Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Ads
"Ta vừa đi xem rồi.

Mũi của Tạ Quang đã hoàn toàn vỡ nát, chỉ còn lại vài chiếc răng.

Hiện giờ vẫn còn đang hôn mê kìa".

Trần Lão Lục nói: "Nhà tù của huyện nha là nơi như nào chứ? Ngay cả một người khỏe vào đó cũng mất đi một lớp da đấy, hắn như này vào đó chắc không trụ nổi ba ngày”.

Nếu trưởng làng thực sự tốt với hắn không bằng giờ giúp hắn ra đi thanh thản".

"Hừm, đây là hắn tự chuốc lấy!"

Trương Lương đặt cái đao bổ củi xuống và khạc nhổ vào Tạ Quang.

Khụ khụ!

Tạ Quang, người đang trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê, đột nhiên ho dữ dội rồi giãy dụa kịch liệt.

"Chuyện gì vậy?"

Trưởng làng nhìn cậu con trai đang đứng bên cạnh.

"Con cũng không biết nữa.

Vừa rồi vẫn rất ổn, tự nhiên giờ giãy đành đạch".

Lưu Thiết trông vô tội.

"Lão Đàm! Lại đây!"

Trưởng làng hét lên với đám đông.

Lão Đàm thường kiếm sống bằng nghề hái thuốc và được coi là một thầy lang trong làng, bệnh lặt vặt thì ông ấy còn chữa được chứ vết thương của Tạ Quang thì ông ấy bó tay.

"Tướng công, hắn xảy ra chuyện gì vậy?"

Quan Hạ Nhi nhìn Tạ Quang tay chân vặn vẹo, có chút sợ hãi: "Hắn không phải bị ma nhập đấy chứ?"

“Trên đời này không có ma!”, Kim Phi giải thích: “Hắn vừa mới bị sặc máu”.

Tạ Quang bị băng ghế đánh vào mặt, máu mũi chảy ròng ròng.

Lúc nãy nằm dưới đất máu chảy hết ra đất còn hay, giờ bị trói thì máu chảy xuống cổ họng, không sặc mới là lạ.

Nếu Kim Phi nhắc nhở một tiếng, Tạ Quang có thể vẫn còn cơ hội sống sót.

Nhưng y vẫn đứng yên.

Được nền văn minh hiện đại giáo dục nhiều năm như vậy, Kim Phi rất coi trọng mạng sống của con người.

Ngay cả khi Tạ Quang đến nhà tống tiền và lấy trộm đồ của y, Kim Phi chỉ cảm thấy chán ghét thôi chứ chưa từng nghĩ đến việc giết Tạ Quang.

Nhưng đêm nay, Kim Phi đã động sát tâm.

Bởi vì y nấp sau cánh cửa và nghe được cuộc nói chuyện giữa Tạ Quang và tên đầu trọc.

Trước đêm nay, Kim Phi luôn dửng dưng với thế giới này.

Nhưng Tạ Quang đã cho y thấy sự tàn khốc của thế giới này.

Đây là khoảng thời gian mà mạng của con người là vô giá trị.

Vì vài đồng tiền, hoặc thậm chí chỉ với một nửa cái bánh cao lương cũng có người có thể vì bí quá hóa liều.

Nếu không phải Đường Đông Đông quay sợi đến tận đêm khuya, e rằng bây giờ cơ thể y cũng lạnh rồi.

Nhận ra điều này, tâm thái của Kim Phi bắt đầu thay đổi.

Chịu đựng sự khó chịu, lạnh lùng nhìn Tạ Quang đang chật vật. Googl𝓮 ngay 𝑡rang ﹎ 𝐓𝖱UM𝐓𝖱UYỆN.ⅴn ﹎

Tạ Quang không kiên trì được quá lâu mà chết ngạt.

Cùng với Kim Phi, người chú ý đến Tạ Quang, còn có Nhuận Nương đang ngồi co ro trong góc.

Nhìn thấy người chồng trên danh nghĩa của mình sắp chết, cô ấy không kìm được nước mắt.

Trên gương mặt có nét khổ sở, cũng có nét nhẹ nhõm, nhưng nhiều hơn là bối rối.

Không cần biết nhân phẩm của Tạ Quang như nào, Tạ Quang còn sống thì cô ấy còn có thân phận, bây giờ Tạ Quang đã chết, cô ấy đã trở thành một góa phụ.

Những năm này, số phận của góa phụ bi thảm lắm

Đường đường là một cô gái còn không gả đi được, chứ đừng nói đến một góa phụ.

Cũng không thể quay lại nhà mẹ đẻ.

Sống không có chỗ dựa, chết thành ma lang thang.

Nhuận Nương có cảm giác như đang trôi giữa đại dương lạnh lẽo và tăm tối.

Xung quanh chỉ có nước, không có gì để bám víu và nương tựa, cũng không thấy ánh sáng.

Cứ vậy, vô lực dọc theo dòng nước đen kịt, chảy vào bóng tối sâu hơn.

Ban đầu, Nhuận Nương còn trốn trong góc, không ai chú ý đến cô ấy.

Nhưng sau khi khóc như vậy, mọi người đều nhìn sang.

"Tại sao cô ta lại ở đây?"

"Cô ta là vợ của Tạ Quang, chắc chắn là đến trông chừng cho Tạ Quang rồi!"

"Tặc nữ, gào cái gì mà gào, gào nữa là đánh chết đấy!"

"Lần trước cô ta lẽ ra phải bị đánh chết, nhưng mà Kim Phi lại mềm lòng, giờ thì hay rồi!"

"Dây thừng đâu, trói tên trộm nữ này lại, lần này không thể để cô ta chạy nữa!"

Một nhóm thanh niên cho rằng Nhuận Nương đi cùng Tạ Quang nên la hét rằng họ muốn đánh cô ấy đến chết.

Nhuận Nương dường như chấp nhận số phận của mình, cô ấy không cầu xin sự thương xót, cũng không giải thích, cô ấy chỉ tiếp tục khóc.

Có lẽ cô ấy cũng không muốn sống nữa.

Nhìn thấy có người cầm dây thừng tới, Kim Phi vội vàng đứng trước mặt Nhuận Nương: "Cô ấy không đi cùng Tạ Quang.

Nếu cô ấy không giúp ta tối nay, gia đình bọn ta có thể đã chết rồi".

"Đúng vậy, chính Nhuận Nương đã cứu ta, cô ấy không phải người xấu".

Đường Đông Đông cũng vội vàng đứng ra làm chứng.

"Cô ta không đi cùng Tạ Quang, sao nửa đêm lại đến nhà ngươi?"

Người thợ săn hỏi.

"Cái này……"

Kim Phi không biết phải trả lời như thế nào.

Thực ra y cũng rất tò mò, nửa đêm nửa hôm sao Nhuận Nương lại xuất hiện ở đây.

"Nhuận Nương, đừng sợ, nói cho ta biết, tại sao muội lại ở đây?"

Đường Đông Đông ngồi xổm xuống, ôm Nhuận Nương, nhỏ giọng hỏi.

Nhuận Nương cũng đến từ làng Quan Gia, cô ấy biết Quan Hạ Nhi và Đường Đông Đông, có lẽ gặp người quen nên Nhuận Nương dần bình tĩnh lại rồi khóc và nói:

“Sau khi Kim Phi đại ca để ta đi lần trước, ta đã về nhà bố mẹ đẻ, nhưng anh ta nói rằng ta đã kết hôn và đuổi ta về”.

Phía sau nhà Tạ Quang là mồ mả tổ tiên, ta sợ, cũng sợ Tạ Quang sẽ quay lại...!Đông Đông tỷ tỷ tối nào cũng quay tơ...!Chỉ bằng cách dựa vào tường nhà tỷ và lắng nghe âm thanh của guồng quay, ta mới bớt sợ...!"

"Muội sợ sao lại không vào?"

Đường Đông Đông đỏ mắt khi nghe Nhuận Nương nói vậy.

"Ta không thể……"

“Vậy mấy ngày qua cô ăn gì?”, Kim Phi hỏi.

Tạ Quang, tên cặn bã này, thậm chí còn lấy áo ngoài của cô ấy bán lấy tiền đánh bạc, không cần nói cũng biết gã chẳng để lại gì cho cô ấy ăn.

“Ăn rau dại”, Nhuận Nương trầm giọng đáp.

Kim Phi biết ơn Nhuận Nương từ tận đáy lòng.

Thậm chí sẽ không quá lời khi nói rằng cô ấy là vị cứu tinh của chính y.

Suy nghĩ một hồi, y nói: "Nếu cô muốn, sau này có thể giúp Hạ Nhi quay sợi.

Nếu sợ có thể ở cùng Tiểu Nga, Đông Đông".

"Ta muốn, ta muốn!"

Nhuận Nương đồng ý mà không do dự.

Rồi cô ấy lại khóc.

Lần này khóc là vì sung sướng.

Giống như người sắp chết đuối, lòng bàn chân đột nhiên chạm vào mặt đất cứng rắn, trong lòng bỗng nhiên yên tâm hơn.

Nhưng trưởng làng cau mày nói: "Kim Phi, như vậy không được".

Đường Đông Đông sống trong nhà của Kim Phi, đã không ai coi ra gì rồi.

Bởi vì mọi người đều cho rằng Đường Đông Đông sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn với Kim Phi.

Hàng ngày, đều có không ít nữ nhân đi qua nhìn thấy trêu đùa.

Nhưng Nhuận Nương thì khác.

Mặc dù sau khi kết hôn, Tạ Quang cờ bạc khắp nơi, không ngủ với cô ấy, giờ vẫn còn là trinh nữ nhưng đã là góa phụ rồi.

Để một góa phụ ở nhà sẽ bị coi thường.

"Không có gì mà không được cả".

Kim Phi kiên trì: "Ngày mai, ta sẽ dựng một cái lán ngoài sân và làm thêm vài guồng quay nữa.

Các thím và các chị em nếu rảnh có thể cùng nhau đến giúp Hạ Nhi quay sợi, ta sẽ tính tiền công cho mọi người”.

Sự chú ý của phụ nữ ngay lập tức bị chuyển hướng, họ liên tục hỏi tiền lương được tính như thế nào, có bao ăn không.

Trưởng làng thở dài thu xếp thanh niên khiêng thi thể đi.

Khi Lưu Thiết nhấc cái xác lên, Trương Lương nhìn thấy một cái ấn hình tròn trên cổ tay tên đầu trọc.

Tim hắn liền đập dữ dội, mồ hôi trên mặt chợt tuôn ra..

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement