Xà Đại Nhân (full) - Long Duy (Truyện tác giả: Giang Hà)

Ads

Trong cơ thể Mặc Dạ có rất nhiều hắc lệ, nhiều đến mức gần như cả người đều bị nó bao phủ. Dao cạo của tôi không thể nào cắt được hắc bào của Mặc Dạ, mễ bà Tần lại có thể dễ dàng dùng dao cạo cắt rách lớp da của hắn. Bà ấy bảo tôi lấy một cái bát, lấy đầy một bát máu của tôi, để ở mặt đất cách Mặc Dạ một mét. Tiêu Tinh Diệp biết là xảy ra chuyện, vội vàng dỗ A Bảo ra chỗ khác rồi tới canh Tiền sâu rượu, tránh để ông ta xảy ra chuyện. “Cháu ôm chặt Xà Quân, đừng để cậu ấy qua đây, nhất là tóc” Mễ bà Tần đứng trước cái bát đó, nắm một nắm gạo, cầm một thanh gỗ đào, chậm rãi gõ vào miệng bát. Mỗi lần bà ấy gõ vào bát, bà ấy lại bắn ra một hạt gạo, hạt gạo đập vào thành bát phát ra tiếng vang trong trẻo. 

- Không biết là vì ngửi thấy mùi máu tươi hay vì nghe thấy tiếng động, hắc lệ ở trong cơ thể Mặc Dạ chậm rãi bò ra ngoài từ miệng vết thương, trông như những sợi tóc vậy. 

Chúng nó bò về phía bát máu, mễ bà Tần cầm bát, chậm rãi lùi về phía sau. Đám hắc lệ này lại giống như bị dụ dỗ, cũng tiến về phía bà ấy. Mà cơ thể của Mặc Dạ cũng chậm rãi ngẩng lên, tóc dựng ngược hết lên. “Giữ chặt Xà Quân” Mễ bà Tần cầm bát, lùi mạnh về phía sau mấy bước. Đúng lúc này, ngay tại vết cắt ở cổ tay Mặc Dạ, vô số hắc lệ ào ào xông ra, phóng thẳng về phía cái bát trong tay mễ bà Tần, ào ào rơi vào trong bát. Nhưng cái bát này vốn không chứa được hết, hắc lệ lập tức tràn ra ngoài, nó sắp quẩn lên người mễ bà Tần. Đúng lúc này, Mặc Dạ ngẩng đầu, hắn vung tay, một ngọn lửa rơi vào trong bát. 

Đám hắc lê đó lập tức bị đốt cháy phát ra tiếng “xèo xèo” nghe như tiếng thét the thé vây 

Mễ bà Tần kệ cái bát rơi xuống đất, nhanh chóng dán sát vào tường lùi về sau mấy bước. 

“Cảm ơn” Mặc Dạ nằm bò trên giường, nhìn mễ bà Tần. Hắn vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn tôi, hình như cổ muốn ngồi dậy, nhưng lại không thể nào nhấc người lên được, mềm nhũn ngã xuống giường. “Xà Quân nghỉ ngơi trước đi” Mễ bà Tần nhìn hắn rồi quay sang nhìn tôi “Cháu bảo ông Lý xách thùng nước suối qua đây cho Xà Quân” 

Lúc này tôi mới nhớ ra, nước suối nhà bác Lý là bí quyết để ủ rượu. Cũng có thể là do nước suối này nên rượu rắn mới có hiệu quả như vậy. 

Nếu rắn thích, vậy nó nhất định có lợi với rắn. Mặc Dạ có giỏi giang đến đâu, suy cho cùng hắn cũng là rắn. Nhưng mà gần đây hai người nhà bác Lý bận kiện cáo, hoàn toàn không có thời gian rảnh đưa nước tới. Cuối cùng vẫn là nhờ Tiêu Tinh Diệp giúp đỡ, để anh ta tới nhà bác Lý. Không có nước suối, tôi để Mặc Dạ uống một bát rượu của nhà bác Lý tặng trước. 

Hình như Mặc Dạ không có cả sức để chống đỡ cơ thể, hắn vươn tay muốn nhận lấy bát rượu, nhưng hình như tay cũng không nhấc nổi. 

“Đút...” A Bảo thấy vậy thì kéo ổng quần tôi “Đút...” Mặc Dạ nghe thấy thì hình như hơi đỏ mặt, hắn liếc A Bảo một cái rồi nặng nề nhìn về phía tôi. 

Hắn khẽ chớp hàng mi thon dài, sau đó lại nhìn về phía bát rượu tôi đang bưng. Lại thêm gương mặt của hắn, rõ ràng không nói gì nhưng lực sát thương còn mạnh hơn cả khi mở miệng yêu cầu. 

Tôi chỉ đành vươn tay đỡ Mặc Dạ ngồi dậy, bưng bát rượu tới tận bên miệng hắn. Lúc này Mặc Dạ mới chịu uống một hớp nhỏ. Rõ ràng là hắn chưa từng uống rượu, sặc rượu không ngừng ho khan. 

A Bảo còn cởi giày trèo lên giường, chen chung chỗ với Mặc Dạ, mở to mắt nhìn bát rượu: “Uống, uống.” “Em không được uống” Tôi lại đưa bát rượu tới bên miệng Mặc Dạ “Uống thêm hai ngụm đi.” 

Hắn lại uống thêm hai ngụm, sau đó lắc đầu với tôi: “Quá hắc.” 

Tôi cũng chưa uống bao giờ, nhưng loại rượu này ngửi mùi thôi đã thấy nồng. Thấy vẻ mặt hắn khá hơn rồi tôi mới đỡ hẳn nằm xuống giường, để A Bảo trông nom hắn, bê bát rượu ra ngoài. Cho tới lúc tôi vào phòng lần nữa, A Bảo đang nằm bên cạnh Mặc Dạ cười ha ha, hình như rất vui vẻ. 

Mặc Dạ ngoảnh sang nhìn tôi, hình như hơi ngại ngùng: “Đợi ta khỏe hơn rồi ta sẽ đi.” Hắn đang gấp gáp muốn cắt đứt quan hệ? Hay là không muốn làm phiền tôi? Hay là không muốn để tôi nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt của hắn? 

Tôi nhìn gương mặt tái nhợt của hắn, rồi nghĩ về dáng vẻ oai phong của hắn trước đây, trong lòng hơi chua xót. Tôi chỉ trầm giọng nói: “Đây là nhà mễ bà Tần, anh muốn ở lại thì cứ ở 

Nhưng mà xương quai xanh của tôi vẫn còn đau âm ỉ, tôi soi gương nhìn thử, chỉ thấy hình như vảy văn đó vẫn luôn động đậy. Nhìn qua cái gương dởm này vốn không nhìn rõ. 

“Nhìn của ta đi” Mặc Dạ nằm trên giường, nói với vẻ sâu xa: “Vảy văn trên xương quai xanh của ta cũng có phản ứng” “Xác định là tà quan sao?” Tôi nghĩ cũng thấy đúng, dù có chụp ảnh cũng không thể nhìn rõ vật trong ảnh. 

Tôi xoay người đi tới chỗ hắn, thấy Mặc Dạ dùng một tay đè lại A Bảo đang bò lung tung bên cạnh hắn, tay còn lại thì nắm vạt áo, giống như có lòng mà không có sức, chậm rãi kéo áo xuống. 

Vốn là một động tác rất bình thường, nhưng lần này Mặc Dạ thực hiện nó lại có thêm vài phần cảm giác khó nói thành lời... Tôi nhìn mà ho khan một cái, Mặc Dạ thì giống như hít một hơi thật sâu, rồi mới kéo được áo xuống, sau đó quay đầu sang một bên: “Em nhìn đi.” Chỉ nhìn xương quai xanh mà thôi, nhưng hình như hắn còn có cảm giác ngại ngùng kiểu “Mặc tôi làm gì thì làm”. Tôi thấy lồng ngực hơi lộ ra của hắn càng trở nên trắng và lấp lánh hơn dưới sự làm nền của bộ quần áo sẫm màu. Đầu tim hơi có cảm giác khác lạ, nhưng bên cạnh Tiền sâu rượu vốn không có quan tài, nhất thời tôi không dám khẳng định có phải cảm ứng của vảy 

văn không linh không, thế nên tôi mới nhìn xem thế nào. 

Tôi nhìn thấy vảy văn của hắn là rắn quẩn quanh quan tài, lần này hình như cả quan tài và con rắn quấn trên nó đều sống lại rồi. Quan tài gần như mở ra hết, vô số con rắn trào ra ngoài dưới nắp quan tài. 

Cảnh tượng này nhìn qua giống như cảnh hoạt hình không ngừng lặp lại, những chiếc váy không ngừng di chuyển, những con rắn và cái quan tài đen kia đều lăn về phía trước. 

“Đây là, quan tài rắn muốn di chuyển sao?” Tôi vươn tay ra, nhìn Mặc Dạ “Có thể sẽ không?” Mặc Dạ gật đầu, lúc này tôi mới chạm ngón tay lên lớp vảy đang chuyển động kia, đúng là cảm nhận được lớp vảy thi thoảng quệt qua đầu ngón tay. “Đúng là có tà quan” Mặc Dạ liếc mắt nhìn tôi, nói nhỏ: “Lần này xảy ra chuyện gì?” Tôi kể chuyện của Tiền sâu rượu cho hắn nghe, lại nghĩ đến chuyện đưa rượu, có rắn tới bò lổm ngổm rồi không động đậy. Tôi đang định nói thì thấy A Bảo cười hề hề sao đó kéo xuống vạt áo còn lại của Mặc Dạ. Một đóa thù du đỏ lộ ra ngay dưới vạt áo sẫm màu. Tôi liếc mắt nhìn, đỏ mặt, ho nhẹ một cái rồi quay đầu sang chỗ khác. 

Mặc Dạ vội vã kéo A Bảo: “Đừng kéo quần áo lung tung, thói quen này không tốt” 

Nhưng A Bảo nhìn thấy đóa thù du kia, không biết là do bản năng bú sữa mẹ của trẻ con hay là coi đó là một loại quả nào đó, nó “A ” rồi há miệng cắn... 

Mặc Dạ lập tức ngớ người, tròn mắt nhìn A Bảo, sau đó quay đầu sang nhìn tôi. Hắn gần như cắn răng nói: “Lúc nó ngủ với em cũng như vậy à?” “Không! Không!” Tôi lập tức vươn tay muốn nhấc A Bảo xuống, nhưng nó bò trên ngực Mặc Dạ, một khi nhấc cái đầu nhỏ của nó lên, hình như cũng kéo theo cả hắn... 

Nhất thời không biết xử lý sao! 

Mặc Dạ bị thương, vốn đã hơi yếu ớt, chắc hắn cũng chưa gặp phải cảnh này bao giờ, thế nên hắn cũng không biết nên làm thế nào. 

Cuối cùng vẫn là tôi cầm kẹo mút dỗ A Bảo nhả ra. Xà Quân đáng thương, vội vã mặc lại áo cẩn thận, giữ chặt lấy. Hắn nhìn tôi nói: “Sau này em không thể ngủ chung giường với nó!” Tôi cũng không ngờ rằng A Bảo còn có “Bản năng” này, nhất thời cảm thấy hơi buồn cười. Tôi ôm A Bảo ra ngoài: “Anh chỉnh đốn xong, nếu có thể đứng dậy thì tới xem Tiền sâu rượu đi.” 

Nếu không, thật sự không tìm được chủ đề nói chuyện nữa. “Xà Quân sao thế?” Mễ bà Tần ở bên ngoài, hình như bà ấy rất lo lắng cho hắn nhưng ngại không vào phòng. 

Bà ấy chỉ nhìn tôi, quan tâm hỏi: “Có phải bị thương nặng không? Hình như bà nghe thấy cậu ấy kêu đau?” “Không.." tôi nhìn A Bảo trong ngực thì nghe thấy tiếng ho truyền đến từ sau lưng. 

Mặc Dạ đứng trước cửa, hỏi tôi: “Tên Tiền sâu rượu kia ở đâu?” “Đang xem chương trình dưỡng sinh ở tầng trên” Mễ bà Tần nói đến đây thì vẻ mặt cũng không thoải mái lắm. 

Bà ấy nói với Mặc Dạ: “Tôi bói bát tự cho ông ta, người đã chết khoảng nửa năm rồi, trên người mọc lông đen. Nhưng ông ta vẫn kiên quyết tin rằng ông ta sẽ không chết, chỉ cần kiên trì uống số thuốc kia thì ông ta sẽ không chết” 

“Để ta xem thế nào? Mặc Dạ liếc mắt nhìn lên tầng, sau đó vẫy tay với tôi “Đi chung đi?” Tôi thấy hình như hắn bước đi vẫn còn tốn sức nên lập tức đưa A Bảo cho mễ bà Tần: “Đừng cho nó cắn vô tội vạ nhé bà” Mặc Dạ lập tức ho nhẹ, đưa tay chỉnh lại vạt áo rồi đi thẳng lên lầu. Tôi còn chưa lên tầng hai nhà mễ bà Tần. Thế mà nó lại lát gạch sứ, còn có ti vi, sofa, và rèm cửa sổ hoa đã bạc màu. 

Tiền sâu rượu lại đang uống thuốc dựa theo ghi chú trên sổ, thấy tôi và Mặc Dạ lên thì híp mắt nhìn Mặc Dạ một lát rồi lắc đầu nói: “Người trẻ tuổi bây giờ, sao hay mặc quần áo dở ông dở thằng thế, ài, nói là hán phục gì đó. Quần áo của cậu có từ thời Tần à?” 

Ông ta vừa nói vừa lấy ra mấy viên thuốc nhét vào miệng. Mặc Da liếc nhìn ông ta rồi lắc đầu với tôi: “Tà quan không ở trên người ông ta, ở trên người người khác “Còn có người khác?” Tôi nhìn dáng vẻ của Tiền sâu rượu đã thấy quái lạ lắm rồi. Sao lại còn người khác cho được? Mặc Dạ tiến lên phía trước, nhìn Tiền sâu rượu nói: “Số thuốc này của người mua từ cùng một người sao?” “Người trẻ tuổi, cậu không hiểu rồi. Mỗi một nhà máy đều sản xuất khác nhau, sao có thể là cùng một người?” Tiền sâu rượu vẫn trưng ra vẻ mặt kiêu ngạo như vậy. 

Hình như Mặc Dạ không thể nói rõ với ông ta, hắn hít sâu một hơi rồi nói với tôi: “Em hỏi đi.” Tôi nhìn chằm chằm Tiền sâu rượu, ngẫm nghĩ: “Ông đều mua thuốc ở rạp chiếu phim à?” Kiểu tình huống dùng mì trứng gà dẫn dụ người già tới “Mở họp” ở trấn trên này, tôi cũng biết. Dù sao thì kiểu người mỗi ngày đều dậy sớm như vậy, ngoài đám học sinh bọn tôi ra cũng chỉ có bọn họ mà thôi. Thấy ông ta gật đầu, tôi lập tức nói tiếp: “Thế ông chủ của nơi đó thì sao?” 

“Cô nói Tổng giám đốc Mâu à? Ông ấy bận lắm, gần đây lại giúp chúng tôi tìm hiểu về dự án mới. Nghe nói là thịt thái tuế, chỉ cần ăn nó là có thể kéo dài tuổi thọ. Bọn tôi thấy tận mắt thái tuế sống rồi!” Tiền sâu rượu say mê nói.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement