Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O - Đồ Nam Kình

Ads

Ánh sáng của màn hình laptop được chỉnh đến 37%, trên đó là vô số thông tin khiến Tưởng Vân Thư đầu váng mắt hoa, nhấc bút lên đánh dấu vào dòng cuối cùng của bản kế hoạch, anh liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, đã 5:02 sáng, đôi mắt dần cay xè đau nhức, anh mệt mỏi ngả đầu dựa vào lưng ghế thở dài một hơi, “Ngày mai phải đón Bạch Đường về rồi…”

Năm ngày nay anh thật sự rất bận rộn, gấp gáp đến mức đau đầu, mỗi ngày ngủ không được năm tiếng, việc phải hoàn thành trong thời hạn quá nhiều, làm giấy chứng nhận, đăng thông tin nhà ở, thỏa thuận giá cả với người mua, ký hợp đồng mua bán, chuyển nhà,…

Trước khi vào cấp hai, cha anh sẽ lập cho anh một thời khóa biểu mỗi ngày, nếu không hoàn thành sẽ bị phạt, sau khi tốt nghiệp cấp hai, người lập thời khóa biểu từ cha biến thành anh.

Bên người anh lúc nào cũng có một quyển sổ, bên trong viết chi chít những việc phải làm hàng ngày, cho đến khi nhắm mắt đi ngủ thì những việc được viết trong sổ nhất định phải hoàn thành xong.

Ở thế giới cũ, anh đã dùng hết ba mươi hai quyển sổ.

Có lẽ là do ảnh hưởng từ gia đình, cũng có lẽ là do tính cách anh vốn tự ràng buộc mình, nhiều năm qua đã có dấu hiệu của bệnh, nếu không có áp lực thì anh sẽ cảm thấy trống rỗng lẫn lo âu.

Anh không thể để Bạch Đường ở một mình trong bệnh viện quá lâu, cũng không thể chờ Bạch Đường ra việc rồi mới làm tiếp, anh cần phải làm xong hết tất cả, cho Bạch Đường một môi trường ổn định để hồi phục.

Cần phải như vậy.

Chuyển nhà là một việc quan trọng, dựa theo tính cách của anh thì nhất định sẽ báo trước cho cậu, vậy nên anh vẫn luôn cho rằng mình đã nói rồi, hóa ra ngày đầu tiên đã quên… Tưởng Vân Thư thở dài, cái trí nhớ này, quả nhiên mình đã già rồi, ngay cả từ vựng tiếng Anh ngày hôm sau đọc lại vẫn có thể quên mất một phần năm, rõ ràng lúc còn đi học đã gặp qua là không bao giờ quên được.

“Tôi đã bán căn nhà cũ rồi,” Tưởng Vân Thư cố gắng nhẹ giọng như muốn trấn an Bạch Đường, “chúng ta chuyển nhà, bây giờ sẽ đến nhà mới, còn khoảng mười phút nữa là đến rồi, cậu đừng sợ.”

Cún con co bốn chân ngắn ngủn nằm trong lòng Bạch Đường đang run rẩy, dường như nó cảm nhận được chủ nhân mình đang sợ hãi, gác đệm thịt ấm áp lên tay chủ nhân, vừa cọ vừa nghiêng đầu kêu “Ư ử”.

Bạch Đường lập tức ôm chặt cục bột đen hơn.

Tưởng Vân Thư hơi đau đầu, gân xanh nổi lên, anh mệt mỏi xoa xoa huyệt thái dương, “Là tôi quên nói với cậu, tôi xin lỗi, tôi sai rồi, sau này sẽ không như vậy nữa.”

Bạch Đường hơi nghiêng đầu đi, khóe mắt lén lút quan sát Tưởng Vân Thư, cậu đã sớm chú ý đến trạng thái mệt mỏi của alpha, trong mắt giăng đầy tơ máu, sắc mặt cũng hơi nhợt nhạt, cả người trông vô cùng tiều tụy.

Tưởng Vân Thư như nhớ tới điều gì đó, anh lấy điện thoại mở album ảnh ra, “Cậu nhìn nè, đây là hình nhà mới mà hôm qua tôi đã chụp, là chụp vào ban ngày, bây giờ chúng ta sẽ đi tới đây.”

Nửa gương mặt Bạch Đường chôn trên người cún con, chỉ lộ ra đôi mắt xinh đẹp cong như vầng trăng, lẳng lặng nhìn ảnh trên điện thoại.

“Do gấp quá nên tôi chỉ chụp có mấy tấm thôi.” Tưởng Vân Thư cười, “Bây giờ chúng ta đến xem tận mắt nhé? Sắp đến rồi.”

Mất một lúc sau, Bạch Đường mới thôi run rẩy mà bình tĩnh lại, cậu rụt rè gật đầu.

“Vậy giờ chúng ta xuất phát thôi.” Tưởng Vân Thư vẫn luôn kiên nhẫn đợi cậu, anh nhìn về phía trước, đẩy cần số, làm như tùy ý mà hỏi, “Bạch Đường muốn đặt tên gì cho con chó?”

“Ngài đặt đi ạ…” Giọng Bạch Đường nhỏ xíu.

“Tôi không đặt đâu, nếu để tôi đặt thì…” Tưởng Vân Thư vờ như khổ não, suy nghĩ một chút rồi nói, “Chắc sẽ kêu là Cập Bến.”

Bầu không khí dần thoải mái hơn, Bạch Đường chớp mắt, vô thức hỏi, “Vì sao…” Sau khi phản ứng lại thì nhanh chóng ngậm miệng.

Tưởng Vân Thư không chút để ý, nghiêm túc nói: “Vì tôi muốn thi lên thạc sĩ.”

Tưởng Vân Tô muốn thi thạc sĩ? Bạch Đường yên lặng, một người gần ba mươi tuổi, sao đột nhiên lại…? Sau khi mất trí nhớ thì giác ngộ à? Giờ đã là tháng mười hai, nếu muốn dự thi thì phải đợi đến tháng mười hai năm sau.

Tuy trong lòng chất đầy nghi hoặc nhưng Bạch Đường vẫn không nói gì, quan hệ của bọn họ vẫn còn chưa hài hòa đến mức cậu có thể dò hỏi việc riêng của alpha.

“Tôi cũng chưa nói việc này cho cậu phải không?” Tưởng Vân Thư nói, “Tôi định năm sau thi lên thạc sĩ, cũng không định quản lý công ty nữa, nhưng cậu đừng lo, thu nhập vẫn còn ổn lắm.”

Bạch Đường có chút ngạc nhiên, vậy mà alpha lại chủ động nói với cậu những chuyện này, cái này… Đây là lần đầu tiên, cậu rũ mi giấu đi cảm xúc nơi đáy mắt.

Thi lên thạc sĩ, đi học, tốt thật.

Tưởng Vân Tô không cho cậu đi học, nếu không cậu đã có thể thi đậu đại học rồi… Khi đó bản thân cậu thật ngu ngốc.

Giây tiếp theo Tưởng Vân Thư dịu dàng nói: “Bạch Đường có muốn đi học không?” Nếu anh nhớ không nhầm thì bây giờ Bạch Đường hai mươi mốt tuổi, mười tám tuổi kết hôn với nguyên chủ, chỉ mới tốt nghiệp cấp ba.

Bạch Đường cảm thấy hình như tai mình có vấn đề rồi, cậu quay đầu, mở to mắt, hoảng sợ nói: “Thật, thật ạ?”

Vừa dứt lời, Bạch Đường lập tức khựng người, bất chợt như có một cây sắt lớn đập vào đầu cậu, đập đến trước mắt trống rỗng, đến khi tỉnh táo lại thì sau lưng cậu lập tức đổ mồ hôi lạnh, hoảng loạn nói: “Xin lỗi ngài… Em nói sai rồi, em không muốn đi…”

Điên rồi sao, Bạch Đường cắn chặt môi mình, vậy mà nghĩ những lời Tưởng Vân Tô nói khi bị mất trí nhớ là thật sao? Là sợ cuộc sống mình chưa đủ khó khăn à? Chỉ cần một câu nói kia cũng đủ để Tưởng Vân Tô tức giận nhớ lại rồi.

“Không sao hết.” Như trong dự đoán, bây giờ vẫn chưa thể làm Bạch Đường tin tưởng anh, Tưởng Vân Thư quẹo trái, xe chạy vào khu biệt thự cao cấp, anh nói, “Lát nữa cậu có thể hạ cửa sổ xuống để bảo vệ biết mặt của cậu không?”

“Được ạ…” Bạch Đường nhỏ giọng trả lời.

Cửa sổ được dán tấm chắn sáng dần hạ xuống, ánh sáng len lỏi chiếu lên gương mặt Bạch Đường, cậu rụt người ngồi ở ghế phụ, chỉ dám nhìn chằm chằm vào chân mình.

Khi bảo vệ chào hỏi, cậu nghe thấy giọng nói của alpha vang lên bên tai, chậm rãi lại vững vàng: “Xin chào, đây là chồng của tôi, cũng là chủ của nhà 3201, đây là chó chúng tôi cùng nuôi.”

… Chồng? Đây là lần đầu tiên cậu nghe Tưởng Vân Tô gọi mình như vậy, không phải, đây là lần đầu tiên Tưởng Vân Tô giới thiệu cậu với người ngoài, Bạch Đường có hơi hoảng hốt, nhưng cậu nhanh chóng bình tĩnh lại.

Đừng tin, Bạch Đường âm thầm cảnh báo với bản thân, từ trước đến nay Tưởng Vân Tô mồm mép trơn tru, chỉ mất trí nhớ mà thôi, bản tính con người sẽ không thay đổi.

“Tới rồi,” Tưởng Vân Thư lái xe vào gara, mở cửa ghế phụ ra, vươn tay đến trước mặt Bạch Đường, nói: “Nào, về nhà thôi.”

Bạch Đường lẳng lặng nhìn ngôi nhà mới, hoa viên của biệt thự này còn lớn hơn nhà cũ, cái không thay đổi chính là một mảng cỏ lớn kia, thế nhưng cũng chỉ có sân cỏ trống trơn mà thôi.

“Sau này nếu có thời gian thì Bạch Đường có thể trồng cây mình thích ở đây, cũng có thể mua đồ ở bên ngoài như xích đu hay cầu trượt gì đó, dụng cụ huấn luyện cho chó nữa, tất cả có thể để trong sân, nếu không thì có thể xây lại, trải một con đường đá nhỏ, đào ao nuôi cá.” Tưởng Vân Thư kiên nhẫn liệt kê những việc có thể làm trong tương lai, anh mỉm cười, “Lúc đó tôi và Bạch Đường cùng nhau làm, thế nào?”

Tần Chung Nam nói nên để Bạch Đường tiếp xúc với thiên nhiên nhiều hơn, làm một ít việc thoải mái, một lần nữa gợi lên sự hứng thú của cậu, như vậy sẽ tránh cho Bạch Đường suy nghĩ miên man, rơi vào áp lực lẫn tuyệt vọng.

Sức tưởng tượng quả thật là một cái gì đó rất thần kỳ, rõ ràng khả năng kể chuyện của alpha chẳng ra gì, cách miêu tả cũng vô cùng bình thường nhưng những hình ảnh tốt đẹp đó nháy mắt hiện ra trong đầu Bạch Đường, thậm chí còn khiến cậu chờ mong vào cuộc sống sau này.

Bạch Đường mím môi, nói hay như có thể làm được thật vậy… Thật khiến người ta chán ghét.

Cậu yên tĩnh dựa vào lòng Tưởng Vân Thư, nhỏ giọng nói: “Vâng… Cảm ơn ngài.”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement