Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Ads
Cởi băng gạc để lộ vết thương.

Vết khâu dưới ngón út đã đứt 3 mũi và đang chảy rất nhiều máu.

"Đã bị thương còn thích vận động, có gì cứ gọi ta không phải được rồi sao?"

Đường Đông Đông hai mắt ầng ậng nước, nhưng lại nhịn không khóc ra tiếng: "Mãn Thương cũng thật là, không biết trên tay huynh có vết thương à?"

"Cô đừng đổ oan cho Mãn Thương, hắn không cho ta làm nhưng do ta không cẩn thận thôi".

Kim Phi cũng có chút bất lực: "Hơn nữa chỉ là vết thương há miệng thôi mà.

Lát nữa sẽ đến chỗ Hạ Nhi khâu lại.

Cũng không có gì to tát".

Gỗ táo tàu chua không được đặt đúng vị trí, nó lăn ra khỏi bàn, và Kim Phi đã thuận tay nhặt nó.

Chắc là lúc đó đã khiến chỉ khâu bị bung ra.

"Hạ Nhi tỷ đang dỗ Tiểu Nga ngủ …"

Đường Đông Đông do dự một chút rồi nói nhỏ: "Ta sẽ may cho huynh".

Cô gái nào mà chẳng mơ mộng?

Hơn nữa, giữa sự sống và cái chết, là dễ nảy sinh tình cảm nhất.

Trước đó Đường Đông Đông nói rằng cô ấy muốn kết hôn với Kim Phi, đó là do bất đắc dĩ, nhưng sau đêm qua, trái tim của cô ấy đã lặng lẽ thay đổi.

Hai mươi lượng bạc đủ cho người bình thường tiêu xài trong vài năm, nhưng để cứu cô ấy, Kim Phi đã không chút do dự lấy ra.

Y thậm chí còn không chớp mắt.

Gia đình sa sút, đi ở nhờ ở đậu, mặc dù luôn tỏ ra rất thờ ơ nhưng thực chất, cô ấy cũng bất an về tương lai như Nhuận Nương.

Nhưng khoảnh khắc Kim Phi đưa tay nắm lấy lưỡi đao, nhịp tim của cô ấy như ngừng đập.

Không còn bối rối, không còn sợ hãi.

Người đàn ông không mạnh mẽ trước mặt mang lại cho cô ấy cảm giác an toàn đã mất từ lâu.

Đó là thời điểm Đường Đông Đông biết rằng mình có thể sẽ không thể tách khỏi người đàn ông này trong suốt quãng đời còn lại.

Đáng tiếc là y không muốn kết hôn với cô ấy!

Làm sao Kim Phi biết được Đường Đông Đông đã nghĩ nhiều như vậy chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi?

Biết Quan Hạ Nhi đang dỗ dành Tiểu Nga, y không nghĩ nhiều mà đi theo Đường Đông Đông vào trong lều gỗ.

Không cần dặn dò, Nhuận Nương đã lon ton vào bếp đun nước.

Mặc dù cô ấy không hiểu tại sao Kim Phi lại đun chỉ bằng nước sôi, nhưng có vấn đề gì đâu? Chỉ cần có chuyện để làm là được mà.

Trên thực tế, kim và chỉ thông thường không thể khâu vết thương, lại rất dễ bị nhiễm trùng, sau khi vết thương lành lại, rút chỉ ra sẽ rất đau.

Và bị thương do sắt còn bị uốn ván nữa đấy.

Đáng tiếc là điều kiện ở đây thực sự có hạn nên đừng nghĩ đến những điều này.

Nhiều nông dân bị thương còn đắp một ít đất khô lên vết thương, cầm được máu là mặc kệ luôn.

Tính cách của Đường Đông Đông vui vẻ và mạnh mẽ hơn Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương.

Sau khi làm quen, đôi khi sẽ tùy tiện.

Nhưng khi khâu vết thương cho Kim Phi, cô ấy đã vô cùng cẩn thận.

Từng chút một đâm vào, từng chút một xuyên qua.

Nhưng lại không biết, càng như vậy, Kim Phi càng đau.

Nhưng nhìn Đường Đông Đông như sắp khóc, y đành chịu.

Ba mũi kim đơn giản, ngay cả một y tá mới vào nghề, cũng chỉ mất có một hai phút đã làm xong.

Đường Đông Đông lại phải mò mẫm trong năm phút, khi kết thúc, Kim Phi đã véo đùi mình đến bầm tím cả đi.

Y đã quyết định, nếu sau mà vết thương bị đứt chỉ, y còn lâu mới để Đường Đông Đông khâu nó cho mình.

Nhuận Nương lại bồn chồn và luôn muốn tìm việc gì đó để làm, Đường Đông Đông cũng muốn nhanh chóng kiếm được tiền và mở rộng xưởng, Kim Phi sợ hai người họ bí mật quay sợi vào ban đêm, vì vậy y đã phá đàn đạp của guồng quay tơ trước khi rời đi.

Trở lại tiệm rèn, Mãn Thương đã cắt cây táo tàu chua thành nhiều khúc theo yêu cầu của Kim Phi, và đang cẩn thận gọt vỏ bằng đao bổ củi.

Phần bánh xe quay, Kim Phi có thể giao cho thợ mộc, bởi vì dù bánh xe quay có bị truyền ra thì cũng không ảnh hưởng nhiều, y có thể nâng cấp nó bất cứ lúc nào.

Nhưng cung nỏ thì không được.

Thứ này lực sát thương quá mạnh, nếu truyền ra ngoài thì hậu quả sẽ rất khó lường.

Vì vậy, y thà để Mãn Thương dùng đao bổ củi rũa từ từ còn hơn là nhờ thợ mộc giúp đỡ.

Biết vết thương vừa mới bị bung ra, nên Mãn Thương đã không cho Kim Phi làm bất cứ điều gì nữa.

Không còn cách nào, Kim Phi chỉ có thể ở bên cạnh, nghĩ cách cải tạo lò.

Hai người đợi đến khi trăng l ên đỉnh đầu, Trương Lương mới quay lại.

Sau khi trở về, hắn không nói không rằng cầm ấm lên và uống cạn một nửa.

"Lương huynh, huynh đã vất vả rồi".

Kim Phi đứng dậy nhấc một cái nồi nhỏ treo trên bếp lò lên, bưng một bát cháo ra: "Huynh tranh thủ lúc còn nóng ăn đi".

Trương Lương đi đường từ trưa đến giờ, đã sớm đói lả rồi.

Cũng không quá nóng, bưng bát cháo lên húp vào hơi đã cạn sạch.

Kim Phi mỉm cười và đưa cho Trương Lương một cái bát khác.

Y biết Trương Lương ăn như vậy, thứ hắn mang về hẳn là tin tức tốt.

Mãi cho đến khi ăn hết nồi cháo nhỏ, Trương Lương mới mãn nguyện ợ lên: "Lúc đó cậu muốn mua cái nồi treo nhỏ này, ta đã nói là không cần, nhưng bây giờ ta mới biết thứ này là đồ tốt, quá tiện".

"Đúng thế, đợi ta làm xong cái lò, ước chừng có thể cháy cả ngày.

Sau này có treo nồi, có thể uống nước sôi bất cứ lúc nào".

Kim Phi cũng mỉm cười.

Người dân thời đại ngày nay không có thói quen uống nước đun sôi, khi đi đường thấy khát thì sẽ uống nước ở cái mương gần đó.

Sau khi Kim Phi xuyên về, y chưa uống nước lã lần nào.

Tuy nhiên, rất bất tiện khi phải đun nước nhiều lần trong ngày.

Vì vậy, khi Kim Phi đi mua sắm ở huyện, y đã mua chiếc nồi treo này.

Lúc đó, Trương Lương và trưởng làng đều cho rằng y là kẻ tiêu hoang.

Một cái nồi treo nhỏ mà mấy trăm văn lận.

Còn hỏi sao không tự làm một cái đi.

Làm sao họ biết được kỹ thuật chế tạo một chiếc nồi sắt khó hơn nhiều so với việc làm một cái lò nung.

Nếu không thì nó đã không đắt như vậy.

Nghi ngờ thì không dùng mà dùng thì không được nghi ngờ.

Vì đã quyết định nhờ Trương Mãn Thương giúp chế tạo nỏ, nên y sẽ không coi hắn như người ngoài và hỏi trước mặt Mãn Thương:

"Lương sư huynh, người huynh đệ kia nói sao? Tên đầu trọc là người của núi Miêu Miêu sao?"

"Đúng vậy, đồng thời hắn cũng chính là cậu ba của núi Miêu Miêu".

Ngay khi Trương Lương mở miệng, Kim Phi đã giật mình.

Giết chết cậu ba của bọn thổ phỉ, núi Miêu Miêu sao vẫn chưa vỡ tổ?

"Đừng lo lắng, nghe ta nói đã".

Trương Lương nói tiếp: "Gã này, cũng giống như Tạ Quang, nghiện cờ bạc, hết tiền còn ăn trộm lương thực trên núi đem bán đánh bạc.

Năm ngoái gã đã bị đuổi khỏi núi Miêu Miêu".

"Thảo nào tên này câu kết với Tạ Quang, hóa ra là như thế".

Nghe được Trương Lương nói vậy, viên đá trong lòng Kim Phi cuối cùng cũng được gỡ xuống.

Từ khi bị đuổi khỏi núi, sống chết của tên đầu trọc không liên quan gì đến núi Miêu Miêu nữa, đương nhiên đám thổ phỉ sẽ không vì một kẻ phản bội mà đến núi Thiết Quán.

"Nhưng người anh em của ta nói rằng tên đầu trọc và tên trùm thứ hai của núi Miêu Miêu có thâm tình, năm đó khi tên đầu trọc ăn trộm lương thực trên núi, gã phải bị tùng xẻo, nhưng tên trùm thứ hai đã chặt một đầu ngón tay để cứu gã”.

Trương Lương nói thêm: "Người anh em của ta nói dù những tên thổ phỉ khác ở núi Miêu Miêu biết chúng ta giết tên đầu trọc thì cũng không sao, nhưng chúng ta phải chú ý đến tên trùm này".

Viên đá vừa được hạ xuống trong lòng Kim Phi lại được đặt lên.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement