Xà Đại Nhân (full) - Long Duy (Truyện tác giả: Giang Hà)

Ads

Tôi xem từng bài viết mà mình đã tìm ra.

Bây giờ nhà trường quản lý chặt chẽ học sinh và không cho phép mang điện thoại di động vào trường.

Tuy nhiên, số lượng học sinh đi học tại thị trấn giảm dần theo từng năm, nếu điều kiện gia đình khá giả thì đã lên huyện học.

Hơn nữa có rất nhiều phụ huynh đi làm ở xa, ông bà ở nhà lại không biết sử dụng điện thoại di động nên một số em vẫn sử dụng điện thoại di động để liên lạc với bố mẹ, để chuyển tiền các thứ... Trong thị trấn không cấm hoàn toàn việc học sinh cấp hai mang theo điện thoại di động.

Vì vậy bài đăng đó thực sự nổi hơn nhiều so với khi tôi đang đi học. Tôi đã lướt một vài bài liên quan đến Lưu Đông, hầu hết đều chửi ông ta quá cổ lỗ sĩ, quá khắt khe, kiểu gì cũng có.

Có một bài viết thậm chí còn đăng một bức ảnh của Lưu Thi Di, chửi cô ta xảo quyệt y hệt ba.

Khi đó, Lưu Thị Di chưa giống như bây giờ, nhưng khuôn mặt đúng là thon nhỏ, trông rất xinh đẹp, ăn mặc cũng tinh tế.

Có đủ mọi lời lẽ mắng chửi xúc phạm ở dưới bài đăng đó, còn có người nói cô ta dụ dỗ thầy giáo, nói cô ta phá thai, bảo cô ta có rất nhiều bạn trai, nhậu nhẹt với đàn ông giang hồ và nhiều chuyện khác nữa.

Bài viết rất dài, còn đăng không ít bức ảnh, lướt tới phía dưới không ngờ lại có bức ảnh Lưu Thi Di bị bắt nạt. Hai tay bị trói ở trên đầu, khuôn mặt bị đánh đập sưng vù lên, áo bị lột ra, trên cổ treo một con rắn chết mềm oặt, còn có một tấm biển bằng giấy viết dòng chữ: Tôi là rắn tinh, tôi thích ở cùng rắn.

Trong bức ảnh đó, Lưu Thị Di cúi thấp đầu xuống, đôi mắt bị tóc mái che mất, không nhìn rõ vẻ mặt của cô, nhưng rõ ràng gân xanh quanh cổ chằng chịt.

Tất cả các bài viết phía sau đều là lời nói lăng mạ và chế giễu.

Tôi từ từ lướt xuống phía bên dưới, càng nhìn càng về sau càng quá đáng.

Ngoài ra còn có một bức ảnh chụp cô ta với chiếc váy bị vén lên và trói vào cột bê tông. Đôi chân được vẽ những chiếc váy nguệch

ngoạc bằng bút mực đen. Lại lướt tới phía sau thì càng quá đáng.

Tôi chợt nhớ lại một chuyện...

Hình như năm ngoái khi mình học lớp mười một, nghỉ hè chỉ được có 20 ngày, mẹ tôi còn sợ con được nghỉ chạy lung tung sẽ ảnh hưởng đến việc chơi mạt chược của bà nên đã đăng ký cho tôi một lớp học thêm.

Trường bồi dưỡng đó còn gây bất ngờ cho học sinh cấp 2. Tôi loáng thoáng nghe mấy một vài cô bạn đi học thêm hẹn nhau sẽ giải quyết ai đó, nói rằng cô ta đáng đời, xử lý xong sẽ phát tán bức ảnh ra, như thế nào đó.

Bọn họ bàn bạc sôi nổi làm sao để cho người ta một bài học, tôi nghe thấy còn bị cuốn theo, Trương Ngọc Chi gõ đầu một cái. Tôi ngơ ngác nắm lấy điện thoại. Tôi biết tình hình của trường, một khi có học sinh nào đó bị bắt nạt thì những người khác sẽ không giúp đỡ mà chỉ im lặng đứng nhìn. Hoặc nếu có điều tốt, họ còn hùa theo xử lý người ta nữa.

Dường như học sinh trong thị trấn không để ý Lưu Đông cho lắm nên sẽ không có oán hận gì với ông ta, nhưng nếu Lưu Thi Di ở trong trường học, nói không chừng có thể là mục tiêu trút giận của đám học sinh đó. “Đang xem gì vậy?” Tiêu Tinh Diệp thấy tôi ngây người ra bèn trầm giọng nói: “Xảy ra chuyện gì vậy?” Mấy tấm ảnh trong bài viết rất lộ liễu, hơn nữa đến bây giờ vẫn chưa xóa mà vẫn xuất hiện ở đó, thậm chí những lời mắng chửi cũng còn.

Nhìn thấy Tiêu Tinh Diệp đến gần, tôi vội vàng ẩn điện thoại xuống.

Sau đó mở cửa ra, đi tới trước mặt Lưu Đông, lắc lư chiếc điện thoại rồi nói: “Ông có biết chuyện này không?” Mặc kệ Lưu Thi Di có bị rắn tinh bám thân hay không, suy cho cùng ngoài việc ăn thịt chuột nhắt màu trắng ra thì cũng không có gì ghê gớm. Cho dù thực hư thế nào, thì cũng là vì phát sóng trực tiếp thỏa mãn người xem, không có giới hạn mà thôi.

Nhưng chuyện cô ta bị bắt nạt trong một thời gian dài, lẽ nào người làm giáo viên chủ nhiệm như Lưu Đông lại không hề hay biết?

Ông ta lại để mặc cho những bức ảnh của con gái mình cứ thế bị tung lên mạng và bị học trò của mình mắng chửi? Vừa lúc tôi đến, ông ta đã dặn tôi phải tôn trọng XX của Lưu Thi Di , đừng nói ra sự việc, đừng quá hấp tấp mà dọa cô ta sợ.

Không cho phép chúng tôi vào phòng vì cô ta không đồng ý.

Còn những bức ảnh này thì sao? Còn buổi phát sóng trực tiếp của Lưu Thi Di nữa? Ông ta không hề nghĩ đến việc giúp con gái xóa nó đi? Hay cấm cô ta phát trực tiếp?

Hoặc là làm gì đó để giúp Lưu Thị Di khi cô ta bị bắt nạt?

Lưu Đông ngẩng đầu lên nhìn bức ảnh chụp Lưu Thi Di bị giật tóc miệng đang cắn cây gậy trên bài đăng. Ông ta ngẩng đầu nhìn tôi, trầm giọng nói: “Đây đều là chuyện của quá khứ, chuyện trên mạng không thể coi là thật được.” Tôi nghe xong chỉ cảm thấy có gì đó đè nén trong lồng ngực, tôi ngưng lại nhìn Lưu Đông: “Vậy ông có làm gì cho cô ta chưa?”

“Không quan tâm đến là xong thôi, những chuyện như thế này cô càng giải thích thì càng gây hiểu lầm. Hơn nữa mấy cô bé gái với nhau thì có thể xảy ra chuyện gì được cơ chứ.” Giọng nói của Lưu Đông vẫn nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt lại có chút né tránh.

Tôi nhìn chằm chằm Lưu Đông, siết chặt điện thoại, trịnh trọng nói: “Mẹ của Lưu Thi Di đâu? Tôi muốn nói vài lời với bà ấy”

"Mẹ của con bé đang học bồi dưỡng theo kiểu khép kín, không giao tiếp được với thế giới bên ngoài.”

Lưu Đông vừa châm điếu thuốc vừa nói nhỏ: “Hôm nay cô đã nhìn thấy bộ dạng của Lưu Thi Di là như vậy, hãy quay về nghĩ cách rồi ngày mai hẵng tới. Muộn rồi, tôi cũng phải đi ngủ đây.”

Không ngờ ông ta vừa nói vừa đứng dậy muốn đóng cửa lại. Tôi vươn tay ra đẩy cửa: “Lưu Thi Di còn chưa về.” “Con bé sẽ trèo qua cửa sổ vào nhà” Không ngờ Lưu Đông lại đẩy tay tôi ra và cố đóng cửa lại.

Tôi vẫn muốn đẩy vào, nhưng lại cảm thấy tay mình bị siết chặt.

Mặc Dạ nắm lấy tay tôi và từ từ kéo ra. Hắn gật đầu với Lưu Đông và kéo tôi lên xe của Tiêu Tinh Diệp.

Lưu Đông ở phía sau đóng sầm cửa lại, dường như còn thêm hai cái ổ khóa.

Tôi quay đầu nhìn về phía cửa sổ, nhưng không hề nhìn thấy Lưu Thị Di trèo vào.

Mặc Dạ lôi tôi bước lên xe.

Tiêu Tinh Diệp nói: “Về trước đã.”

“Lưu Thi Di đã về chưa?” Tôi hít một hơi thật sâu cuối cùng cũng cất tiếng hỏi. Mặc Dạ lắc đầu: “Cô ta vẫn ở dưới hầm cầu kia, nhưng sẽ không sao đâu, đợi mọi chuyện xong xuôi cô ta sẽ quay trở về” “Rốt cuộc cô ta làm gì ở đó?” Tôi nhìn Mặc Dạ, trầm giọng nói: "Cô ta không phải là rắn và không thể nhìn thấy gì trong bóng tối, rốt cuộc làm gì ở đó vậy?

“Chuyện này em không cần quan tâm. Ngày mai em hãy yên tâm nghiên cứu rượu rắn, giúp mễ bà Tần đếm những thi thể sống có dây tơ hồng, có thể một trong số đó vẫn chưa chết. Em và mễ bà Tần hãy giúp ta đừng để chúng chạy ra ngoài” Giọng Mặc Dạ trở nên nặng nề, hắn nói thẳng ra.

Có nghĩa là muốn đẩy tôi ra khỏi chuyện này!

Tôi hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại nhìn Mặc Dạ: “Chuyện này là anh bảo tôi để mắt đến, bảo rằng không có rắn tinh, hãy kiểm chuyện gì đó để làm, như vậy tôi sẽ không nghĩ tới chuyện của ông Hồ nữa.” “Nhưng bây giờ chuyện này rõ ràng đã bị điều tra ra rồi, anh lại bảo tôi mặc kệ đừng quan tâm” Tôi bỗng hít một hơi thật sâu nhìn Mặc Dạ: “Anh nói xem tôi nên làm gi?

“Sau này cho dù là chuyện gì, chỉ cần có một chút nguy hiểm, anh đều sẽ giành lấy hay sao?” Tôi nhìn thật sâu vào mắt Mặc Dạ, nhẹ giọng nói: “Cũng giống như ba mẹ tôi khi đó, họ nghĩ rằng có thể che chở cho tôi suốt đời!”

“Nhưng cuối cùng sao? Cái đêm mà ông ta ra đi thì đã hối hận vì khi sinh ra tôi đã không trấn áp vào trong quan tài rắn, như vậy thì thôn Hồi Long sẽ không xảy ra chuyện gì rồi.” Tôi nhìn chằm chằm hẳn.

Mỉm cười chế nhạo: “Anh và Liễu Đông Phương không để tôi gặp Phù Ngàn, nhưng cô ta sẽ tự mình tìm đến tôi!”

“Giống như việc Lưu Thi Di xảy ra chuyện, tôi biết là vì điều gì. Cô ta nghĩ rằng Lưu Đông có thể che mưa chắn gió cho mình, nhưng ông ta lại làm ngơ trước những gì cô ta gặp phải.” Những tấm ảnh đó lóe lên trước mắt tôi.

Còn cả những lời nói của mấy cô gái kia đang bàn luận xử lý như thế nào và tung bức ảnh ra sao... Trong lòng cũng biết rằng Mặc Dạ muốn tốt cho tôi, hắn làm vậy là đúng.

Nhưng lẽ nào cả đời này tôi cứ dựa dẫm vào hắn như vậy sao? Nếu một ngày nào đó hắn xảy ra chuyện thì ngày cả khả năng tự bảo vệ mình tôi cũng không có! Tôi lập tức nhìn Mặc Dạ và nói: “Đây là một tà quan đúng không?”

Mặc Dạ vẫn chỉ thấp giọng nói: “Chuyện này ta sẽ xử lý, điều quan trọng nhất bây giờ là em hãy làm xong rượu rắn” Tôi đột nhiên cảm thấy hơi nực cười, đưa tay sờ lên xương quai xanh chắc chắn rằng vảy của quan tài rắn không di chuyển, lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Chỉ cần không phải tà quan, ít nhất sẽ không nguy hiểm cho lắm. Trước khi qua đời, Tổng giám đốc Mâu nói rằng những quan tài ma quỷ khác còn mạnh hơn ông. Tôi không rõ những gì ông ta nói là thật hay giả, nhưng ít nhất chiếc tà quan đơn giản nhất cũng là chiếc cuối cùng, chính là nơi đứa trẻ sinh ra giun nước. Cũng rất kỳ quặc và ân oán nặng nề, nhưng dễ dàng xuất hiện. Những chiếc tà quan khác ít nhất đều ở trước tà quan của Lý Thiên và đứa trẻ đó. Thời gian xem Lưu Thi Di phát trực tiếp cũng đã gần một năm, chắc không phải là tà quan đầu.

Suốt dọc đường Tiểu Tinh Diệp đều lặng lẽ lái xe, thỉnh thoảng liếc nhìn hai chúng tôi từ gương chiếu hậu.

Về đến nhà mễ bà Tần, tôi mở cửa chuẩn bị bước xuống xe, lại nghe Mặc Dạ nói: “Đó là một tà quan.”

Tôi kinh ngạc quay đầu nhìn Mặc Dạ, vẻ mặt của hắn bình tĩnh nhìn tôi.

Có vẻ như đang giải thích, lại giống an ủi: “Bây giờ tâm trạng của em rất dễ bị kích động, hắc lệ đã ăn sâu vào trong máu, dễ nổi giận vậy nên không biết vẫn tốt hơn.”

“Sự việc lần này sẽ càng khiến em cảm thông hơn. Ta giải quyết xong xuôi rồi nói cho em biết sau” Mặc Dạ nhìn sâu vào mắt tôi.

Hắn nhoài ra cửa sổ xe, nhìn tôi: “Không phải ta không muốn cho em biết, mà là đang nghĩ để em biết theo cách nào thì tốt nhất.”

“Ta chưa từng nghĩ tới chuyện lừa dối em, càng không nghĩ đến việc giấu diếm. Chỉ là muốn tìm một thời điểm và cơ hội thích hợp, để em có thể dễ dàng chấp nhận hơn." Giọng Mặc Dạ trầm xuống.

Nói từng câu từng chữ: “Ít nhất thì như vậy em sẽ không suy sụp như khi đọc lá thư cầu cứu do đứa trẻ đó viết.”

Nói xong, hắn nhìn tôi chằm chằm, đôi mắt đen láy mang theo vẻ trầm tĩnh đầy suy tư: “Long Duy, chúng ta cứ từ từ, không cần phải vội.”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement