Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Ads
“Thưa cô Mộ Lam, không ai bắt nạt họ cả”.

Thiết Ngưu vô tội nói: “Tiên sinh đã dặn chọc họ thì sẽ bị đánh, bọn ta ai dám bắt nạt họ chứ?”

“Không thì sao họ khóc?” “Ta cũng không biết".

Thiết Ngưu ấm ức nói: “Vừa rồi vẫn còn bình thường, nói khóc là khóc vậy thôi”.

“Tiên sinh, Lương huynh, bọn ta không bắt nạt họ thật mà”.

Trịnh Phương cũng nói: “Ta chứng kiến đây, các huynh đệ không hề nói một câu nặng lời nào”.

“Uyển Nương, cô nói đi rốt cuộc là sao?”

Khánh Mộ Lam gọi một cô gái đầu hai mươi trong đám người: “Kim tiên sinh không phải là thổ phỉ, huynh ấy là người tri thức, nếu mấy tên này bắt nạt thì cô chỉ cần nói, tiên sinh sẽ xử lý cho cô”.

Cô gái tên Uyển Nương hơi lớn tuổi một chút, đã quen chăm sóc em trai, em gái ở nhà, sau khi bị bán đến núi Thiết Quán cũng cố gắng quan tâm, chăm sóc đến các cô gái khác nên cũng rất được yêu thích trong hai nhóm con gái này, cũng xem là thủ lĩnh được các cô gái ngầm thừa nhận.

“Các huynh ấy không bắt nạt bọn ta, họ còn quan †âm hỏi bọn ta ăn no chưa”.

Uyển Nương lau nước mắt: “Bọn ta... bọn ta lên núi chưa từng được ăn một bữa no... Các tỷ muội nghĩ đã nhìn thấy được hy vọng, nhớ đến chuyện thương tâm”.

“Tỷ ơi, ta biết cảm nhận của tỷ, trước khi gặp được. tướng công, ta cũng nghĩ không thể sống tiếp được nữa, từng nghĩ đến cái chết không chỉ một lần, gặp được tướng công..."

Quan Hạ Nhi kéo tay Uyển Nương, dịu giọng nói về chuyện cũ của mình.

Phải nói về việc an ủi người khác, Quan Hạ Nhi làm tốt hơn người có tính cách hơi nóng nảy như Khánh Mộ Lam, các cô gái bên cạnh cũng dần ngừng khóc, vây quanh Quan Hạ Nhi như muốn nghe kể chuyện.

Được người khác khen ngợi như thế, dù da mặt Kim Phi có dày thế nào cũng ngượng ngùng.

Y sờ mũi, sau đó xoay người quay về ăn cơm.

Đường Đông Đông và Khánh Mộ Lam nhìn nhau, che miệng cười.

Được Quan Hạ Nhi an ủi, cuối cùng các cô gái cũng bình tĩnh lại, Khánh Mộ Lam sắp xếp binh lính nữ canh gác trước cửa phòng tắm, các cô gái đều đi vào trong tắm rửa, sau đó thay bộ đồ sạch sẽ, chuyển vào căn nhà ranh mà thổ phỉ ở trước đó.

Mặc dù điều kiện của căn nhà tranh cũng không tốt nhưng vẫn tốt hơn căn nhà gỗ nhỏ các cô sống trước đây rất nhiều.

Buổi tối Kim Phi ở trong tiểu viện của Lưu Giang, sau khi tắm xong, y nằm trên ghế mây trong tiểu viện đợi Quan Hạ Nhi.

Nhưng đợi một lúc lâu, mãi đến khi Kim Phi sắp ngủ say, Quan Hạ Nhi mới về.

“Bận xong rồi à?”

Kim Phi ngồi dậy, rót cho Quan Hạ Nhi một cốc nước lạnh.

“Tướng công, xin lỗi nhé, một khi bận rộn là ta lại quên mất thời gian, lúc về đã muộn rồi...”

Quan Hạ Nhi cúi đầu xin lỗi như một đứa trẻ phạm lỗi.

“Không sao, cũng may hôm nay có nàng, nếu không †a cũng không biết sắp xếp cho các cô gái này thế nào”.

Kim Phi kéo Quan Hạ Nhi vào lòng: “Nàng vất vả rồi”.

“Không vất vả chút nào”, Quan Hạ ngã người trên vai Kim Phi, không đầu không đuôi nói: “Mấy cô gái này rất đáng thương, còn đáng thương hơn ta lúc trước... Tướng công, chàng tốt thật đấy”.

“Bị cái gì kích thích vậy, nói chuyện không đâu không đuôi gì cả?”

Kim Phi đỡ Quan Hạ Nhi lên, cười nói đùa.

Quan Hạ Nhi không đáp lời, chủ động hôn y.

Bình thường Quan Hạ Nhi cực kỳ ngượng ngùng, cũng rất ít khi chủ động như vậy, dĩ nhiên Kim Phi sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế, y ôm cô đi thẳng vào phòng.

Sáng hôm sau, Kim Phi bị tiếng hô khẩu hiệu của cựu binh đánh thức.

Quan Hạ Nhi bên cạnh đã không thấy bóng dáng nữa.

Ăn xong bữa sáng, Kim Phi đi tìm Trương Lương và Trịnh Phương.

“Lương huynh, mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?”

“Đã sắp xếp trong rồi, có thể xuất phát bất cứ lúc nàơ”. Trương Lương chỉ vào xe đẩy trước cửa.

“Trịnh huynh, bên ngươi thế nào?”

Kim Phi lại nhìn Trịnh Phương: “Địa hình núi Thiết Quán hiểm trở, lại không quá xa Kim Xuyên, sau này chắc ta sẽ dùng đến nơi này, không thể để xảy ra chuyện gì được”.

“Đã lắp đặt nỏ hạng nặng và xe bắn đá theo lời ngài, †a để lại năm tiểu đội trông coi cửa thành, dù có mấy trăm người đến, tạm thời cũng đừng hòng tấn công vào”.

Trịnh Phương tự tin nói.

“Ngoài những việc ở bên ngoài, cũng phải để tâm đến bên trong, đừng để bị người khác đâm cho một nhát”, Kim Phi nhắc nhở.

*Ý ngài là mấy cô gái đó có vấn đề à?”, Trịnh Phương hỏi.

“Ta không biết, nhưng đừng hại người cũng phải đề phòng người ta. Dù sao chúng ta không biết gì về họ, †rước mắt vẫn nên cảnh giác”.

Mặc dù Kim Phi thương cảm cho các cô gái đó nhưng cũng sẽ không ngây thơ cho rằng họ đều là người tốt.

“Ngài nói phải, ta sẽ cẩn thận”.

Trịnh Phương gật đầu.

Kim Phi kiểm tra nỏ hạng nặng và xe bắn đá Trịnh

Phương bố trí, xác nhận không có vấn đề gì mới dẫn đội xe đẩy về.

Lúc đến thì cứ giục ngựa đi cho nhanh, lúc về lại chậm hơn rất nhiều.

Chiếc xe kéo tiền đồng bị đè nặng phát ra tiếng lạch cạch, năm sáu người đàn ông cùng đẩy mới có thể di chuyển bình thường.

Thổ phỉ bị bắt của núi Thiết Quán vừa lúc có tác dụng, ra sức kéo xe.

Ăn xong bữa sáng bèn xuất phát, mãi đến nửa buổi chiều mới xem như về đến ranh giới làng Tây Hà.

Chưa kịp vào làng đã nhìn thấy dân làng vây quanh trên khu đất trống, loáng thoáng còn nghe tiếng cãi nhau.

“Mọi người chuẩn bị chiến đấu”.

Trương Lương hô lên, các cựu binh lập tức rút đao ra, làm động tác chuẩn bị tấn công.

Kim Phi cũng nhíu mày.

Lúc này cựu binh đều được y dẫn đi, nếu có thế lực thổ phỉ khác nhân lúc này đến gây rối, các cựu binh ở lại canh giữ và các nữ binh chưa chắc có thể giải quyết.

“Thiết Chùy, dẫn người của ngươi đi xem thế nào?”

Trương Lương lại nói, lập tức có sáu cựu binh bước ra khỏi đội hình, cưỡi ngựa chạy sang đó.

Không lâu sau, một cựu binh trong đó quay lại: “Tiên sinh, Lương huynh, là quan gia huyện phủ đến khám nghiệm tử thi”.

“Khám nghiệm thì khám nghiệm, ồn ào cái gì thế chứ?”, Trương Lương hỏi.

“Người khám nghiệm tử thi oán giận thủ đoạn của chúng ta quá tàn nhãn, hắn không khám ngi được bèn nói chúng ta giết người tàn ác, huynh đệ Thiết Tử không nghe nổi nữa bèn cãi nhau với họ”.

Cựu binh nói: “Nhưng nghe nói tiền sinh về, huynh đệ Thiết Tử cũng không còn cãi với họ nữa”.

Nói rồi thì thấy Lưu Thiết tức giận chạy đến.

Kết quả Lưu Thiết chạy đến trước mặt Kim Phi nhưng lại không nói chuyện khám nghiệm tử thi mà nhỏ giọng nói: “Kim Phi, cha ta bảo đến nói với huynh, huyện phủ cử quan gia đến hình như là soi mói gì đó, đang đợi huynh ở trong làng”.

“Quan gia bên trong tên gì?” “Ta cũng không biết, cũng không dám hỏi”, Lưu Thiết nói: “Nhưng ta nghe hình như bên khám nghiệm gọi ông †a là Chu sư gia”.

“Chu sư gia?”, Kim Phi cười nhạo nói: “Đến cũng nhanh đấy! À phải rồi, không cho người của ông ta vào. xưởng dệt đấy chứ?”

“Yên tâm, ta đã bảo người trông coi xưởng dệt và xưởng luyện sắt, đảm bảo không một con muỗi nào lọt vào”.

Lưu Thiết vỗ ngực nói: “Vì chuyện này mà quan gia đó còn nổi cáu, nhưng ta không sợ hắn, cứ canh ở cửa không cho vào thì hắn cũng hết cách”.

“Làm tốt lắm”. Kim Phi vỗ vai Lưu Thiết, sau đó quay sang nhìn

Trương Lương: “Lương huynh, huynh đem đồ vào kho tiền, ta đi xem thử”.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement