn, bản lĩnh giày vò người khác này của cậu, vẫn là không ít gặp.”

Lời nói này, quả thực có xen lẫn một chút chế nhạo.

Điều khiến Bách Dục Hàng trợn tròn mắt, là người họ Trầm kia không hề trao cho mình một ánh mắt lạnh buốt như băng.

Ôi trời ~ tính khí hôm nay thật là tốt.

Nói thế nào, thì bản thân cũng phải nắm chắc lấy cơ hội khó kiếm này để làm tổn thương một chút người bạn thân đó, ai biết được phải đợi đến lúc nào người họ Trầm kia mới thể hiện tính khí tốt như vậy, có thể phải đợi đến năm nào có tháng 13.

“Này, cậu nói đi, sau khi tớ rời đi, cậu rôt cuộc đã làm gì cô ấy vậy?”

Vù!!

Một con dao lạnh, trực tiếp lia vào con mắt của Bách Dục Hàng, suýt chút nữa thì khiến Bách Dục Hàng đứng tim: “Trời… không nói thì thôi vậy”, giống như để cho bầu không khí ấm lên, Bách Dục Hàng hất ngón tay lên, “Đáng ghét ~ dọa chết trái tim của người ta rồi ~”.

Giọng điệu âm dương kì quái của Bách Dục Hàng, khiến cho sắc mặt của người đàn ông đang ngôi trên giường càng trở nên lạnh hơn, quay đầu lại, đột nhiên nheo mắt nhìn anh ấy: “Bách Dục Hàng, cậu có thể đi rồi đấy”

“Ôi trời! Cậu thật sự tự xoay chuyển thời gian của tớ sao, không dùng đến lập tức đuổi người ta đi sao? Trâm Tu Cẩn, tớ chưa từng gặp người nào vô tình hơn cậu đâu đấy”

Trâm Tu Cẩn thở dài một hơi: “Dục Hàng, quay về nghỉ ngơi đi. Hôm nay cậu cũng đủ mệt rôi” Anh ấy lại giơ tay lên nhìn vào chiếc đồng hô đang đeo trên tay: “Ngày mai cậu phải đến trực phòng bệnh đúng không? Đã giờ này rồi, vẫn còn lê mề ở đây, còn có vài tiếng để ngủ.”

Trời… đột nhiên lại ấm áp, có lẽ người khác sẽ rất khó để cảm nhận được sự ấm áp của Trầm Tu Cẩn, Bách Dục Hàng tuy cảm thấy thái độ trước sau của Trầm Tu Cẩn hoàn toàn chuyển biển, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy ấm áp.

Người ngoài chỉ biết, con người Trầm Tu Cẩn bá đạo lại mạnh mẽ, vô cùng kiêu ngạo, thực ra, giữa những người anh em với nhau mới biết, sự ấm áp của Trầm Tu Cẩn, người ngoài vốn dĩ không cảm nhận được.

Bách Dục Hàng đột nhiên nhìn về người phụ nữ đang nằm trên giường, trong lòng lại hiện ra một khả năng. Rồi anh ấy lại quay đầu nhìn sang người đàn ông sắc mặt lạnh lùng kia… không, phải, chứ???

Sự ấm áp của Trầm Tu Cẩn?

Sự ấm áp của Trầm Tu Cẩn?

Cũng tặng cho Giản Đồng?

“Cậu…” Bách Dục Hàng mở lời rồi lại ngắt.

“Cái gì?”

“Cậu đừng bắt nạt cô ấy nữa” Cuối cùng, ý nghĩ đột nhiên nhảy lên trong đầu đó, Bách Dục Hàng lại cất giấu vào trong lòng, vẫn là không nói ra.

Anh ấy quá hiểu con người của Trầm Tu Cẩn, con người ngang ngược, bướng bỉnh, tính cách kiêu ngạo như anh ấy, nếu như bản thân thực sự nói với con người ngang ngược kia, rằng cậu đã rung động với Giản Đồng rồi.

Hậu quả e là… Giản Đồng sẽ càng gặp thêm họa.

Thử nghĩ mà xem, Trầm Tu Cẩn tính cách kiêu ngạo, nếu như thật sự nhìn ra bản thân đã thực sự rung động với Giản Đồng, mà Giản Đồng lại là người do chính mình nhốt vào trong tù tận ba năm đó, Trầm Tu Cẩn sẽ đón nhận sự thật này sao?

Chắc chắn là không.

Bách Dục Hàng quả thực đã quá hiểu con người của Trầm Tu Cẩn rồi.

Vả lại, Bách Dục Hàng cũng chỉ là vừa mới lóe lên ý nghĩ đó, có lẽ, bản thân đã đoán sai thì sao?

“Cậu đừng bắt nạt cô ấy nữa… ý tớ là nói, cơ thể tàn tạ như thế của cô ấy, bị giày vò thêm vài lần nữa, thì cũng không cần đưa cô ấy đến bệnh viện rồi, cứ trực tiếp đưa cô ấy đến gặp Diêm Vương là được.

Nếu cậu thực sự hận cô ấy như vậy, hận đến mức cứ muốn giày vò cô ấy, muốn báo thù cô ấy vì đã hại chết Hạ Vi Minh, vậy chí ít, cậu cũng phải để cho cơ thể của cô ấy khỏe lại trước, để cô ấy giữ lại tính mạng này, có đúng không?”

Bách Dục Hàng cảm thấy, bản thân nói nhiều như vậy, đã quá đủ rồi, nếu nói nhiều quá, e rằng sẽ phản tác dụng, rồi vẫy vẫy tay: “Vậy thì, tớ đi trước đây. Ngày mai còn phải đến trực phòng bệnh. Tớ phải quay về ngủ cho đủ giấc”

Người đi rồi, trong phòng đột nhiên yên tĩnh, không còn tiếng nói của Bách Dục Hàng nữa, bệnh viện vào buổi đêm, thực sự có một cảm giác yên tĩnh đến kì lạ.

Cái cảm giác yên tĩnh này, với cảm giác một mình ở nhà trong đêm tối, là hoàn toàn khác nhau.

Trầm Tu Cẩn lấy một chiếc ghế, ngồi bên cạnh giường bệnh.

Sự chú ý của anh ấy, đặt lên trên trán của Giản Đồng.

Cái vết thương ngày trước được cô ấy dán băng gặc vào, rồi để tóc mái xuống che đi, cuối cùng, cũng bị anh ấy nhìn thấy.

Bách Dục Hàng nói, vết thương này là một vết thương mới nằm đè lên vết thương cũ, vết thương mới là vào vài ngày trước mà có, còn vết thương cũ, có từ rất lâu rồi.

Đột nhiên, kí ức ùa về, khi gặp cô ấy ở Đông Hoàng, bất luận là lúc nào ở đâu, cái vết thương ở trên trán cô ấy, chắc chắn đã được dùng tóc mái để che đậy đi kỹ càng: Anh ấy còn cảm thấy xấu, không hiểu sao cô ấy lại có thể để kiểu tóc như vậy. Lại cảm thấy có lẽ là do trong tù phải để kiểu tóc này, nên Giản Đồng đã quen rồi.

Ngón tay thon dài của anh ấy, vén tóc mái của cô ấy sang một bên, để lộ ra vết thương đó.

Vết thương này, nếu như hoán đổi thành người bác sĩ chuyên nghiệp Bách Dục Hàng sẽ nói: trời đất ơi sao trên đời lại có người phụ nữ có thể chịu đựng nhiều vết sẹo xấu xí lồi lóm ở trên cơ thể như vậy chứ.

Ngón tay thon dài, không chạm vào vết thương ở trên trán cô ấy, nhưng lại từ từ đặt lên trên gò má của cô ấy, từng chút từng chút trượt xuống khuôn mặt cô ấy, trượt qua từng miếng da miếng thịt.

Làn da dưới cảm nhận của ngón tay, rất thô, không hề mịn màng, rõ ràng mới chỉ ở tuổi đôi mươi, nhưng cơ thể của cô ấy, mỗi một bộ phận, đều hiện ra sự ê chề của năm tháng.

Ngón tay trượt lên đôi lông mày chưa từng qua chỉnh sửa của cô ấy, không thể không nói, lông mày của cô ấy, vẫn có thể nhìn ra Giản Đồng của ba năm trước, rồi lại vuốt xuống hai bọng mắt †o của cô ấy, cuối cùng, vuốt xuống đôi môi, cảm giác rất thô ráp, không hề có sự căng mịn của đôi môi thuộc về một cô gái đôi mươi… thực sự, mỗi một bộ phận trên cơ thể của cô ấy, đều khắc lên những vết tích của năm tháng.

Sự quan sát của anh ấy, dần dần dừng lại, đặt lên trên người cô ấy, anh ấy đang nghĩ, nếu như có thể mở cơ thể của cô ấy ra để nhìn những bộ phận bên trong, thì những bộ phận đó có phải cũng khắc lên sự ê chề của năm tháng không.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Trầm Tu Cẩn cầm điện thoại lên, “Có chuyện gì?”.

“Boss, Trân Mộc Mộc này phải xử lí thế nào đây?”

“Cho biến mất đi, tôi không muốn nhìn thấy cô ta nữa” Giản Đồng nói đúng, anh ấy chính là một con sói, sói là động vật ăn thịt uống máu.

“Được Boss”

Bên phía Trầm Nhất không do dự gì, định chuẩn bị cúp máy.

Đột nhiên.

“Đợi đã”

“Boss còn có điều gì cần dặn dò không?”

Người đàn ông liếc sang người phụ nữ đang nằm hôn mê trên giường, dừng lại một lúc, rồi giơ điện thoại lên: “Nhốt cô ta vào trước đã. Đừng hại chết cô ta”

..” Trầm Nhất đơ người ra, rất nhanh liền phản ứng lại: “Được, Boss.”

Trầm Nhất liếc nhìn người con gái đang run lẩy bẩy ở dưới chân, rồi nói với hai người vệ sĩ đứng trước mặt: “Boss nói, nhốt cô ấy vào trước đã, đừng giày vò cô ấy”

Trân Mộc Mộc sắc mặt trắng bệch, bám chặt lấy chân của Trầm Nhất van xin: “Sao lại nhốt tôi vào chứ? Giản Đồng, Giản Đồng chẳng phải đã thay tôi đi xin tha thứ rồi hay sao? Tại sao vẫn muốn nhết tôi lại chứ?”

Trầm Nhất lười phải giải thích cho người con gái ngu ngốc này nghe, cô tưởng rằng cô vốn dĩ sẽ được đãi ngộ tốt như này sao?

So với quyết định lúc trước của Boss, cô còn có cơ hội được nhốt vào sao?

“Giản Đồng, Giản Đồng cô ấy đã thay tôi đi xin tha thứ chưa? Cô ấy đã thật sự đi chưa?”

“Bỏ tay ra” Trầm Nhất càng thêm lạnh lùng,

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement